Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 888




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 888: Cùng Lê Minh Nguyệt đi Pháp

Tắt điện thoại, Hà Dĩ Phong như có suy nghĩ mà nhìn về phía Lê Minh Nguyệt, nội dung trong cuộc điện thoại vừa rồi hẳn Lê Minh Nguyệt cũng đã nghe rõ.

Cho dù Hà Dĩ Phong không nói gì, cô cũng biết Hà Dĩ Phong sẽ đi Pháp, mà bản thân mình cũng sẽ đồng ý vô điều kiện.

“Em cũng đi” Không chờ Hà Dĩ Phong mở miệng, Lê Minh Nguyệt đã tranh nói lên suy nghĩ của mình trước.

“Không được”

Hà Dĩ Phong trước đây từng tận mắt thấy Lê Nhật Linh gặp phải vô vàn nguy hiểm, anh thực sự không dám dẫn Lê Minh Nguyệt cùng đi mạo hiểm.

“Vì sao?”

“Em không biết ở Pháp nguy hiểm đến thế nào đâu, hơn nữa còn ba đứa trẻ cần em chăm sóc.”

“Em không quan tâm, lần này em nhất định sẽ đi cùng anh”

Lê Minh Nguyệt bĩu môi không định nhượng bộ, vừa rồi nghe giọng điệu của Lâm Quân cô liền biết Nhật Linh đã gặp phải chuyện phiền phức to rồi, bản thân cô cực kỳ lo cho Nhật Linh, hi vọng mình có thể giúp đỡ chút gì đó.

Bên cạnh đó, tình hình nguy hiểm thế này, cô càng không muốn để Hà Dĩ Phong đơn thân độc mã xông vào nguy hiểm, lần trước cô đã miễn cưỡng đồng ý, kết quả là mỗi ngày cô đều lo lắng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên, cả ngày trong đầu chỉ lo lắng cho anh. Nếu đã như vậy, lần này không có lí nào cô lại không ở bên cạnh anh.

“Không được, Lê Minh Nguyệt em đừng có tuỳ hứng lên như thế” Hà Dĩ Phong chau mày, không hề do dự từ chối cô.

“Em không tuỳ hứng, vừa nãy Lâm Quân cũng nói rồi, để anh sang đó chăm sóc cho Nhật Linh, Nhật Linh đường đường là một cô gái, đàn ông con trai như anh chăm sóc thế nào được. Em ở đấy sẽ càng tiện hơn, mà em chỉ giúp anh chăm sóc Nhật Linh mà thôi, sao có thể có nguy hiểm gì chứ? So ra còn tốt hơn ngày nào em cũng ở nhà lo lắng sầu não vì anh!”

Lê Minh Nguyệt nói một tràng dài xong vành mắt liền hồng cả lên, bộ dạng tủi thân khiến Hà Dĩ Phong rất đau lòng.

Lê Minh Nguyệt nói cũng đúng, vì Nhật Linh là con gái của Lê Vân Hàng nên mới bị người ta hãm hại, đằng này Lê Minh Nguyệt và Lê Vân Hàng cùng LX không có một chút quan hệ lợi ích nào. Jackson chắc sẽ không ra tay với cô đâu, hơn nữa câu nói sau cùng của Lê Minh Nguyệt đúng là đã khiến anh bó tay đầu hàng.

“Được, vậy chúng ta cùng đi! Nhưng bọn trẻ…”

“Gửi cho mẹ Trương?”

Lê Minh Nguyệt tựa như đứa trẻ vừa khóc vừa cười đòi ăn kẹo, giờ kẹo đã đến tay liền lập tức cười tươi rói, đến mức Hà Dĩ Phong còn phải ngao ngán lắc đầu, khả năng thay đổi sắc mặt của phụ nữ quả là nhanh.

Hà Dĩ Phong thở dài trong lòng, chút nữa đành gọi điện thoại cho Lâm Quân bàn lại là được, mẹ Trương tuy đáng tin nhưng anh vẫn không thể thực sự yên tâm về bọn trẻ.

Lê Minh Nguyệt đã bắt đầu tích cực thu dọn hành lý, nghĩ cũng lâu rồi không gặp Nhật Linh, tâm trạng cô vui lên rất nhiều.

Ở nước Pháp, một tiếng trước.

Mà nhìn dáng vẻ hiện tại của ông, Hạ Linh dám chắc chắn là tâm trạng thứ hai.

Một lát sau Lâm Quân từ trong phòng Nhật Linh đi ra ngồi xuống trước mặt Lê Vân Hàng và trao đổi.

Lê Vân Hàng và Lâm Quân nói chuyện cực kỳ nghiêm túc, do đang ở nhà họ Lê nên hai người họ nói chuyện cũng không cần cố ý hạ thấp giọng, vì thế Hạ Linh cũng nghe được rõ ràng nội dung cuộc trò chuyện.

Hạ Linh nắm chặt nắm tay, nghe xong mà nhất thời ngây người, cô không ngờ người chú mình luôn tin tưởng, người chú ở bên mình từ bé đến lớn – Jackson – thực ra chỉ vì bảo vệ bản thân mình mà lợi dụng cô.

Hạ Linh chạy ra ngoài, ngồi ở vệ cỏ bên đường, mặt trời lúc này đã dần lặn, trong ánh hoàng hôn còn mang theo chút gió se se lạnh xâm nhập vào thân thể cô.

Nếu .Jackson từ trước đến giờ vẫn luôn lợi dụng mình, vậy báo cáo kết quả DNA đó rất có khả năng là nhờ người khác làm giả, cố tình phủ nhận mối quan hệ giữa mình và cha để làm bước đệm cho tham vọng chiếm đoạt LX của lão ta.

Nghĩ đến hàng ngày Jackson vẫn mang chiếc mặt nạ từ ái để ẩn giấu đi nội tâm đầy âm mưu quỷ quyệt của mình, Hạ Linh liền cảm thấy ác cảm. Một phần cũng vì nghĩ đến chuyện bản thân suýt nữa đã rơi vào bãy của lão ta.

Nhìn thấy cha và Lâm Quân như vậy, Hạ Linh biết hẳn họ đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, mà độc trong người Nhật Linh ngày nào còn chưa giải được thì ngày đó Lâm Quân sẽ không thể an lòng, cha mình cũng không thể yên tâm được.