Khi Vương Đạo Phương vừa ra lệnh, Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân nhanh chóng bị quân lính lôi ra khỏi đám người.
Đùng đùng! Hai tiếng súng vang lên!
Lục Thanh Vân và Chúc Cửu Linh bị bắn chết ngay tại chỗ, gục trên vũng máu.
Sau khi bắn chết bọn họ việc, binh sĩ nọ nói với Vương Đạo Phương: "Báo cáo thủ trưởng, đã thi hành xong."
Vương Đạo Phương lạnh lùng nói: "Đưa thi thể của hai tên này lần lượt đến nhà họ Chúc và nhà họ Lục để răn đe"
Lúc này Chu Nhược Thụ không nhịn được mà nói: "Thủ trưởng Vương, kết cục hôm nay của Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân có thể nói là gieo gió gặt bão"
"Tuy nhiên, tôi nghĩ nếu đưa xác bọn họ về thì nên giao cho người khác xử lý, đề phòng nhà họ Lục và nhà họ Chúc làm lớn chuyện..."
Vương Đạo Phương lạnh lùng nói: "Ha ha, tôi còn không thèm coi nhà họ Chúc và nhà họ Lục ra gì. Bọn họ dám xúc phạm cậu Trần, tôi còn chưa tiêu diệt hại nhà bọn họ đã là tốt rồi." Nhớ đọc tiếp tại T a m l i n h web nhé!!
gì cả. Chu Nhược Thụ nói: "Thủ trưởng Vương, chúng tôi biết rằng ở trong mắt ông và cậu Trần, nhà họ Chúc và nhà họ Lục không là
Nhưng nếu cứ để nhà họ Chúc và nhà họ Lục làm ầm lên rồi truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến danh dự của thủ trưởng Vương ông"
Vương Đạo Phương hừ một tiếng: "Để bảo vệ uy nghiêm của cậu Trần thì chút danh dự ấy của tôi là gì cơ chứ?"
Trên gương mặt của Chu Nhược Thụ và Phùng Kiến Đào đều tràn đầy vẻ không biết phải làm sao, quay đầu nhìn Trần Ninh
Trần Ninh mỉm cười, anh biết rõ rằng Chu Nhược Thụ và Phùng Kiến Đào cảm thấy thân phận của Vương Đạo Phương rất nhạy cảm.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, e rằng sẽ gây ra náo động, cho nên Chu Nhược Thụ và Phùng Kiến Đào đều muốn đề nghị xử lý chuyện này trong im lặng.
Trần Ninh vỗ bả vai Vương Đạo Phương, cười nói: " Lão Vương, chuyện nhỏ này cứ giao cho cấp dưới làm là được, không cần ông tự mình làm đầu"
Anh cũng không đợi Vương Đạo Phương lên tiếng mà quay người lại dặn dò Điển Chử: "Cậu gọi Đổng Thiên Bảo đến, bảo cậu ta đưa hai thi thể này về nhà họ Chúc và nhà họ Lục để răn đe.
Đồng thời nói cho nhà họ Chúc, thời hạn tối cưỡng ép bọn họ biến mất chỉ còn một tuần nữa."
Điển Chử: "Vâng!"
Trần Ninh nhìn đám vệ sĩ của Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đang ở đây, anh dặn dò Vương Đạo Phương: "Giao mấy tên đồng phạm này cho ông dẫn đi đẩy. Hãy thu xếp một nơi tốt để bọn họ cải tạo vài năm."
Vương Đạo Phương cúi chào: "Tuân mệnh!"
Ngay sau đó, thi thể của Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân được Đổng Thiên Bảo phái người lần lượt đưa đến nhà họ Chúc và nhà họ Lục ở tỉnh thành. Cảm ơn đã đọc truyện tại website Tamlinh247.com
Cậu Chúc và cậu Lục đồng thời bị giết ở Trung Hải.
Khi tin tức được đưa ra, thành phố Trung Hải lập tức náo loạn.
Tất cả mọi người chỉ nghe nói vì cạnh tranh quyền đại lý vắc xin ung thư gan với Trần Ninh mà cuối cùng Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân bị anh giết chết luôn.
Nhưng đó chỉ là lời đồn mà mọi người nghe được, bởi vì bên phía Trung Hải nghiêm khắc phong tỏa tin tức nên không có mấy người biết rõ sự thật.ư.
Tại nhà họ Chúc, trong phòng làm việc ở phủ đệ.
Ông già Chúc Khổ Thiền nhà họ Chúc đang siết chặt chuỗi hạt tràng trên tay, vẻ mặt dữ tợn.
Hai con trai của lão, con trai cả Chúc Phong Hoa và con trai thứ Chúc Thừa Dương đang đứng cúi đầu trước mặt ông già.
Giọng nói của Chúc Khổ Thiền tràn đầy sự căm thù: "Trần Ninh đã giết chết cháu tôi, còn tuyên bố muốn nhà họ Chúc chúng ta phải biến mất hoàn toàn trong vòng bảy ngày?"
Chúc Thừa Dương cúi đầu: "Vâng!"
Ông lão tức giận đến mức lồng ngực không ngừng phập phồng, hít sâu một hơi rồi hỏi: "Cậu chủ nhà họ Lục cũng bị Trần Ninh giết chết, bây giờ nhà họ Lục có phản ứng như thế nào?"
Chúc Thừa Dương nói: "Tạm thời nhà họ Lục vẫn không có động tĩnh."
Chúc Phong Hoa tức giận nói: "Ba, nhà họ Lục luôn thích tính toán kỹ lưỡng rồi mới ra tay. Nhưng đối phó với Trần Ninh mà phải tốn sức như vậy sao?
Chúng ta đừng đợi bọn họ nữa, cứ dứt khoát ra tay giết sạch cả nhà Trần Ninh rồi lót dưới đáy quan tài Cửu Linh"
Chúc Khổ Thiền nghe thấy vậy thì im lặng, nhưng trên tay lại chuyển chuỗi hạt tràng rất nhanh, càng chuyển càng nhanh, ánh mắt của ông lão cũng càng ngày càng trở nên dữ tợn.
Bộp!
Ông lão ném chiếc vòng hạt tràng trên bàn rồi đứng dậy, trầm giọng dặn dò: "Truyền lệnh của tôi, gọi tất cả các đệ tử đến đây. Tám nghìn đệ tử từ năm sống bốn biển tập hợp ở Trung Hải, giết chết Trần Ninh!"
Chúc Phong Hoa và Chúc Thừa Dương đều trở nên hưng phấn, hét lớn: "Truyền lệnh, triệu tập đệ tử, tám nghìn anh hùng tụ tập ở Trung Hải!"