Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 907




Chương 907: Có chuyện gì thì nói thằng

Mà là do anh ta sợ rằng Lê Minh Nguyệt sẽ nghĩ ngợi lung tung. Anh ta thực sự muốn yên lành sống đến hết đời với Lê Minh Nguyệt.

Thế nhưng đám người của .Jackson cứ rục rịch muốn ngóc đầu dậy, ai mà biết được bọn chúng sẽ đến bệnh viện để trả thù Lê Vân Hàng hay không.

Mà Hạ Linh chỉ là một cô gái, nhất định không đối phó nổi bọn chúng.

Lâm Quân không trở về vốn đã khiến Nhật Linh không ngủ được, nay mơ hồ nghe thấy Lê Minh Nguyệt nghe điện thoại thế là cô lại ngồi dậy.

“Ai bị thương vậy?” Lê Nhật Linh căng thẳng kéo cánh tay của Lê Minh Nguyệt, sắc mặt tái nhợt.

“Hả? Em nghe nhầm rồi, không có ai bị thương hết”

“Nhưng mà..” Lê Nhật Minh ngờ vực nhìn Lê Minh Nguyệt.

“Là Hà Dĩ Phong gọi thiện thoại cho chị, anh ấy nói bọn họ đang bàn chuyện với chú Hàng nên tối nay không về, bảo chúng ta đi ngủ sớm một chút. Cho nên em mau đi ngủ đi.”

“Nhưng mà chị cảm thấy Hà Dĩ Phong nhất định là lại giấu chị đi ra ngoài chơi đùa với đám con gái nước ngoài nữa rồi!”

Lê Minh Nguyệt nắm tay thành quả đấm, bày ra dáng vẻ vô cùng căm giận khiến cho Lê Nhật Linh bật cười: “Chị đừng có đoán mò nữa”

Lê Minh Nguyệt chột dạ đỡ Lê Nhật Linh nằm xuống, kê gối rồi đắp chăn cho cô.

“Ừm, em ngủ trước một lát đi”

Dưới sự võ về của Lê Minh Nguyệt, Lê Nhật Linh dân dần nhắm mắt lại.

Mà Lê Minh Nguyệt thì khẽ thở dài vươn tay tắt đèn ngủ.

Trong khi đó ở một căn phòng khác trong thành phố này, Lâm Quân đang ngồi trên ghế sofa, ngồi đối diện anh chính là Bùi Anh Thư.

Cô ta trang điểm rất xinh đẹp, váy cũng hơi hở hang. Dưới sắc ấm của ánh đèn mờ nhạt nơi này, cô ta trông có vẻ vẫn có một chút đoan trang giống khi cô ta còn làm tiếp tân lúc hai người lần đầu gặp gỡ.

Cô ta đưa cho Lâm Quân một ly rượu vang, trong lúc vừa như vô tình vừa như cố ý, quá nửa bầu ngực của cô ta hoàn toàn lộ ra hết.

Lâm Quân lạnh lùng nhìn cô ta, anh không có giơ tay ra đón lấy ly rượu. Tuy rằng anh đã sớm có chuẩn bị, thế nhưng đáy lòng vẫn không khỏi sinh ra một chút chán ghét.

“Anh Lâm Quân cứ giữ dáng vẻ này thì việc làm ăn của chúng ta không có cách nào tiếp tục tiến hành được đâu nha”

Bùi Anh Thư giả vờ tức giận, cô ta nhấp một ngụm rượu trong ly, cười một cách quyến rũ.

“Có việc gì thì cứ nói thẳng” Cho dù hơi không vui nhưng Lâm Quân vẫn nhận lấy ly rượu trong tay cô ta, dù sao thì bây giờ trong tay người phụ nữ này rất có thể đang năm giữ đồ vật mang tính then chốt có thể thay đổi cục diện bế tắc của hiện tại.

“Vừa nhìn đã biết anh Quân là một người thú vị, đừng cứ nói chuyện nghiêm túc quá lên như thế. Nào, chúng ta cạn một ly trước”

Bùi Anh Thư tùy ý cụng ly với ly rượu trong tay Lâm Quân một cái. Cô ta nhấp một hớp rượu sau đó bắt đầu làm nũng, thân thể không tự chủ nhích về phía Lâm Quân, bộ ngực gần như là dán lên tay anh tràn đầy dụ dỗ.

Lâm Quân nhìn cô ta, trong mắt hiện lên ý cảnh cáo.

Cuối cùng cũng vẫn không thể không phối hợp mà uống một ngụm rượu vang trong ly.

“Bây giờ đã có thể nói cho tôi biết cô lấy được cái gì chưa?”

“Đừng nôn nóng thế” Bùi Anh Thư dùng ánh mắt mê ly nhìn Lâm Quân. Lúc trước cô ta chỉ là muốn thông qua cơ hội lần này mà câu được Lâm Quân, từ đó có thể đạt được tất cả những thứ mà mình mong muốn, thế nhưng không ngờ lâm Quân này lại có định lực cao như vậy.

Có điều người đàn ông này vô cùng có sức hấp dẫn, hơn nữa càng tiếp xúc ở cự li gần thì càng phát hiện ra góc nghiêng của anh ta thế mà vô cùng đẹp trai.

Khiến người ta nhịn không được muốn hôn một cái.

Lâm Quân không phải người thường, tuy là anh đã kết hôn thế nhưng vậy thì đã sao nào? Chỉ cần có thể trở thành người đàn bà của anh thì những thứ mà bản thân cô ta đoạt được tuyệt đối cũng sẽ không ít.