[Chiến Long Xạ Thủ] Tình Bạn Và Giấc Mơ! Hẹn Gặp Ở Tương Lai!

Chương 64: Tìm kiếm




Tại nhà của nhóm đeo mặt nạ, một lần nữa Hoả Hoả cùng mọi người bu quanh lại cái phòng của cậu và Âu Dương Nhị để bàn tán, còn nhóm Âu Dương Nhị rẽ mỗi người một nơi rồi

"Chúng ta chẳng có thêm manh mối gì cả"

Lâm Lâm chán nản

"Chỉ còn Đại bàng ánh sáng của Quang Quang và Sói tím hoang dã của Bảo Bảo nâng cấp nữa thôi thì mọi bí ẩn sẽ được giải quyết ha ha"

Vũ Vũ cười tự đắc

<Cái thứ tự luyến này>

Mọi người nhìn Vũ Vũ bằng ánh mắt muốn giết người, như thể muốn nói với Vũ Vũ là: 'khôn hồn mau ngồi xuống đừng làm rối chuyện nữa, nếu như cậu không muốn ra ngoài ngủ đêm nay'

"Bây giờ chỉ còn cách là liên lạc với nhóm của Song Nguyệt"

"Liên lạc làm sao? Khi ta còn chẳng biết được tung tích của họ suốt mấy ngày qua"

"Hừm.......Hay là đi tìm họ đi?"

"Tìm? Cậu nghĩ dễ quá nhỉ?"

"Mấy cậu đừng có quên Quang Quang đây là thiên tài tính toán đấy, có thể là cậu đã có kế phải không Quang Quang?"

"Đúng vậy Lâm Lâm, lúc chúng ta đi tìm Hàn Hàn với Song Nguyệt, tớ đã gắn một con chíp định vị lên trên tóc của Song Nguyệt, do mái tóc của cậu ấy khá dài nên khó nhìn thấy được con chíp màu đen của tớ"

"Wa! Quang Quang giỏi quá!"

Hỏa Hoả và Rồng đỏ bão lửa hai mắt sáng rực như những vì sao (lại ghi xàm -.-) nhìn Quang Quang một cách ngưỡng mộ, Hàn Hàn thấy hơi khó chịu trước ánh mắt đó, thuận tay đẩy Hoả Hoả té làm cậu đập mặt xuống sàn

"Hàn Hàn ngốc! Làm trò gì vậy?"

"Chỉ thấy ánh mắt kia khó coi quá thôi!"

"Cậu sẽ biết tay tớ!"

"Đủ rồi!"

Bảo Bảo phải lên tiếng ngăn cuộc chiến này lại, lúc này thiết bị trên tay Quang Quang có tín hiệu, nó liền hiện ra một bản đồ trên đó có một chấm đỏ đang nhấp nháy, Quang Quang nở nụ cười tự đắc, đưa ra trước mặt mọi người nói

"Có tín hiệu rồi! Lên đường thôi!"

"À......um......"

Tất cả gật đầu rồi đi theo Quang Quang

Cả nhóm di chuyển đến nơi mà ngày xưa đã từng diễn ra trận đấu linh thú gay cấn và hồi hộp, Núi chiến thần. Theo như trong bản đồ thì căn cứ của nhóm Song Nguyệt cũng chỉ ở đâu đó quanh đây nhưng ai mà ngờ......

CÁI CĂN CỨ NẰM ĐÂU Ở TRONG HANG ĐỘNG VẬY TRỜI? Tâm tư cả nhóm vào thét, gì đâu mà vừa xa vừa sâu, vừa tối, gặp nơi này như mê cung nữa, đố ai dám vào? Quang Quang dũng cảm tiến lên trước, theo sau là Bảo Bảo và Lâm Lâm

Vũ Vũ, Hàn Hàn và Hoả Hoả là ba người tiến vào cuối cùng, nơi này càng vào sâu bên trong thì càng tối, những ánh sáng từ các viên pha lê ở đây lại không đủ sáng một chút nào cả

Lâm Lâm bước lại gần một viên pha lê, dùng tay mạnh bạo bẻ gãy một viên để có ánh sáng, lát hồi vào sâu bên trong thì có mơ cũng chẳng có đèn để thấy đường đâu, với lại pha lê ở đây bám vào đá khá yếu nên với sức con gái như cô bẻ dễ

<Mạnh bạo ghê! Có thật Lâm Lâm là gái không?>

Tiếng lòng của những con người nào đó, nhận ra sự kì lạ của các bạn, Lâm Lâm quay sang nói

"Mấy cậu tính đứng ngẩn ngơ ra tới bao giờ? Mau đi lẹ lên"

"À.....được rồi"

Đúng như Lâm Lâm suy nghĩ, càng vào sâu nơi này càng yên ắng và càng tối không có một chút ánh sáng nào có thể lọt qua cả, tự hỏi sao nhóm Song Nguyệt sống kiên cường trong này quá nhỉ?

"Chúng ta đã vào sâu lắm rồi, chưa tới sao Quang Quang?"

Đại bàng ánh sáng nhìn xung quanh

"Chưa! Còn khoảng 2m nữa thì phải, vào đây tín hiệu phát yếu quá"

"Hay là ta ra ngoài đi, ở đây lâu lỡ có chuyện gì sao?"

"Chúng ta đã tới đây rồi, không được bỏ cuộc"

"Hả? Phía trước có ánh sáng kìa"

Sói tím hoang dã thấy có gì đó chói mắt ở phía trước liền nhìn theo thì thấy đó chính là lối ra liền quay sang nói với mọi người, Vũ Vũ và Hổ trắng cuồng phong nghe vậy vui mừng chạy trước

"Này! Đợi đã!"

Quang Quang và Lâm Lâm đuổi theo, Bảo Bảo cùng hai con người kia chạy cuối cùng, nói thẳng ra thì cậu có cảm giác là sắp có chuyện xấu xảy da hay sao ấy? Hay là do cậu lại quá đa nghi nhỉ?

Tất cả chạy theo hướng ánh sáng và ra khỏi được hang động, nơi này lại dẫn ra một chỗ lạ hoắc không quen thuộc gì

"Nơi này là đâu vậy?"

"Lúc ở đây tớ đâu nhớ có một nơi như thế này"

"Ha.....Hả......"

"Gì vậy Quang Quang?"

"Thiết bị trên tay tớ tắt rồi"

"Sao vậy? Mau khởi động lại đi"

"Từ từ đừng hối"

Quang Quang nhanh tay sửa thiết bị trên tay mình, được một lúc sau thì nó khởi động lại được, cậu thở phào nhẹ nhõm xem thử tín hiệu thì chợt nhận ra đối tượng đang di chuyển về phía cả nhóm

"Chết rồi! Mau chạy nhanh nếu không......"

"Nếu không thì sao?"

Song Nguyệt nhảy từ trên cao xuống, khoanh tay nghiêm nghị nhìn đám kia, căn cứ cô ở sâu vậy mà cũng bị phát hiện quả là thiên tài của nhóm Quang Quang, tôi để mắt cậu rồi đấu

"Song Nguyệt?"

"Các cậu tới đây làm gì? Tại sao lại biết chỗ này?"

Phượng hoàng ánh trăng ném ánh nhìn khó chịu về Hàn Hàn, thật ra thì cô vốn không ưa người này rồi (ăn ở sao để con nhỏ nó ghét)

"Chúng tớ.......chúng tớ......"

"Chúng tôi có việc cần nhờ cậu"

Trong khi Lâm Lâm còn ngập ngừng thì Hàn Hàn đã lên tiếng trước, nhưng cách nói chuyện khá khó chịu, đây là một trong những lý do mà linh thú của Song Nguyệt cực kì ghét Hàn Hàn

"Ăn nói đàng hoàng vô, cậu là người nhờ tôi mà"

"Tch......"

"Được rồi Hàn Hàn! Song Nguyệt, tụi tớ cần cậu và nhóm của cậu giúp đỡ"

"Giúp đỡ?"

"Thật ra thì....."

"Ara~ làm gì tập trung đông thế?"

Một giọng nói vang lên khiến tất cả bất ngờ quay ra sau nhìn, đó là......