Chiến Long Vô Song

Chương 402: Thất Tông Tội






Trần Ninh nhìn Viên Thần, thờ ơ nói: “Viên gia các người là người làm chuyện đáng chết nhất mà tôi từng thấy.

Tôi đã cho Viên gia các anh hai cơ hội, các anh lại còn dám gây chuyện.”
Viên Thần quay đầu nhìn Thường Côn, Dạ Xoa Vương và những người khác, mỉm cười nói: “Thật là chùa nhỏ âm phong lớn, nước cạn vương bát nhiều.”
“Một con chuột nhỏ nhoi lại dám có giọng điệu ngạo mạn như vậy trước mặt bản thiếu.”
Thường Côn và những người khác nhìn Trần Ninh cười ha ha chế giễu.

Trần Ninh lãnh đạm, lạnh lùng nói: “Anh đích thân quỳ xuống xin lỗi em dâu tôi!”
“Còn có kẻ đã đánh thuộc hạ của tôi bị thương.

Tự tay bẻ gãy tay gãy chân bồi tội.

Sau đó Viên gia lui binh, thì tôi có thể cho Viên gia các người một cơ hội khác.”
Viên Thần và những người khác nghe thấy Trần Ninh nói vậy thì lập tức cười nghiêng ngả.
Trần Ninh vậy mà lại yêu cầu Viên Thần quỳ xuống xin lỗi, yêu cầu kẻ tấn công phải tự đánh gãy tay gãy chân để xin lỗi, cuối cùng còn muốn Viên gia rút luil Ba yêu cầu này, yêu cầu nào cũng là viễn vông, Viên gia không thể chấp nhận.

Viên Thần cười lạnh nói với những người xung quanh: “Ha ha, tôi vừa mới nói muốn tên nhóc này quỳ xuống nhìn tôi chơi em Ệ dâu anh ta mà bây giờ anh ta lại nói muốn tôi quỳ xuống xin lỗi anh ta, thật là chuyện cười!”
Trần Ninh nghe xong sầm mặt xuống, lãnh đạm nói: “Như vậy xem ra tôi cho Viên gia các người thêm cơ hội nhưng các người không định trân trọng rồi.”
Viên Thần cầm hộp thuốc lá trên mặt bàn lên, tự mình châm một điếu thuốc, chậm rãi hít khói, nheo mắt nói: “Dạ Xoa Vương!”
Dạ Xoa Vương bên cạnh nghe vậy lập tức đi lên.


Vừa khởi động gân cốt tay chân, Dạ Xoa Vương vừa nhìn Trần Ninh cười gần: “Nhóc con, là tôi đích thân bắt em dâu anh tới đây, hai thuộc hạ của anh cũng là tôi tự mình thủ tiêu.”
“Nếu anh muốn đánh gãy tay chân của tôi thì tới đây, để tôi xem anh có năng lực này hay không.”
Trần Ninh nhìn Dạ Xoa Vương vạm vỡ, đầu tóc rối xù, hơi nhíu mày: “Vườn thú nào chưa đóng cửa đàng hoàng mà để dã nhân này chạy ra ngoài vậy?”
Mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sò!
Đồng Kha không nhịn được cười thành tiếng.

Dạ Xoa Vương tỉnh táo lại, Trần Ninh đang chế nhạo hắn là khỉ đột trốn khỏi vườn thú!
Hắn ta ngay lập tức tức giận, giơ tay lên giáng một cú đấm vào cây cột bên cạnh.

Bùm một tiếng!
Cây cột bị đánh thành một khe hở kinh hoàng, xi măng văng tứ tung.

Những người xung quanh nhìn thấy chuyện này đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi, Dạ Xoa Vương tức giận, lực sát thương lại càng đáng sợ.

Ngay cả Đồng Kha cũng cười không nổi nữa mà bắt đầu lo lắng.

Trần Ninh là người duy nhất vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí đôi mắt còn hơi nheo lại, giống như đang nhìn con khỉ đột hoang dã trong vườn bách thú.

“Lão tử muốn vặn đứt đầu anh!”
Dạ Xoa Vương gầm lên một tiếng rồi sải bước chạy về phía Trần Ninh, hắn ta như một con quái vật bằng thép, cứ mỗi bước đi của hắn, gạch trên mặt đất vỡ tan tành, mặt đất rung chuyển như núi đổ.

Hơn nữa, tuy có vóc dáng vạm vỡ nhưng hắn ta lại cực kỳ nhanh nhẹn.

Chỉ trong nháy mắt hắn ta đã tới trước mặt Trần NinhI Hắn ta nâng cánh tay phải đầy sức mạnh công phu lên, chưởng đánh hướng về phía Trần Ninh gầm lên: “Đi chết đi cho tôi!”
Viên Thần và đám thuộc hạ của anh ta ai nấy đều cần thận chú ý.

Mắt thấy nắm đắm to lớn của Dạ Xoa Vương vụt lên như một tia sáng chuẩn bị đập lên trên mặt Trần Ninh như vậy khiến trong đầu họ đều nảy ra một ý tưởng: Sợ là Dạ Xoa Vương có thể đánh chết Trần Ninh chỉ bằng một cú đắm này.

Đồng Kha cũng căng thẳng đến mức trái tim như thót lên tận cỗ họng.

Mắt thấy nắm đắm của Dạ Xoa Vương sắp rơi xuống trên mặt Trần Ninh, Trần Ninh đã ra tay rồi.

Trần Ninh giơ tay trái lên túm được cổ tay Dạ Xoa Vương.

Nắm đắm của Dạ Xoa Vương vẫn còn cách mặt Trần Ninh ba cm nhưng hắn ta đã đột ngột dừng lại, không thể tiến về phía trước chút nào được nữa.

Đôi mắt của Dạ Xoa Vương trợn tròn lên như mắt bò, vẻ mặt tràn đầy không tin.

Cú đấm kinh thiên động địa của hắn ta vậy mà lại bị Trần Ninh tùy ý giơ tay một cái chặn lại?

Viên Thần, Thất Tông Tội, Thường Côn, và hàng chục tên thủ hạ mặc vest có mặt tại hiện trường cũng có biểu hiện không thể tin được.

Dạ Xoa Vương bẩm sinh đã có sức mạnh siêu nhiên, còn có) biệt danh là Lực Vương, người có thể giết cả một con voi chỉ bằng một cú đấm.

Nhưng cú đấm kinh thiên động địa của Dạ Xoa Vương vậy mà lại bị Trần Ninh nhẹ nhàng chặn lại như vậy!
Thực lực của Trần Ninh này thật không thể coi thường!
Dạ Xoa Vương sợ hãi nhìn chằm chằm vào Trần Ninh: “Anh…”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Anh vừa mới nói bảo tôi đích thân động thủ đánh gãy tay chân anh phải không?”
Dạ Xoa Vương nghe vậy thì sắc mặt liền thay đổi rõ rệt, một linh cảm xấu từ trong lòng từ từ dâng lên, đây là bản năng của con thú khi đối mặt với nguy hiểm.

Đúng lúc này, Trần Ninh đã động thủ.

Rắ!
cCó tiếng xương gãy dọa người vang lên!
Cánh tay phải mạnh mẽ lực lưỡng như sắt đá của Dạ Xoa Vương đã bị Trần Ninh trực tiếp bẻ gãy.

“AI”
Cường mạnh như Dạ Xoa Vương mà cũng không nhịn được hét lên một tiếng.

Trần Ninh liên tục di chuyển, lại rắc một tiếng, cánh tay trái của Dạ Xoa Vương cũng bị bẻ gãy.

Rắc rắ!
c Trần Ninh nhắc chân và đá vào hai chân Dạ Xoa Vương.

Tay chân của Dạ Xoa Vương đều bị gãy, ngã khụy xuống đất, lập tức ngắt đi trong đau đón.

Viên Thần chậc chậc một tiếng, trực tiếp đứng lên, kinh ngạc nhìn Trần Ninh: “Tên nhóc này thật giỏi, anh đả thương thuộc hạ của tôi.”
Trần Ninh khoanh tay lãnh đạm nói: “Tôi đã cho các anh cơ hội nhưng các anh không trân quý, vậy tôi chỉ có thể tự mình động thủ”
Viên Thần rất tức giận: “Được, được, được lắm, anh đã chọc giận tôi thành công, thất tông tội, còn có các thủ hạ Viên gia nữa, toàn bộ cùng nhau xông lên động thủ đi.”
“Giết hắn ta trả thù cho Dạ Xoa Vương.”
Bảy tên cao thủ thất tông tội với nhiều hình dáng khác nhau đều thi nhau đáp: “Vâng, Viên thiếu!”
Hàng chục tên thuộc hạ mặc vest đen tại hiện trường cũng lần lượt rút ra thanh katana ra nhìn chằm chằm xung quanh, chuẩn bị nắm lấy cơ hội xông lên loạn đao chém chết Trần Ninh.

Trong số thất tông tội, có một người đàn ông to béo nặng 150kg đang bừng bừng sát khí lao về phía Trần Ninh.

Hắn ta là kẻ tham ăn nhất trong thát tông tội!
Người đàn ông béo này dù có thân hình to béo nhưng ông ta lại luyện thứ công phu kim cương thể khiến cho cơ thể rắn chắc như sắt thép đao thương bát nhập.

Lúc này, hắn ta không hề do dự dang hai tay lao về phía Trần Ninh.


Khóe miệng Trần Ninh hơi nhéch lên!
Ra tay nhanh như chớp trúng ngực gã béo.

Gã béo cười khinh thường, vô thức muốn châm chọc một câu chỉ là gãi ngứa mà thôi?
Nhưng lúc hắn ta nhìn thấy cú đá này của Trần Ninh mang theo kình phong mạnh mẽ, trong không khí còn văng vẳng phát ra tiếng răng rắc thì nét mặt hắn ta thay đổi đáng kể, sau đó phát ra một tiếng kêu quái dị, toàn thân căng cứng lên, cố gắng thông qua công phu kim cương thể để chặn cú đá của Trần Ninh.

Bịch!
Chân của Trần Ninh đã đá vào trên ngực của gã béo mang theo một lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Lực lượng này hoành hành trong ngực của tên béo như vũ bão, đánh tan tất cả nội tạng trong ngực của hắn ta.

Bên ngoài của gã béo vẫn tốt như trước, nhưng nội tạng của hắn ta đã bị nghiền nát toàn bộ.

Sắc mặt tái nhợt, hắn ta nôn ra một ngụm máu có lẫn các mảnh vỡ thùy phổi, sau đó ngã ngửa ra sau, tử vong tại chỗ.

Sáu cao thủ còn lại của thất tông tội cũng vô cùng hung hăng, vậy mà giẫm cả lên máu và xác chết của tên béo để xông lên, quyết chiến với Trần Ninh.

Trần Ninh giống như mãnh hồ đi qua một bầy sói.

Mỗi một chiêu thức đều nhanh như điện và mạnh mẽ như sắm sét.

Với mỗi đòn đánh đều sẽ có đối thủ kêu lên thảm thiết rồi gục ngã, không lâu sau, toàn bộ thất tông tội đều đã gục trong vũng máu.

Viên Thần và những thuộc hạ còn lại của anh ta đều lộ vẻ kinh hoàng, sắc mặt tái nhợt.

Trần Ninh chỉ có một người mà đã tiêu diệt Dạ Xoa Vương và thất tông tội!
Vẻ kiêu ngạo và tự tin trên khuôn mặt Viên Thần lúc này đã biến mắt, chỉ còn lại sự hoảng sợ và tuyệt vọng.

Khuôn mặt xinh xắn của Đồng Kha tràn đầy phấn khích, tim đập loạn xạ, hai mắt sáng rực rỡ, giống như khi một fan girl nhỏ bé phấn khích nhìn Trần Ninh như nhìn thấy thần tượng anh hùng của mình.

Trong lòng cô ấy đang điên cuồng hò reo: Anh rễ thật tuyệt quá lợi hại!
- -----------------.