Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 923




Chương 923

Dựa vào đâu? Ông đừng quên, ông đã nói cho cả thế giới biết về lai lịch của tôi, bây giờ tôi không có bất kỳ cái cán nào để ông lợi dụng nữa. Và tôi cũng sẽ không bao giờ để ông thao túng nữa”

 

Hạ Linh siết chặt nắm đấm, nghĩ đến việc ngày mai mình không phải là con gái ruột của cha sẽ bị đưa lên trang đầu bài báo, sau đó áp lực của dư luận nhất định sẽ khiến cô ấy thở không nổi.

 

Cảm giác rơi từ trên mây xuống đáy vực đều là do Jackson ban cho. Hơn nữa cho dù cha có phải đã biết mình là con gái ruột của ông ấy hay không, thì sau khi ông ấy tỉnh lại cũng sẽ biết thôi.

 

Đến lúc đó, cô ấy còn mặt mũi nào để gặp cha mình nữa, nghĩ đến mọi hậu quả, trái tim cô ấy trở nên chai sạn.

 

“Thật sao? Hạ Linh, cô có thể suy nghĩ kỷ! Hôm qua cô cũng đã nhìn thấy rồi đấy, nếu như cô thúc ép tôi, thì việc gì tôi cũng có thể làm ra đấy, đến lúc đó, cha của cô không chỉ đơn giản là hôn mê đâu”

 

Thay vào đó là những lời chế nhạo của .Jackson, Hạ Linh không to gan như vậy, chỉ cần hù dọa một chút thì cũng có thể dỗ dành cô ấy, nhưng không ngờ răng cô ấy lại dám nói với mình như thế này.

 

“Ý ông là gì?” Khuôn mặt của Hạ Linh lập tức tái nhợt, nghĩ đến vết máu trên đầu cha ngày hôm qua và trạng thái hấp hối của ông ấy, cho dù không phải là con gái ruột của ông ấy, nhưng tình cảm gắn bó mấy chục năm cũng không thể nói không là không được.

 

Nếu như mình thực sự là một đứa trẻ mồ côi, thì cha chính là người thân duy nhất của mình, là người đã cho mình cuộc sống thứ hai, và cũng chỉ có ông ấy xem mình như là châu báu ngọc ngà. Thì mình làm sao có thể nhẫn tâm để ông ấy chịu tổn thương chứ?

 

“Tôi nghĩ Hạ Linh nhà chúng ta vẫn rất thông minh đấy! Nên sẽ nghe hiểu ý nghĩ của tôi thôi!”

 

“Đê hèn!” Hạ Linh tức giận đến mức nói ra những lời này.

 

“Đê hèn, trong từ điển của tôi không có từ đê hèn này, mà chỉ có lợi ích” Jackson bật cười, một đứa trẻ như Hạ Linh vẫn còn hơi trẻ, trên đời này chưa bao giờ nói câu đê hèn này, kẻ thắng làm vua kẻ thua làm giặc, lịch sử luôn được viết bởi những con người chiến thắng.

 

“Trong lòng ông không có tình, mà chỉ có lợi ích, ông vốn dĩ hoàn toàn không phải là người, rồi ông cũng sẽ gặp quả báo thôi!”

 

“Nói gì thì nói, đây là lời khuyên cuối cùng rồi, nên cô tự nghĩ kỷ lựa chọn thế nào đi” Jackson lạnh lùng nói rồi cúp điện thoại.

 

“Alo… Hạ Linh lo lắng dậm chân, nhưng trong điện thoại đã kêu lên tiếng bíp bíp bíp cúp máy, Hạ Linh nhẹ nhàng dựa vào cột đá bên cạnh.

 

Gô ấy ôm lấy cột đá, rồi dựa đầu vào cột, nước mắt tuôn rơi, cả người run lên: “Tôi phải làm sao đây, tôi phải làm sao đây?”

 

Giọng nói cô ấy trở nên nghẹn ngào, cô ấy bắt đầu nói với chính mình, Jackson làm việc mờ ám, nếu mình nói chân tướng cho họ biết, thế thì rất có khả năng lão ta sẽ làm ra chuyện bất lợi cho cha.

 

Nhưng nếu không nói cho họ biết mình không phải con gái ruột của cha, ngay khi biết tin, đến lúc đó Jackson sẽ lợi dụng việc cha hôn mê, mượn cớ công ty như rắn mất đầu mà tiếp quản công ty.

 

LX là tâm huyết cả đời của cha, nếu như rơi vào tay kẻ khác thì sau khi cha tỉnh lại, mình biết giải thích với ông ấy thế nào đây!

 

Trái tim Hạ Linh như một mớ hỗn độn, nhất thời không biết phải làm sao mới tốt.

 

“Hạ Linh!”

 

Giọng nói của Lê Nhật Linh vọng đến, Hạ Linh đang đứng dựa vào cột đá che khuất người cô ấy, nhanh chóng lau đi nước mắt, hít mấy hơi thật sâu rồi bước ra ngoài, giả vờ cười với vẻ thoải mái: “Sao vậy?”

 

“Thấy nửa ngày rồi mà cô chưa qua, nên tôi qua đây thăm cô. Cô sao thế, mắt cô đỏ hoe kìa, vừa khóc sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?” Giác quan thứ sáu của một người phụ nữ đã mách bảo cô, chắc chắn Hạ Linh đã có chuyện gì đó mà không nói với mọi người.

 

Lê Nhật Linh đặt tay lên vai cô ấy để cố gắng an ủi.

 

Nhưng chuyện này không an ủi thì không được, có được sự an ủi rồi, thì nước mắt của Hạ Linh lại chợt dâng trào, cô ấy khóc rối rít.