Chiến Long Vô Song

Chương 301: Tôi Tên Tần Tấn






Thành phố Trung Hải, đại học Trung Hải.

Đang tổ chức nghi thức cảm ơn hoành tráng.

Hiệu trưởng Tăng Trấn Cường, thị trường Chu Nhược Thụ, chủ tịch thành phố Phùng Kiến Đào, bộ trưởng bộ giáo dục Lương Dục Thụ, giám đốc ủy ban điều tiết Chứng khoán Bao Long, giám đốc quỹ từ thiện Trung Hải Hàn Cẩn Du.

Truyện Võng Du
Còn cả Trần Ninh, Tống Sính Đình và thầy trò toàn trường cùng tham dự nghi thức cảm ơn quyên tặng.

Trần Ninh Tuyên tặng một trăm triệu, ngoài việc xây dựng tòa nhà thực nghiệm, số tiền còn lại sẽ dùng để thành lập quỹ học bổng, khen thưởng học sinh ưu tú.


Hàn Cẩn Du nhìn Trần Ninh và Tống Sính Đình được bao người xum xum, vẻ mặt còn khó coi hơn ăn cứt.

Trần Ninh quyên góp một trăm triệu, một đồng tiền cũng không rơi vào tay anh ta mà bị chia hết cho đại học Trung Hải.

Đồng thời giám đốc ủy ban điều tiết Chứng khoán Bao Long cũng tỏ ý sẽ giám sát nghiêm ngặt quỹ học bổng, ai dám cả gan tham ô một đồng thì người đó sẽ phải ngồi tù.

Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

Sau khi nghi thức quyên tặng kết thúc thì đã là giữa trưa.

Trần Ninh đến lớp học cờ vây đón con gái, Tổng Sính Đình thì tự mình lái xe đến công ty.

Khi Tổng Sính Đình lái xe qua đại lộ Ngô Đồng thì bỗng nhiên xảy ra va chạm nhỏ với một chiếc xe van.

Tổng Sính Đình vội vàng dừng xe bên lề, định thương lượng xử lý với đối phương.

Nhưng không ngờ, có năm sáu tên côn đồ bước xuống từ trên xe van, bao vây cô với khí thế hung hăng.

Cô thấy tình thế không ổn, móc điện thoại định gọi cho Trần Ninh cầu cứu.


Nhưng còn chưa kịp bấm điện thoại thì đã bị một tên trẻ trâu cướp đi, quẳng xuống đất vỡ nát.

Tên trẻ trâu chỉ vào Tổng Sính Đình, hung dữ mắng: "Bà cô chết tiệt, đi BMW thì giỏi lắm đấy à, cô lái xe kiểu gì thế?"
Tổng Sính Đình vội nói: "Rõ ràng là tôi đi thẳng còn các cậu rẽ, hơn nữa các cậu rẽ mà không giảm tốc độ, tôi né tránh không kịp nên mới xảy ra va chạm.

Đây là trách nhiệm của các cậu, sao các cậu còn mắng chửi tôi?"
Đám người tên trẻ trâu tức giận nói: "Mắng cô thì sao, bọn tôi còn đánh cô nữa ấy, cô có tin không"
Tổng Sính Đình thấy thế thì càng lo lắng, nghĩ thầm xong rồi, đụng phải đám côn đồ bất chấp đạo lý rồi.

Khi mấy tên côn đồ định động tay động chân với cô, bỗng nhiên một chiếc Mercedes màu đen từ bên cạnh lao đến, một người đàn ông đầu tóc bóng bẩy, mặt hoa da phấn, đẹp trai hơn cả sao nam mới nổi từ trên xe đi xuống.

Người đàn ông này chính là Tần Tấn!
Tần Tấn xuống xe, liếc mắt ra hiệu cho mấy tên côn đồ trẻ trâu, sau đó nghiêm nghị quát: "Dừng tay, mấy người các cậu là đàn ông mà lại bắt nạt một cô gái bên đường, lập tức xin lỗi mau, nếu không tôi sẽ không tha cho mấy người các cậu đâu."
Tên trẻ trâu nháy mắt với Tần Tấn tỏ vẻ hiểu ý, mở miệng kêu gào anh là ai, sau đó mấy người xúm lại chỗ Tần Tấn.

Tống Sính Đình thấy thế thì vội vàng nói: "Anh gì ơi, bọn họ không phải người tốt đâu, anh đi mau đi."
Tần Tấn mỉm cười nói với Tổng Sính Đình: "Người đẹp cô đừng sợ, có tôi ở đây, không ai có thể bắt nạt cô cả"
Nói xong, anh ta liền ra tay với mấy tên trẻ trâu.

Tổng Sính Đình kinh ngạc khi thấy Tần Tấn một mình đánh cho mấy tên côn đồ gào khóc thảm thiết.


Mấy tên côn đồ bị Tần Tấn đánh cho chật vật chạy trốn, lái xe rời đi.

Tần Tấn đi tới, mỉm cười nói với Tổng Sính Đình: "Người đẹp, cô không sao chứ?"
Tổng Sính Đình vội vàng nói cảm ơn: "Tôi không sao, cảm ơn anh đã giúp đỡ."
Tần Tấn cười nói: "Tôi tên Tần Tẩn, không biết người đẹp tên gì?"
Tổng Sính Đình: "Tôi tên Tống Sính Đình, lần này thật sự rất cám ơn anh Tần.

Nếu như không có anh ra tay giúp đỡ, tôi cũng không biết phải làm thế nào."
Tần Tấn cười nói: "Có lẽ đây là duyên phận rồi, đúng lúc tôi đi ngang qua, đúng lúc cô gặp chuyện, giống như ông trời sắp xếp từ trước."
"Duyên phận khiến người ta gặp gỡ, không biết tôi có thể mời cô Tống uống một ly cà phê không?"
Tổng Sính Đình vừa định nói chuyện thì một chiếc BMW 5 Series gầm rú lao đến, sau đó phanh lại dừng bên cạnh.

Tiếp theo, Trần Ninh bể Tống Thanh Thanh bước từ trên xe xuống.

- -----------------