Đánh giá: 9.5/10 từ 6 lượt
GIỚI THIỆU
Kiều Cảnh Nhiên: Em thích chị.
Kiều Dĩ Phong: Không được.
Kiều Cảnh Nhiên: Vì sao?
Kiều Dĩ Phong: Bởi vì...... Chúng ta đều là con gái mà.
Kiều Cảnh Nhiên: Vậy thì sao?
Kiều Dĩ Phong: Con gái sao có thể...
Kiều Dĩ Phong: A... Ưʍ...
Không đợi Kiều Dĩ Phong nói xong, Kiều Cảnh Nhiên trực tiếp lấp kín miệng Kiều Dĩ Phong còn kéo nàng đến trên giường.
Nói nhiều như vậy làm cái gì, làm trước rồi nói tiếp.
Làm xong chị còn có thể thừa nhận không thích em sao?
Lúc làm xong chị còn có thể không chịu trách nhiệm với em sao?!
Em chính là ỷ vào chị cưng chiều em muốn làm gì chị thì làm đó!
Lúc làm xong.
Kiều Dĩ Phong:... Em... Em... (Dư âm còn chưa lắng xuống, vẫn còn thở gấp.)
Kiều Cảnh Nhiên: Bây giờ, chị có thích em không?
Kiều Dĩ Phong: Làm cũng làm rồi, còn nói thích hay không cái gì chứ!
Kiều Cảnh Nhiên: Ô ô ô ô chị còn không chịu thừa nhận thích người ta! Em muốn chị chịu trách nhiệm với người ta!
Kiều Dĩ Phong:... (Hình như người bị ăn là mình mới phải?)
Bình luận truyện