Chiến Long Vô Song

Chương 842






Trần Ninh mỉm cười nói: “Ha ha, anh nghĩ muốn cho em một niềm vui bất ngờ, anh đã mời đến đây chị em bạn bè của em, còn có các quản lý cấp cao của công ty, những bạn bè của em trong thương giới chính trị anh cũng đã mời hết rồi, đêm nay vô cùng náo nhiệt, chúng ta đi vào thôi.”
Tống Sính Đình cười tươi như hoa: “Được!”
Trần Ninh cùng Tống Sính Đình nắm tay nhau, đi vào trong sảnh lớn cùng mọi người.

Chu Sùng Hỉ cùng Trương Thiến và hơn trăm nhân viên khách sạn, sớm đã đứng ở cửa đợi, đồng thanh nói: “Hoan nghênh đến dự, chúc Trần phu nhân sinh nhật vui Về.

Mặt Tống Sính Đình cười ửng đỏ: “Cảm ơn, cẩm ơn mọi người.”
Một nhà Trần Ninh cùng với Chu Sùng Hï và đám nhân viên, đi vào bên trongtrung tâm của buổi tiệc.


Tiệc rượu được bố trí thật sự xa hoa, rất trang nhã, tháp sâm panh san sát, đồ ăn trên bàn được bày biện vô cùng đẹp đẽ, ở đó còn có cả dàn nhạc đang đàn nhạc.

Khung cảnh với ánh đèn mê huyễn, giống như tiên cảnh nhân gian.

Nhưng vấn đề ở đây chính là vốn dĩ bữa tiệc được tổ chức đông tới hai nghìn người, thế nhưng lại chỉ có hai trăm người tới, khung cảnh nhìn không hề náo nhiệt, ngược lại có chút cô quạnh.

Trần Ninh khẽ nhíu mày: “Là chúng ta tới quá sớm, những khách khác đều chưa tới sao?”
Điển Chử nói: “Tôi không biết, giấy mời tôi đã hoàn toàn làm theo phân phó của Thiếu soái phát đi.”
“Theo lý mà nói, nếu thiếu gia cùng thiếu phu nhân tổ chức tiệc rượu, toàn bộ bọn họ hẳn là đã sớm đến đây, nơi đây phải chật ních mới đúng.”
“Hiện tại tình huống này, tôi cũng có chút khó hiểu.”
Tống Sính Đình cười nói: “Có thể là hiện tại thời gian còn sớm, đại bộ phận mọi người vẫn chưa có đên, bây giờ cũng có rất nhiều bạn bè đến rồi, Trần Ninh, chúng ta trước tiên đến chiêu đãi mọi người ở đây đi.”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Em vào đó chào hỏi mọi người trước đi, anh đợi một lát rồi sẽ vào sau.”
Tống Sính Đình gật gật đầu, mang theo con gái, cùng người nhà đi vào, chào hỏi cảm ơn những khách mời đã đến ở bên trong.

Trần Ninh gọi Điển Chử vào một bên, phân phó nói: “Tiệc sinh nhật của vợ tôi, như thế nào lại có thể vắng vẻ như này, anh mau đi xem đây là chuyện gì đã xảy ra?”
Điển Chử nói: “Vâng!”

Điển Chử đi ra ngoài một hồi, không bao lâu liền trở lại.

Anh hạ giọng nhìn Trần Ninh nói: “Thiếu soái, tôi đã biết lý do vì sao mọi người không đến dự tiệc sinh nhật rồi.”
Trần Ninh: “Vì cái gì?”
Sắc mặt Điển Chử quái dị nói: “Vẫn là Hạng Minh Nguyệt bọn họ giở trò quỷ, Hạng Minh Nguyệt ở khách sạn Thiên Thượng gần đây cũng cử hành một buổi tiệc long trọng.”
“Hơn nữa bọn họ còn mời tất cả những nhân vật nỏi tiếng ở Trung Hải đến.”
“Ngoài ra, Hạng Minh Nguyệt còn uy hiệp mọi người, nhât định phải tham dự, bằng không thì bọn họ sẽ không để yên.”
“Cho nên, tất cả mọi người đều chạy đến bên phía Hạng Minh Nguyệt, tất nhiên không có cách nào khác tới tham gia tiệc rượu sinh nhật của Thiếu phu nhân.”
Trần Ninh nghe vậy, sắc mặt trùng xuống.

Ở trong mắt những thân sĩ nỗi tiếng đó, Trần Ninh rất lợi hại, Trần Ninh người quân đội, anh cùng những người thượng lưu đó quan hệ không thân thiết lắm, cùng xuất hiện cũng không nhiều.

Nhưng Hạng Minh Nguyệt cùng nhóm tiểu thư công tử từ Thủ đô giàu có đó, trong nhà trưởng bối đều là quan lớn, tất cả những nhân vật thân sĩ nỏi tiếng, người nào không muốn cùng quan lớn giao thiệp, người nào không muốn nịnh nọt?
Cho nên, tất cả mọi người không dám đắc tội Hạng Minh Nguyệt, đều chạy tới tham gia bữa tiệc của Hạng Minh Nguyệt, chỉ có thể để Trần Ninh bên này vắng vẻ.

Trần Ninh hừ lạnh một tiếng, lấy ra di động, bắt đầu gọi điện thoại…
Giờ này khắc này, khách sạn Thiên Thượng.


Hạng Minh Nguyệt mặc váy dạ hội vô cùng sang trọng, đang theo Lưu Kiến Minh, Vương Hải Phong chờ khách quý, ở cùng cả sảnh đường chào hỏi những nhân vật thân sĩ nổi tiếng ở Trung Hải.

Cô ta bưng một ly sâm panh, đi tới bên Lưu Kiến Minh cùng Vương Hải Phong hỏi: “Khách khứa nơi này của chúng ta đông đúc, bữa tiệc sinh nhật của vợ Trần Ninh bên kia, sẽ như thế nào?”
Lưu Kiến Minh cười hì hì nói: “Mọi người đều đến nơi này.

của chúng ta, nơi đó của bọn họ còn có thể là tình huống gì, khẳng định vô cùng vắng vẻ.”
Vương Hải Phong cười ha hả nói: “Tôi vừa rồi tự mình phái người đi qua xem, tiệc rượu sinh nhật của Tống Sính Đình, chỉ có vài con chó mèo, những nhân vật nổi tiếng đến một người cũng đều không có đi, xem ra Trần Ninh cùng Tống Sính Đình sắp bị chọc tức, ha ha ha.”
Hạng Minh Nguyệt vừa lòng cười nói: “Ha hả, Trần Ninh kẻ thấp hèn này chỉ là một võ tướng, anh ta cho là máy năm anh ta ngựa chiến, thì có thể khiêu chiến thế hệ nhà giàu máy đời của chúng ta sao, nực cười.”
“Đêm nay trước mắt làm mắt mặt mũi anh ta, lần sau mới là thời điểm thực sự trừng phạt anh ta.”
Ngay tại thời điểm đám người Hạng Minh Nguyệt đang đắc ý, các tân khách ở đó bỗng nhiên xôn xao lên, tất cả mọi người tốp năm tốp ba, khe khẽ thì thầm, thấp giọng trao đổi.

Loáng thoáng nghe được những người đó nói: “Cái gì, vậy thì phải đi, mau mau mau, chúng ta chạy nhanh qua tham gia bữa tiệc sinh nhật của Tống tiểu thư thôi.”.