Chương 345: Truy tìm gian tế
Mất cà đêm cuối cùng Vũ Hoàng Minh cũng đọc hết tất cà tài liệu mà Sðờ Quân Kim đưa cho anh.
Từ phần tài liệu này, về cơ bản có thể xác định được vài người là đáng nghỉ nhất.
Ít nhất thì trong lòng anh, những người này đã bị anh coi là gian tế rồi.
Với lại trong số đó còn có thuộc hạ của anh, một nhân vật cao cấp của Chiến Long Quân.
Bao gồm Thanh Thiên Quân của Diệp Bách Kiên và Phong Ngô Quân của Phong Hiểu Quân, cũng có những mấy người giống như vậy.
Việc anh cẩn phải làm bây giờ là lôi từng người ra ngoài ánh sáng.
Nhưng…
Anh vẫn quyết định không đưa Tô Thanh Trúc và Dâu Tây đi cùng.
Cứ điểm của hai tổ chức lớn là Ám Dạ và Thần Tích đã bị người ta công phá và chịu ‘thướng vong nặng nề.
Trong thời gian ngắn sẽ không động đến Dâu Tây và Tô Thanh Trúc, anh sẽ tranh thủ thời gian này lôi từng tên nội gián ẩn náu ở Bắc Sơn này rat “Anh cả đêm không ngủ à?”
Tô Thanh Trúc mặc bộ đồ ngù đi ra từ trong phòng, nhìn thấy Vũ Hoàng Minh vẫn đang ngồi trên sô pha nhìn chằm chằm vào điện thoại, vẻ mặt có chút bất mãn.
Khó khăn lắm hai người mới được ð cạnh nhau, vậy mà Vũ Hoàng Minh cả đêm không ngủ ngồi ð đây đề đọc tài Tục ngữ nói rất đúng, đàn bà ba mươi như: sói như hổ, Cô là một người phụ nữ bình thường, cuộc sống cần có thì vẫn phải có.
Nhưng…
Trong lòng cô có chút thất vọng.
Nghe vậy, Vũ Minh Hoàng đặt điện thoại xuống.
Nhìn thấy vẻ mặt Tô Thanh Trúc có chút thất vọng, anh khế cưỡi.
Anh đứng dậy ôm lấy cô, vuốt nhẹ lên mái tóc của cô.
“Xin lỗi vì anh đã làm em lo lắng.”
“Đợi qua khoảng thời gian này, anh sẽ dành toàn bộ thời gian cho em và con.”
Lời nói nhẹ nhàng nói ra đi vào trong lòng Tô Thanh Trúc, trong lòng cô như có một luồng điện ấm áp chạy qua.
Thật ra, Tô Thanh Trúc cũng biết Vũ Hoàng Minh đứng ở vị trí này, anh còn có rất nhiều việc cần phải làm.
Không thể nào chỉ quan tâm đến cô và Dâu Tây, nhưng cô vẫn muốn Vũ Minh Hoàng ờ cùng mẹ con cô nhiều hơn.
“Em biết, anh cũng đừng để bản thân mệt mỏi quá.”
Tô Thanh Trúc dựa sát vào trong lòng anh, cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trong người anh.
“Ừm. Anh sẽ chú ý.
“Nhưng mà, lát nữa anh phải đi ra ngoài, lát nữa em và con ngoan ngoãn ở trong nhà. Cần gì cứ nói với mấy người Sờ Thanh Nam là được, họ.
sẽ đi mua cho em.”
‘Vũ Hoàng Minh ôm khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thanh Trúc và hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Tô Thanh Trúc không từ chối, đáp trả nụ hôn của anh.
Nhưng, chỉ đến đó mà thôi.
“Được rồi, em đi chuẩn bị bữa sáng cho Dâu Tây đi, anh đi trước đây, chiều là anh về.”
Trước khi đi, Vũ Hoàng Minh còn hôn lên trán cô.
“Anh đi đi, chú ý an toàn.”
Trong mắt Tô Thanh Trúc tràn đầy lo lắng cùng xúc động.
Cô chỉ mong rằng mái ấm này có thể yên bình đi tiếp và nhìn Dâu Tây trường thành, thế là đù rồi.
“Không sao đâu”
Vũ Hoàng Minh gật đầu và rời khỏi phòng khách.
Trong sân, ánh nắng đã chiếu xuống, mặt trời vừa mới mọc.
Anh ngầng đầu nhìn mặt trời, trên môi nờ một nụ cười.
“Cái này coi như anh đây là lần thứ hai anh đến đây đúng không?”
Anh tự lầm bầm một mình, rời sân và đi ra ngoài.
Lần này là do Trương Hải Long lái xe chờ anh đến, còn Sð Thanh Nam ð lại biệt thự đề bảo vệ Tô Thanh Trúc và Dâu Tây .
Trên xe, Vũ Hoàng Minh châm một điếu thuốc và nhìn vào danh sách nhân viên trong tay.
Điểm dừng đầu tiên, nơi phải đến chính là đại bản doanh của Chiến Long Quân!
Bởi vì, trong Chiến Long Quân, có ba đối tượng mà anh đang nghỉ ngờ.
“Cậu Minh à, chúng ta đi đâu đây!”
Trương Hải Long lái xe và không biết lần này.
họ sẽ đi đâu.