Mọi người chụp ảnh ở studio tới năm giờ chiều, sau đó ra ngoài ăn tối. Lúc họ trở về biệt thự đã là bảy giờ.
Cả đám đại diện cho kiểu người quanh năm chớ hề tập thể dục tỏ ra rất mệt mỏi, ai cũng nói về phòng rửa mặt trước đây, sau đó liền ôm điện thoại. Kiều Hướng Thiển cũng chuẩn bị về phòng để tháo trang sức, không ngờ trước khi mở cửa lại bị Dư Hoán Xuyên gọi lại.
“Sao thế anh?” Kiều Hướng Thiển quay đầu.
Dư Hoán Xuyên bình thản bước lại gần cô.
Kiều Hướng Thiển khó hiểu.
“Son môi bị lem rồi.” Anh vươn tay, ngón cái sờ lên khoé môi của cô.
Kiều Hướng Thiển hơi kinh ngạc, vô thức lùi lại một bước nhưng bị anh kéo thẳng vào lòng.
Cả người cô cứng lại trong chốc lát, nhưng anh là người quen thuộc nên rất nhanh cô đã thả lỏng. Sau đó, khuôn mặt của Dư Hoán Xuyên chợt áp lại gần.
Sau đó nữa, môi của cô ấm lên.
Có gì đó rất mềm đang phủ lên môi cô.
Kiều Hướng Thiển tròn mắt.
Quá trình này kéo dài chưa được mười giây đã kết thúc.
Dư Hoán Xuyên đứng thẳng dậy.
Anh ôm cô, điệu bộ nom nghiêm túc mà mãn nguyện lắm, “OK, sạch rồi.”
Bấy giờ, cô mới ù ù cạc cạc nhận ra, Dư Hoán Xuyên vừa… hôn cô!!??
Nụ, nụ hôn đầu tiên?
Sau đó, đỉnh đầu của cô nặng nặng, là Dư Hoán Xuyên nhẹ nhàng xoa đầu cô, trên đầu vang lên giọng nói của anh, “Lần sau em phải chú ý vào, đừng làm phiền anh vì chuyện này chứ.”
Kiều Hướng Thiển: “Phiền anh gì cơ? Ê, không lẽ em không tự lau được à? Còn nữa, anh…”
Sắc mặt của Dư Hoán Xuyên rất bình tĩnh, cứ như người vừa hôn cô không phải anh vậy. Kiều Hướng Thiển còn chưa nói xong, anh đã nới lỏng tay ra, quay người mở cửa.
Anh thẳng lưng lủi vào phòng, cất giọng cũng bình tĩnh chán, “Ngủ ngon.”
Nhưng trước khi anh đóng cửa lại, Kiều Hướng Thiển thoáng nhìn thấy vành tai và cần cổ đỏ bừng của anh.
Ỏ… anh đang xấu hổ à?
Hành động chuồn nhanh của Dư Hoán Xuyên khiến Kiều Hướng Thiển kinh ngạc một hồi. Cô cứ cảm thấy hành động này giống như ‘chuồn chuồn lướt nước’, một xíu cảm giác nụ hôn đầu cũng không có.
Có thể nói là Kiều Hướng Thiển đứng đực ra tại chỗ luôn.
Cô vô thức nhớ lại hồi chiều, lúc mà anh khen cô.
Môi son rất đẹp á?
Kiều Hướng Thiển về phòng soi gương, sạch boong, son môi đã sớm trôi hết lúc ăn cơm rồi. Làm gì bị lem chứ! Đồ lừa đảo!
Kiều Hướng Thiển giận dỗi gõ chứ vào điện thoại:
Người Không Thích Uống Nước: 【Son của em vốn dĩ không bị lem mà nó đã trôi hết từ lâu rồi!】
Chín Vạn: 【Anh thấy mà.】
Chín Vạn: 【Lừa em thôi.】
Da mặt của Dư Hoán Xuyên lúc ở trên mạng đích thực rất dày, Kiều Hướng Thiển trợn mắt há mồm.
Người Không Thích Uống Nước: 【???】
Chín Vạn: 【Lần sau anh hôn phát nữa được không?】
Quả nhiên đàn ông toàn là bọn lừa đảo!
Kiều Hướng Thiển ôm điện thoại, khóc không ra nước mắt, nghĩ bụng: Đúng là đực rựa, nụ hôn đầu cũng không lãng mạn gì hết trơn!
…
Một tuần sau, poster tạo hình được tung ra.
Trong tuần, Kiều Hướng Thiển và Dư Hoán Xuyên vẫn ‘cực khổ’ yêu đương như trước, ngày nào tập luyện xong, hai người cũng chuồn êm về phòng để tâm sự, nắm tay với chả hôn môi (vì da mặt của Dư Hoán Xuyên dày hơn rất nhiều), còn không thì hẹn hò nơi hẻm núi Vương Giả bằng cách leo rank đôi.
Kiều Hướng Thiển nhớ lại trước đây, cô từng đọc một topic về hai người yêu nhau qua game. Lần nào hẹn hò cũng đỡ tốn tiền, vì đối với họ, chơi game cùng nhau đã là hẹn hò rồi…
Nghĩ kỹ lại thì địa điểm hẹn hò của cô và Dư Hoán Xuyên hình như cũng là — hẻm núi Vương Giả.
Kiều Hướng Thiển mở lịch sử đấu của mình trong một tuần nay ra xem, quả nhiên, cả tuần đều leo rank đôi, hơn nữa Dư Hoán Xuyên còn tặng cho cô một món quà khủng — combo tướng và skin của Đại Kiều mới ra mắt.
Cả gói trị giá 58 tệ, về nguyên nhân anh mua tặng cô ấy à?
Trong một buổi chiều tập luyện, Kiều Hướng Thiển có khen Đại Kiều khá đẹp…
Thế là tối hôm sau, Dư Hoán Xuyên tặng cô luôn.
Được rồi, 58 tệ không khiến cô sập bẫy đâu.
Nhưng Kiều Hướng Thiển vẫn còn nhớ rõ cảm xúc ngọt ngào trong lòng lúc nhận được món quà, cô biết mình toang thật rồi.
Cô như thấy được quà Valentine tương lai của mình — skin Tiểu Kiều 520 hữu hạn với đồ hoạ trắng tinh khiết.
88.8, nạp tiền WeChat còn được thêm chiết khấu. Cô nói chứ yêu đương kiểu này tiết kiệm quá đi!
Haiz, nhưng ngẫm đi ngẫm lại thì cô cũng mong chờ thật đấy.
Cô hết thuốc chữa rồi:((
Đầu tháng ba, Weibo của các đội tuyển lớn và trang chính thức của game Vương Giả Vinh Diệu đăng hình tuyên truyền. Được biết tới là một đội tuyển nhan sắc nên trước khi poster của ZH được tung ra, có rất nhiều người hào hứng mong chờ.
Lúc poster chính thức được tung ra, khu bình luận như bị lũ quét.
Đây là thế giới mà ai cũng nhìn vào khuôn mặt, cả nam và nữ đều nhìn.
【Tôi cứ tưởng người đi Mid mới rất xấu, nhưng không ngờ cũng xinh đấy nhỉ? ZH dựa vào nhan sắc để nhận người vào đội à?】
【Đội tuyển ZH, đội tuyển bất khả chiến bại…】
【Xuyên Thần của mị vẫn đẹp trai quá xá a a a a, fan bạn gái của anh đang gào thét chói tai đây.】
【Đội trưởng Lâm cũng được phết, nhưng Xuyên Thần vẫn đẹp trai nhất. Cô gái mới gia nhập đội cũng rất xinh, mị rất mong chờ màn thể hiện của mọi người~】
【Chơi game pro hơn mị, khuôn mặt cũng đẹp hơn mị, xin lỗi mọi người, mị kéo chân mọi người quá!】
【Tôi vốn không xem KPL, nhưng khi thấy đội tuyển này thì tò mò thật á. Ai cũng ưa nhìn cả, ngồi chơi game thôi cũng thấy vui mắt rồi.】
【Người đi Mid này nhìn giống bình hoa (làm nền chứ không có tác dụng) quá, thật sự không có vấn đề gì sao?】
【Hình như Trang Trang béo hơn thì phải…】
Lúc đọc được bình luận này, Hà Trang dọn mỏ la lên: “Đậu xanh rau muống? Tôi béo chỗ nào hả?”
A Hoán liếc nhìn Hà Trang, đúng lúc Hà Trang đang cúi đầu, nọng ú nu dưới cằm, “Mặt nọng một vòng kia, khép cằm lại tí đi người anh em ạ.”
…
Trùng hợp hôm nay Kiều Hướng Thiển livestream.
Chín giờ tối, cô và Dư Hoán Xuyên cùng leo rank Cao Thủ 100 sao. Cô chỉ thuận miệng hỏi mọi người đã xem poster hôm nay chưa, không ngờ khu bình luận lập tức bùng nổ, toàn là những lời nhận xét về tạo hình của Kiều Hướng Thiển —
【Ngoài đời chị đẹp ghê á!】
【Tôi vốn không có hi vọng về nhan sắc của mấy cô gái chơi game, nhưng sau khi thấy poster thì hình như tôi sai lầm rồi…】
【Lần sau livestream, chị bật cam được không?】
Đọc được bình luận này, Kiều Hướng Thiển chợt nhớ tới đề nghị lần trước của Phi Vân, hỏi cô có muốn thăng làm hot streamer không, dù sao cô cũng nổi tiếng như vậy, “Bật cam à? Vậy lần sau tôi phải update thiết bị nhỉ?”
Dừng một chút, cô lại nhớ tới lịch trình tuần trước mà Hạ Nam phổ cập, “Hai ngày tới tôi phải tới thành phố H để chuẩn bị thi đấu rồi, lúc đó sẽ ít thời gian livestream hơn nhé.”
【Mày thi đấu đừng kéo chân ZH là được…】
【Không sao không sao, tụi em xem chị thi đấu là oke!】
【Chị ơi cố lên nha!】
“Kéo chân? Sao có thể chứ? Bạn có thành kiến gì với tôi à?” Kiều Hướng Thiển cười một tiếng, “Tới lúc tôi thi đấu thì bạn sẽ biết thôi.”
Sau đó, Kiều Hướng Thiển lại cảm ơn người hâm mộ luôn ủng hộ cô rồi bắt đầu trận đấu.
Cô đi theo Chín Vạn ra đường sông để núp bụi bắt Mid team địch, Gia Cát Lượng. Vì mới ra mắt nên tần suất Gia Cát Lượng được chọn rất cao, lại còn mạnh nữa.
Kiều Hướng Thiển chơi Trương Lương. Cô rất thích chiêu cuối của vị tướng này, tiếc là trong phiên bản hiện tại thì Trương Lương hơi out meta [1].
Núp bụi chưa được mười giây, Gia Cát Lượng đã tới gần bụi cỏ, lập tức bị Kiều Hướng Thiển khoá cứng. Ukyo Tachibana đi rừng trong tay Dư Hoán Xuyên dồn combo, chỉ một giây là có mạng.
【Mị nói chứ từ khi chị ấy livestream, mị đã thấy Chín Vạn này luôn leo rank đôi với chị ấy. Đừng nói ổng là thành viên nào trong đội à nha?】
【Đi rừng, không lẽ là Xuyên Thần?】
【??? Chín Vạn đã xuất hiện từ rất lâu rồi, thời chị ấy mới livestream cơ, chắc không phải đâu.】
Vừa dọn xong đàn lính, Kiều Hướng Thiển chợt thấy bình luận này. Phát hiện có người đoán mò Dư Hoán Xuyên, lòng cô hơi hoảng hốt, thầm nghĩ chuyện này không ổn —
Cô bình tĩnh cất giọng: “Chín Vạn à? Chín Vạn là một người bạn của tôi. Sao anh ấy có thể là Xuyên Thần của mọi người được? Xuyên Thần của mọi người ngày nào cũng bận tối mũi hết ấy.”
【2333 hóng nội tình?】
【Bận gì thế? Bận chơi game hả chị?】
… Tới khi kết thúc livestream, Kiều Hướng Thiển vẫn chưa trả lời câu hỏi này.
Có thể miêu tả cô bằng một câu như sau: Ngoài mặt thì bình tĩnh đấy, nhưng bên trong thì hoảng lắm rồi.
Kiều Hướng Thiển bình tĩnh chưa được hai giây, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.
Cô mở cửa ra, thấy người tới là Dư Hoán Xuyên thì nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi: “Sao thế anh?”
Dư Hoán Xuyên giơ điện thoại ra, giơ tay vò đầu cô, “Bạn bè hửm?”
“Dạ? Ặc… không phải,” Kiều Hướng Thiển kinh ngạc một chút mới phản ứng lại, “Em dỗ họ thôi mà.”
“Anh biết,” Dư Hoán Xuyên nhướng mày, ôm cô vào lòng, “Nhưng anh không vui…”
Kiều Hướng Thiển áp mặt lên ngực anh, dường như nghe được nhịp tim của anh qua lớp quần áo. Cô cúi đầu, thấy anh đi dép cotton thì chợt nảy ra một ý. Thế là cô dẫm chân lên đó, cả người dán gần anh hơn, “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Dư Hoán Xuyên nhìn chằm chằm hành động dạn dĩ của cô gái nhỏ, cũng nhận ra cô đang lém lỉnh mà dẫm lên chân mình. Anh vươn tay bế cô ngồi lên cái tủ thấp đặt bên cánh cửa.
“Ừm, vừa vặn luôn.”
Phải làm sao à?
Giây tiếp theo, Kiều Hướng Thiển sẽ biết.
Đôi môi mềm mại phủ lên, dù cô đang ngồi trên cái tủ nhưng vẫn thấp hơn anh một cái đầu. Dư Hoán Xuyên cúi người, tay ôm eo cô, đầu lưỡi quấn quít —
Rất nhanh, Kiều Hướng Thiển đã không thở nổi.
Tên lưu manh nào đó đã thô bạo hôn cô hơn một phút, lúc này đang dựa vào khung cửa và mỉm cười nhìn cô.
Kiều Hướng Thiển trừng anh, quơ quơ hai chân muốn nhảy xuống khỏi tủ.
Bỗng, cô nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, sau đó là tiếng ngáp dài…
Kiều Hướng Thiển biến sắc, phản xạ nhanh như chớp mà kéo Dư Hoán Xuyên vào phòng, sau đó khoá cửa lại.
Rầm —
Người đang xuống lầu tìm đồ ăn vặt, Lâm Quý Tuân bị tiếng động này làm cho giật mình. Anh lùi về phía cửa phòng của mình, sau đó lại từ sau cánh cửa đi ra. Nghĩ lại nơi vang lên tiếng động vừa rồi, anh nhìn cửa phòng của Kiều Hướng Thiển bằng cặp mắt sâu xa.
Hồi nãy bị cánh cửa che khuất nên Lâm Quý Tuần không thấy gì cả, anh nghi hoặc gãi gãi đầu, không khỏi nghĩ thầm: Kiều Hướng Thiển tới tháng nên tâm trạng không tốt hay sao mà đóng cửa mạnh thế?
Bỏ đi bỏ đi, đừng chọc vào con gái làm gì.
Lâm Quý Tuân sờ sờ bụng, xuống lầu tìm mì gói.
Trong phòng, Kiều Hướng Thiển tái mét mặt mày, “Sợ chết em rồi, suýt chút nữa là bị phát hiện.”
Nhìn dáng vẻ kinh hồn bạt vía của cô, Dư Hoán Xuyên thì thầm: “Cảm giác cứ như yêu đương vụng trộm ấy nhỉ?”
Kiều Hướng Thiển: “Anh đã từng nghĩ tới chuyện họ sẽ biết chúng ta yêu đương vụng trộm chưa? Không, xuy xuy, là phản ứng sau khi biết chúng ta yêu nhau ấy. Trong mắt họ, chúng ta biết nhau còn chưa được bao lâu nữa là.”
“Ờ,” Dừng một chút, Dư Hoán Xuyên nói tiếp: “Hôn nhân chớp nhoáng cũng đâu có ít ta?”
Kiều Hướng Thiển: “…”
“Được rồi được rồi,” Cô nhảy xuống khỏi ngăn tủ, hé cửa ra xem hành lang, thấy không có ai liền bảo: “Anh về đi, ngủ sớm một chút, ngày mai còn rất nhiều chuyện phải làm đấy.”
Ngày mốt phải tới thành phố H nên ngày mai, đội tuyển sẽ mở họp và thu dọn hành lý, tóm lại là một đống chuyện đang chờ. Chiều mai Kiều Hướng Thiển còn phải về nhà lấy đồ nữa chứ, rất phiền phức.
Dư Hoán Xuyên có vẻ ai oán sau khi nghe những lời cô nói. Lúc bị đẩy ra khỏi cửa, anh còn ấm ức nhìn Kiều Hướng Thiển.
Ánh mắt kia vô cớ khiến Kiều Hướng Thiển cảm thấy áy náy, thế là cô nhón chân, hôn lên miệng anh một cái, thậm chí còn to gan vươn tay xoa đầu anh, “Thôi mà, anh ngủ ngon nha, mơ đẹp nữa!”
Dư Hoán Xuyên được ‘vuốt lông’ bấy giờ mới cảm thấy khá hơn, bất đắc dĩ nói: “Ngủ ngon.”
Ừm, thành thật mà nói thì anh muốn ngủ lại phòng của cô.
Nhìn Kiều Hướng Thiển đóng cửa phòng, Dư Hoán Xuyên nhướng mày.
Thôi thôi, dù sao thì… tương lai vẫn còn dài.
…
Thứ Hai.
Sáng sớm, mọi người vội vàng tới sân bay.
Sảnh chờ.
Người thì bấm điện thoại, người thì lướt Weibo, Kiều Hướng Thiển mở phần mềm đếm ngược, nhìn biểu thị trên đó —
Còn 4 ngày tới 24 tháng Ba.
_____
[1] Out meta: không hợp trong phiên bản hiện tại.