Chiến Đội Ace

Chương 51: Duy nhất lần này mà thôi




Trong trò chơi này, việc núp bụi úp sọt người khác là chuyện thường xuyên xảy ra.

Yếu tố quan trọng để quyết định giao tranh đó thắng hay không, ngoài việc xét lượng tiền, chất tướng thì số lượng thành viên tham gia giao tranh đó là điều không thể bỏ sót.

Ngưu Ma của team địch lao vào dùng kỹ năng áp sát Kiều Hướng Thiển và hất tung cô, Gia Cát Lượng thì dùng chiêu một và chiêu hai cùng lúc, vừa gây sát thương vừa dịch chuyển.

Sau khi tiếp đất, Tiểu Kiều lập tức kéo giãn khoảng cách và quay lại phản công, Lý Nguyên Phương vung tay lao tới, phóng chiêu Gió to chặn đường thoát của Luna. Tào Tháo đã có level 3 cũng áp sát Luna. Mà Lữ Bố trong tay Lâm Quý Tuân cũng lao vào muốn cứu đồng đội, tất cả mọi việc đều xảy ra trong cùng một thời điểm —

Giao tranh chỉ kéo dài năm giây.

Màn hình điện thoại của Kiều Hướng Thiển xám đi, trong màn hình, Tiểu Kiều dù đã chết nhưng chiêu cuối của cô vẫn còn đó. Nhưng không may thay, Gia Cát Lượng đã sớm tẩu thoát bằng chiêu thức vốn có, Kiều Hướng Thiển giơ tay xoa mi tâm.

Thiếu chút nữa là ăn rồi.

Cả Mid và Rừng bên ta đều bị hạ, Lữ Bố thấp máu phải chạy về trụ.

Gia Cát Lượng của team địch chỉ còn một chút máu, cậu ta giẫm lên xác của cô để dọn lính.

Kiều Hướng Thiển nghiến răng.

Muốn hộc cmn máu!

Tai nghe truyền tới tiếng tặc lưỡi bực dọc của Dư Hoán Xuyên, sau đó là tiếng anh nói chuyện: “Gia tăng lượng tiền trước đã.”

Kiều Hướng Thiển thuận tay click mở giao diện lượng tiền, nhìn thoáng qua số liệu trên đó rồi ghi nhớ — cộng tất cả yếu tố quân lính, quái rừng, tổn thất mạng hạ gục thì đội cô đã kém đội bạn 1.000 vàng.

Hai mạng vừa rồi đều nằm trong tay Lý Nguyên Phương.

ZH có ý định tích trữ vàng trước, nhưng Lý Nguyên Phương cũng tích trữ vàng. Sau khi kiếm được kha khá, cậu ta bắn hạ trụ một đường trên, sau đó liên tục đi gank khắp nơi. Với sải tay dài, sự di chuyển thường xuyên và chiêu thức khó chịu, Lý Nguyên Phương tự do đi khắp bản đồ.

Kiều Hướng Thiển ở đường giữa bị cậu ta gank tới mức khổ gần chết.

A Hoán ở đường dưới cũng rất khó chịu, trụ của team địch cứ như có thêm lá chắn vậy. Chỉ cần cậu lui về trụ nhà mình chậm một tý là team địch sẽ điên cuồng lao vào mà tẩn. Cậu đã bị gank chết một lần khi di chuyển lỗi rồi.

Sau khi lấy được trụ hai đường trên của ZH, Mid, Rừng và Support của Winner không hề kiêng dè mà xâm lấn phần rừng của Dư Hoán Xuyên. Bùa xanh ở nhà bị team địch ăn sạch. Kiều Hướng Thiển đi với anh sang khu bùa xanh của team địch, không ngờ lại bắt gặp Gia Cát Lượng đang ăn bùa một mình.

Thế là hai người lấy lại được một bùa và một mạng.

Luna rất khó chịu vì bị đè suốt, khi các tuyển thủ chuyên nghiệp muốn gank vào ai đó là gank rất dữ dội. Cho nên việc lấy được một chút ưu thế mỏng manh vừa rồi cũng không mang lại hiệu quả đáng kể.

Chênh lệch lượng tiền càng lúc càng tăng.

Phút thứ chín, Kiều Hướng Thiển phát hiện cậu ta theo người đi Rừng ăn Rồng bạo chúa. Rồng đã bị đánh chỉ còn một phần ba máu, Marco Polo của A Hoán và Trương Phi của Hà Trang thấy vậy lập tức chạy từ đường dưới lên.

Trương Phi đâm thọc Tào Tháo đang ăn rồng, Marco Polo thì bay thẳng tới chỗ Lý Nguyên Phương để nổ súng. Kiều Hướng Thiển dùng chiêu hai khống chế Tào Tháo trước mặt, thầm căn vị trí của Lý Nguyên Phương và phóng quạt ra. Sau đó, cô bật chiêu cuối, cố gắng giết tụi nó.

Lúc này, đồng đội bên ta đã di chuyển ra hang rồng. Một giây trước khi họ đuổi kịp Kiều Hướng Thiển, cô đã ăn được mạng của Lý Nguyên Phương, đồng thời quay lại ném một cái quạt vào Rồng bạo chúa, thế là bùa rồng cũng nằm trong tay cô.

A Hoán ăn được mạng của Tào Tháo, thế trận đã chuyển biến tốt hơn dành cho ZH, cuối cùng cũng rút ngắn được một lượng tiền.

Nhưng ngay sau đó, Winner giống như bị chọc tức vì không ăn được bùa rồng nên đẩy nhanh tốc độ chi viện. Những con Rồng bạo chúa và Caesar sau đó đều bị Lý Nguyên Phương của team địch khống chế chặt chẽ.

Hai bên kẻ công ta thủ, nhưng số trụ bị lấy đi của ZH bị lấy đi càng ngày càng nhiều.

Đội nào càng ít trụ, rừng của đội đó càng nguy hiểm.

Phút thứ mười lăm, ZH chỉ còn lại ba trụ bậc thềm, trong khi mỗi đường của Winner đều vững hai trụ.

Dưới tình huống này, rừng càng nguy hiểm đối với ZH: có thể nói việc ăn bùa đỏ nhà mình cũng phải lén lút cẩn thận, sợ trong bụi nhảy ra mấy thằng. Nhưng thực tế thì ZH vẫn không ăn nổi con quái nào —

Luna của Dư Hoán Xuyên chỉ mới vào rừng, thứ nghênh đón anh chỉ là cánh rừng bẵng quái.

Vốn đã thọt rồi, gặp phải chuyện này càng khiến việc gia tăng lượng tiền của anh trở nên khó hơn.

Trong thế liên tục bị team địch tấn công, Kiều Hướng Thiển chỉ có thể điều khiển nhân vật biến về hồi máu. Trong thời gian chờ, cô trộm liếc nhìn Dư Hoán Xuyên một cái, phát hiện ra anh đang bực bội.

Ván đấu vất vả kéo dài tới phút thứ mười tám.

Lúc này, Kiều Hướng Thiển đã hoàn thành các trang bị cơ bản của Tiểu Kiều, sát thương của chiêu tung quạt có thể gây ra là rất lớn.

Team địch tấn công bất thành thì phát cáu, Dương Tiễn không kiềm chế được tung chiêu một đánh vào Trương Phi đã hết sạch chiêu thức, sau đó bất ngờ dùng chiêu hai để băng trụ làm choáng Trương Phi và Lữ Bố. Những đồng đội còn lại của cậu ta thấy vậy chỉ có thể đuổi theo.

Trương Phi bị team địch đánh cho trắng máu, sau khi thoát khỏi hiệu ứng khống chế, cậu lập tức bật giáp, nhờ vậy mới tránh được số phận bị bốc hơi. Bấy giờ, Luna trong tay Dư Hoán Xuyên cũng tung chiêu một khắc dấu ấn nội tại vào Dương Tiễn rồi bật chiêu cuối. Với combo chiêu thức 2 3 3, anh lao vào đám người. Lữ Bố đuổi tới, Tiểu Kiều phía sau cũng sẵn sàng tung chiêu —

Lý Nguyên Phương của team địch dùng chiêu hai để thoát khỏi giao tranh, sau khi hết giáp, rốt cuộc Trương Phi cũng ngã xuống đất. Giao tranh một đổi bốn, cuối cùng ZH cũng mở ra ưu thế.

Kiều Hướng Thiển: “Đẩy thẳng đường giữa luôn được không?”

Lâm Quý Tuân trầm mặt, “Không được, thời gian không đủ, đường giữa của nó còn hai trụ lận. Lý Nguyên Phương lại sống sót nên không thể đánh. Nếu mắc sai lầm, chúng ta rất dễ bị đối phương đẩy ngược.”

May là thế lính của ZH không bị team địch khống chế tốt, trong thời gian đối thủ chờ hồi sinh, ZH dọn lính ở hai đường trên dưới rồi dẫn dắt thế lính lên đường sông. Sau đó, họ nhanh chóng đẩy trụ một đường giữa, riêng người đi rừng thì đua từng giây từng phút mà ăn bùa mới ra của Winner. Tới khi hoàn thành mọi chuyện, bốn thành viên của Winner cũng hồi sinh.

Kiều Hướng Thiển đứng ở trụ một đường giữa, thấy Lý Nguyên Phương đang từ trụ trong đi ra, cô liền vung tay dùng chiêu hai khống chế cậu ta, nhưng bị chiêu hai của cậu ta outplay trước.

Trên người cô đồng thời bị chiêu một của Lý Nguyên Phương khắc phi tiêu. Khống chế bất thành, e là cô không thể solo với Lý Nguyên Phương được, còn chưa bật chiêu cuối đã bị cậu ta giết trước rồi. Thế là Kiều Hướng Thiển không ham chiến, cô quyết định về đường trên, lúc đi ngang qua rừng thì thuận tay giúp Dư Hoán Xuyên đánh quái.

Phút thứ hai mươi, Winner lại khống chế thế lính tấn công trụ bậc thềm của ZH một lần nữa, cái trụ bị công đầu tiên rất có khả năng là trụ thềm đường trên. Một khi trụ bậc thềm bị mất thì Lính siêu cấp sẽ lũ lượt tràn vào.

Đường dưới đang bị một nửa thành viên của team địch quấy nhiễu, ZH không thể không xuống ngăn chặn. Thế là một mình Dương Tiễn của team địch dẫn theo đàn lính công đường trên, A Hoán chỉ có thể điều khiển Mark lên đường trên dọn lính trong đơn độc.

Mặc dù cậu đã rất cẩn thận giữ khoảng cách nhưng vì không có trụ bậc thềm bảo vệ, cậu vẫn bị Dương Tiễn táp một phát. Tàn nhẫn hơn là Lý Nguyên Phương cũng chạy từ trụ đường giữa lên, thẳng tay phóng phi tiêu, khiến Marco Polo bất lực ngã xuống —

“Đ*t m*!”

Kiều Hướng Thiển nghe thấy tiếng chửi của ai đó trong tai nghe. Trong chốc lát, năm người thủ trụ chỉ còn lại bốn, hơn nữa chủ lực bị giết nên họ càng khó khăn. Vốn dĩ ZH còn hi vọng phá vỡ thế cục này, nhưng những gì xảy ra tiếp theo đều thuận theo lẽ tự nhiên của nó —

Khoảnh khắc nhà chính bị vỡ, tai nghe của Kiều Hướng Thiển truyền tới tiếng thở dài. Cô tháo tai nghe xuống, lập tức thấy bên cạnh có người ném điện thoại xuống bàn.

Hạ Nam đi tới sau lưng họ nói gì đó, cô nghe được tiếng ma sát giữa ghế game thủ và mặt đất, sau đó là giọng nói trầm thấp của Dư Hoán Xuyên đang trả lời lại. Kiều Hướng Thiển mơ hồ không nghe rõ được họ nói gì, cô chỉ đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

Đại não của cô nghĩ tới rất nhiều vấn đề —

Tại sao thua?

Vì thế lính không tốt?

Hay là thủ trụ không đủ kín kẽ?

Hay là lúc team địch gank vào người đi rừng bên ta, mọi người đã chi viện không đúng chỗ?

Hay là quyết định không đẩy thẳng đường giữa vừa rồi là sai?

Nếu đẩy thẳng, đội ta có thể thắng không?

Hay vấn đề xảy ra sớm hơn đó nữa, kể từ khi cô và Dư Hoán Xuyên núp bụi ở đường trên nhưng thất bại, nó đã đã định sẵn ván này sẽ thua rồi?

Không…

Đều tại cô đánh quá nhát vào lúc giữa và cuối trận!

Sau thất bại ở đầu trận, gần như lúc nào cô cũng bị động đi chung với team hoặc tách khỏi team. Sự thật là cô đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt mà lựa chọn quay về đường dọn lính.

Trong khi cơ hội ấy rõ là đánh được!

Bình thường… cô không phải thế này!

Không phải lúc nào cũng né tránh giao tranh như vậy.

Khi thời cơ có lợi, họ không đánh, hoặc phối hợp không đủ ăn ý. Để rồi khi thời cơ bất lợi tới, họ bị Winner ép ngược.

Kiều Hướng Thiển vô thức cảm thấy bất lực.

Nhưng ngay sau đó, cô liền nghĩ tới tỉ số 0 – 1 hiện tại.

Top 8 của vòng loại sẽ được ghi tên vào bảng xếp hạng. Nếu lần này họ thua trắng với tỉ số 0 – 2, họ không chỉ bị tế lên Tieba, Weibo mà điểm số trên bảng xếp hạng cũng tụt mấy bậc, như vậy sẽ khiến áp lực khi thi đấu trận tiếp theo trở nên lớn hơn nhiều —”

Một là lội ngược dòng và thắng với tỉ số 2 – 1,

Hai là thắng một ván danh dự rồi thua cả trận BO3,

Dù khả năng nào đi nữa thì ván tiếp theo cũng phải thắng.

Hai ngón tay của cô đan chặt nhau ở dưới bàn, bỗng nhiên bị một bàn tay to lớn phủ lên. Cô khựng lại một lát rồi ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ, đối diện với ánh mắt nặng nề của Dư Hoán Xuyên.

Sự mơ hồ trong mắt dần tan đi, ánh mắt của Kiều Hướng Thiển kiên định trở lại. Cô trở tay nắm lấy ngón trỏ của anh, “Ván tiếp theo phải thắng.”

Dư Hoán Xuyên câu ngược ngón trỏ vào tay cô, “Ừm.”

Họ không có sự lựa chọn.

Hoặc là bảo vệ vinh quang,

Hoặc là thất bại một cách thảm hại.

Chỉ một trong hai mà thôi.



Mộc siêng: Chương này phải edit khá nhiều về giao tranh và thể lệ thi đấu của giải KPL, nếu các bạn thấy đoạn nào còn chưa rõ ràng thì cứ bình luận bên dưới cho mình nhé:<