Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá

Chương 22




-sáng hôm sau….

-Như nhà ta hok đi học mà quyết định đi đâu đó, vừa mới bước ra cửa thì gặp Thiên với bộ đồ đồng phục đang đứng chờ

-Ủa sao anh ở đây-Như ngây ngô hỏi

-Anh đến rướt em đi học,nhưng xem ra bữa nay anh phải cúp thôi-Thiên nghiên đầu nhìn bộ đồ cuả Như rùi nói

-ỦA sao mà cúp học-Như vẩn ngây ngô

-TẠi vì anh bận làm tài xế cho tiểu cô nường này rùi-Thiên cười rồi chỉ tay vào NHư, Như dường như hiểu ý Thiên nên cười lại rồi bước lên chiếc xe mui trần của Thiên

-$%^&*^&*…………..thẳng tiếng-Như nói địa điểm cho Thiên biết, thế là chiếc xe lăng bánh chạy đi đau đó ( tí biết)

-Tại trường………….

-BB bước vô trường với những ánh mắt ghen tỵ và ngưỡn mộ

-Con nhỏ đó là gì chứ, xấu như ma vậy, mà Kiệt lại sy con đó mới ghê chứ-NS 1 ganh tỵ

-Xấu mà còn chảnh nữa-NS 2 ganh tỵ

-Ước gì tao đc Kiệt nghĩ tới cũng đc nữa, ngưỡn mộ nhỏ đó ghê

-Hay tại Kiệt thấy nó học giỏi nên thích mậy, nhỏ đó đứng đầu toàn trường tháng này đó, ngưỡn mộ nó ghê-NS 4 ngưỡn mộ

-$%^&*%^&*(^&………và những câu đại loại như thế mà BB hok quan tâm đến cứ bước thẳng vào lớp, vừa mới vô lớp là biết bao ánh mắt ghen tỵ hình viên đạn nhìn BB, BB cũng để ngoài hok quan tâm đến,BB bước lại chỗ ngồi xuống thì bắt gặp nụ cười nỡ trên môi Kiệt ( nụ cười chết người) mấy nhỏ trong lớp thì cứ lấy điện thoại ra mà chụp lia liạ cứ như là chụp hình siêu sao vậy, còn BB thì cố hok đề ý đến bộ mặt lạnh lùng, ánh mắt vô tình làm Kiệt buồn hiu lun ( tội Kiệt nhà ta quá)

-CÒn Bảo thì rước phương đi học, đi vô trường mà 2 người tình tứ óc nỏi, con Lan tưởng ý đồ chia cắt của nó thành công mà bây giờ, nhìn thấy cảnh này tức anh ách…

-Trỡ lại với Thiên & Như

-Nơi mà Như kêu Thiên chỡ đến đó là ngọn đồi hoa hồng xanh, “ Ngọn Đồi mỡ ra Đệnh Mệnh” của Như & BB

-Tới nơi Như xuống xe nắm tay Thiên dẫn lên đồi, lên tới nơi bảo vệ đang ngồi Như căng dặn hok đc cho ai vào quấy rầy, rồi dẫn Thiên vào, vừa mới vào đây nhìn thấy những cánh hoa hồng màu xanh này thiên phải công nhận là nơi đây rất đẹp

-Như đưa Thiên tới 1 chổ mà có 1 băng ghế dưới táng cây to, ngồi ở băng ghế đó có thể nhắm toàn cảnh của vườn hoa

-Như ngồi im, hưỡng thụ hương thơm ngát của hoa hồng, Thiên cũng vậy, sao 1 hòi lâu trong im lặng Thiên chợt nhớ ra đều gì đó

-Cái người hôm qua……….-Thiên chưa nói hết thì Như nhảy vô họng Thiên ngồi rùi

-Anh còn nhớ chuyện hôm bữa em kễ cho anh nghe hok, chuyện về chủ nhân của sợi dây chuyền này nak`-Như nói rùi dơ sợi dây lên

-Anh nhớ……….-Thiên buồn khi thấy Như buồn

-Chủ nhân của sợi dây chuyền này là người con trai hôm qua đeo mặt nạ hát song ca với em đó, hắn tên Nguyễn Thiện Nhân, 2 năm trước tại nơi đây, ngay tại cái băng ghế này,Nhân đã trao cho em sợi dây này & ra đi không 1 lời, Nhân đi qua HÀn Quốc học để thực thiện Ước Mơ làm ca sỹ của mình, và bây giờ Nhân đã thành công, anh ấy đã trỡ thành 1 ngôi sao, và giờ anh ấy về đây để làm 1 cái Live- Show ra mắt kháng giả,& anh ấy muốn em quay về bên anh ấy…….-Như lể tới đây khóe mắt đã ngấn lệ. giọng nghẹn lại,Thiên thì nghe 2 chữ quay lại thì tim nhói lên vì Thiên sợ NHư sẽ quay lại bên Nhân, Thấy Như sắp khóc Thiên choàng tay ôm Như vào lòng, để trấn an Như, Như cố nén cảm xúc và nói tiếp

-Thật sự em còn iu Nhân nhìu lắm, và em cảm thấy Nhân cũng còn iu em, nhưng em và Nhân là 2 đường thẳng song song, không bao giờ trùng nhau đc,nên em hok thể trỡ về bên Nhân đc, vì nếu vậy cả 2 đều đau khổ,em hok muốn nhìn thấy người em iu khổ, thà em đau, đau 1 lần rùi thui, còn hơn là để cả 2 chịu khổ-Như nói mà nước mắt hok nén lại đc cứ rơi mãi, Thiên cũng chẵng vui đc tí nào, tim Thiên đang nhói lên từng cơn, vì người con gái anh iu đang khóc, mà anh hok làm gì đc, anh thầm trách bản thân sao quá vô dụng, Thiên đã khóc, đây lần thứ hai anh khóc vì 1 người con gái, người đâu tiên làm cho anh khóc đó là BB em gái của anh, và bây giờ anh khóc vì nHư là người anh iu.Thiên lao đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt mình rùi khẽ nói với Như

-Khóc đi, khóc cho quên đi hết nổi đau, khóc 1 lần cho hết rồi mãi hok khóc nữa-Thiên nói giọng nghèn nghẹn

-Thiên vừa nói dức câu Như oà lên khóc, tay thì choàng ra sao ôm Thiên, dườn như là đã lâu rồi Như hok bọc lộ cảm xúc, Như cố nén nỏi đâu vào lòng, rùi hôm nay có diệp Như tuôn ra hết…

-Sau 1 hồi khóc ròng rã, Như lao đi những giọt nước mắt vẫn còn vươn trên má rồi ngồi dậy nói với Thiên

-Khóc hết rồi…….-Như cười tươi nói với Thiên, Thiên hok nói gì hết mà phì cười

-Sao anh cười dữ vậy-Như ngu ngơ hỏi

-Mặt cưng giống con mèo hoang quá-Thiên vừa nói vừa ôm bụng cười, làm Như quê độ, xăng tay áo lên, thấy tình hình không ổn Thiên liền đứng dậy bỏ dò chạy……

-EEEEEE…..đứng lại ai cho anh chạy hã-Như hét lên rồi dí Thiên chạy vòng vòng vườn hoa hồng

-Tha cho anh đi mèo hoang- dù bị Như dí nhưng Thiên vẫn cố chọc Như

-Còn nói nữa hã, anh đứng lại cho em-Như tức xì khói tăng túc dí Thiên

-Tha cho anh đi, anh chừa mà-Thiên van này

-Hok có tha thiết gì hết đứng la-Như vẫn dí Thiên hok tha

-Thiên chạy 1 hồi thấm mệ, đứng lại dưới 1 cái cây có tán lá to, rùi đưa 2 tay han`

-Thua, anh thua-Thiên đưa 2 tay đầu hàn

-NỮa còn chọc em hết-Như nhéo tai Thiên hỏi

-Zạ em chừa rùi chị-Thiên làm mặt cún iu

-Còn lần sao là chị đem cưng đi chiên giòn đó, biết chưa-Như là giọng chi hai dọa Thiên

-Zạ, em chừa……-Thiên khoanh 2 tay nói làm Như phì cười

-Mệt quá, ngồi xuống nghĩ đi, có tán cay này che mát ghê-Thiên nhe răng cười rùi ngồi xuống, Như cũng ngồi theo, Bỗng Thiên thấy cài gì đó rùi nói

-Ai mà ác quá vậy, mộ người chết cũng đập nữa, có thù gì mà mà đến chết cũng hok cho người ta yên-Thiên nói mà làm Như ngớ người

-anh nói sàm gì vậy-Như ngây ngô hỏi

-Thì cái mộ nhỏ đó bị người ta đập vỡ tan tành rùi đó, ai à ác quá-Thiên chỉ tay về cái mộ nhỏ đã bị đạp vỡ rùi lắc đầu nói,Như nhìn ngôi mộ nhỏ ấy, rùi mặt thoáng buồn vì nhớ ra đều gì đó, Thiên thấy vậy liền hỏi

-sao mặt cung bí xị vậy

-Anh có từng nghe BB kể về chuyện tình cuả nó chưa-Như nói mặt thoáng buồn

-Chưa-Thiên nhìn Như chăm chú

-bạn trai nó tên Minh, vào 2 năm trước nó và Minh iu nhau, 1 tình iu chân thành, rồi ngay cái ngày papa & mama anh ly hôn cách đây 2 năm……..#$%^&$%^&%^&……….-Như kể lại mọi chuyện cho Thiên nghe, nghe xong tay Thiên xiếc lại vì oán hận papa mình đã làm cho tình iu cuả BB phải tan vỡ

-Đây là ngô mộ cảu Minh, nhưng hok đễ cốt mà để lại những kỹ vật cảu Minh & BB, xác Minh đã đc thiêu mà tàn cốt đẵ đc rãi khắp vườn hoa này, vì vườn hoa này là nơi Minh tỏa tình với BB, và có nhìu kỹ niệm hok thể nào quên-Như nói mà nước mắt cứ tuôn vì thương con bạn mình

-Vậy BB có biết đc sự thệt là Minh đã chết rồi hok-Thiên hỏi nHƯ mà nước mắt lăng dài ( Thiên thương em gái lấm mà)

-Rồi, khi nó biết, nó đã khóc, nó khóc rất nhìu, rồi sau đó, nó hok khóc nữa, nó cố tươi cười, vì nó nghĩ là Minh vì hok muốn nó khóc, hok muốn nó đau khổ nên Minh mới gạt nó như vậy, nên nó hok đc khóc –Như trầm giọng

-Sao cuộc đời em tôi lại gặp nhìu chuyện bất hạnh như thề này-Thiên bật khóc thành tiếng, Như chạy lạy ôm Thiên, cả hai ôm nhau mà khóc

-Sao 1 hòi khóc rồng rã, cả hai lao nước mắt nhìn nhau cười sặc sụi,vì mặt người nào cũng như con mèo hoang hết

-Thôi về thôi, chiều rồi-NHư nói rồi kéo tay Thiên đi về……

-Thiên đưa Như về tới nhà……….

-Hôm nay phiền anh em ngại quá-Như làm vẽ mặt ấy nấy

-Hok sao đâu, anh thik vậy mà-Thiên vò đầu Như rùi cười tươi

-Thanks anh nhìu-Như nói rùi chòm người lên chụt vào má Thiên 1 cái rùi chạy vô nhà, làm anh chàng đỏ mặt, mặt nHư bây giờ cũng đỏ không kém

-Mọi hành động đó đã đc 1 người chứng kiến và tim khẻ nhói lên, ( Lâm nhà ta đó pà con) anh chàng lo lắng khi thấy Như nghĩ học, rùi tới tan học anh chàng đã phi thân tới nastrong Như đứng đợi đến giờ để rùi chứng kiến đc việc này lòng anh đau nhói

-Lâm bước lên xe rùi chạy vụt đi ra par ( par của Phương đấy pa` con), vào par Lâm kêu loại mạnh nhất, Lâm ngồi ngâm nghi chay rum bỏ mặt bao nhiu cô gái bu quanh mình, rồi 1 cô gái bước lại trước bàn Lâm

-Sao ngồi uống một mình buồn thế, em uống cùng cho vui-giọng cô gái vang lên

-Biến-Lâm lạnh lùng quát trong khi hok nhìn mặt cô gái

-ek'......lạnh lùng dữa ta-cô gái vẫn giữ giọng bình thường

-Tôi đã bảo.........-Lâm quay mặt lên quát cô gái nhưng chưa quát hết câu thì Lâm đã ngừng miệng

-Ủa! Thảo, anh cứ

tưởng........-Lâm nói với vẽ mặt hối lỗi

-Hyhy.........hok có gì đâu, uống với em nhé, em đang buồn-Thảo đưa ly của mình cụng vào ly cuả LÂm rùi uống hết

-Buồn tình ah`-Lâm ngâm nghi ly rum nói

-Buồn tình còn đỡ, cái này em hok có tình mà bị ép tình-Thảo nói rùi cười chua chát

-là sao-LÂm nhìn Thảo với ngàn dấu?

-Em bị ép hôn-Thảo nói với ánh mắt buồn bã

-Thôi uống tiếp đi-Thảo cố đánh trống lãng cho qua chuyện buồn, rùi Thảo với Lâm ngồi uống rượu tâm sự cho đến tối

-Thôi về thôi, 1h rùi-LÂm kêu Thảo về, nhưng bây giờ Thảo đã say mèm rùi

-Để anh chỡ em về-Lâm nói rùi đỡ Thảo đứng dậy

-Không em không muốn về nhà, anh về trước đi-Thảo nói rùi cố đẩy Lâm ra

-Chứ em muốn đi đâu-Lâm nhăn nhó

-Chỡ em tới khách sạn Star dùm đi-Thảo nói rùi ngã lăng ra ngũ, may là Lâm đỡ kiệp

-Pó tay nhỏ này lun-Lâm lắc đầu rùi đỡ Thảo ra xe rùi chỡ tới khách sạn star

-đến khách sạn star thấy Thảo ngũ ngon quá Lâm hok nỡ kêu đành pế Thảo vào đặt phòng rùi pế Thảo lên phòng, đặt Thảo xuống Lâm định quay bước về thì Thảo niếu tay Lâm lại kéo xuống, và bây giờ 1 tình trạng rất ư là tình cảm, môi chạm môi, và rùi do cơn say cả hai đều hok kiềm chế đc hành động của mình, Lâm và Thảo đang trao nhau nụ hôn nòng cháy……………………….

-Sáng hôm sau, 1 ngày nắng đẹp

-AAAAAAAAAAAAAAAA……………-Tiếng thét của 1 người con gái vang lên

-Ồn quá……..-Tiếng 1 chàng trai phàn nàn

-DẬy……….-Cô gái thục chỏ anh chàng, vì tình trạng bây giờ là chàng trai đang ôm cô gái, trong rất tình tứ

-Ui da đau-Bây giờ trai mới mỡ mắt ra và rùi, liên khúc A bắt đầu

-AAAAAAAAA………-sao em ở đây......AAAAAAAAA.........sao mình lại ngũ chung........AAAAAA.......sao anh lại ôm em.....AAAAAAAAAAA..........-chàng trai chơi 1 liên khúc A

-AAAAAAAAA..........tối đêm qua em với anh xỉn......AAAAAAA……….hok lẽ…….AAAAAAAA-Tới lượt cô gái chơi liên khúc A

-Em bình tỉnh nào Thảo ( là thảo nhà ta đó pà con), tối đêm qua hok có gì hết, chỉ là ngũ chung thui, quần áo mình còn nguyện vẹn mà-Chàng trai( là Lâm nhà ta đó) quan sát rùi trấn an Thảo

-May quá hok sao-Thảo cười

-Anh chỡ em về nhà rùi thay đồ đi học-Lâm nhìn Thảo nói rúi cả hai cùng rời khỏi khách sạn