Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 816




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 816: Cái đuôi

Nước Pháp.

Lâm Quân nhìn xung quanh, quả nhiên anh thấy ở cách đó không xa có một người đang lén lút nhìn bọn họ.

“Có cái đuôi kìa, hãy loại bỏ bọn họ”

Lâm Quân đến gần Hà Dĩ Phong, tỉnh bơ nói.

“Cái gì?”

Hà Dĩ Phong giật mình, bám sát Lâm Quân.

Nói thế nào đi chăng nữa thì hai người bọn họ cũng được coi là lão luyện trong vấn đề này. Hai người bọn họ là hai người thừa kế của hai công ty lớn, nên Lâm Quân và Hà Dĩ Phong cũng đã được trang bị rất nhiều kỹ năng thì mới có thể nhận lấy trách nhiệm nặng nề này.

Bọn họ nhanh chóng cắt được cái đuôi ở phía sau.

Hà Dĩ Phong ngơ ngác nhìn Lâm Quân: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cậu biết có người theo dõi chúng ta?”

“Nếu như tôi đoán không nhầm thì Jackson chính là người đứng sau sắp xếp sự việc này, cái đuôi vừa rồi cũng là do ông ta cử tới”

“Thực ra thì vừa rồi tôi cũng nghi ngờ một chút, chẳng qua là tôi không hiểu được chuyện đã xảy ra với Lê Mỹ Vân ở trong video, nếu như người đứng sau vụ việc này thực sự là Jackson vậy ông ta không sợ sao?” Hà Dĩ Phong nhíu mày, hỏi Lâm Quân.

“Đúng vậy, bây giờ vấn đề chính là ở chỗ này! Rất có thể ngay cả Lê Mỹ Vân cũng đang có vấn đề!”

“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy vậy, hơn nữa khi tôi nhìn ông ta cũng cảm giác được trong mắt ông ta lóe lên sự trốn tránh”

“Quan trọng hơn là ông ta nói với chúng tôi rằng người kia đang ở Việt Nam, nhưng chúng ta có thấy được rõ ràng rằng góc phòng ở đẳng sau người kia là phong cách nước ngoài.

Các bạn vào trang nguồn trên hình tìm truyện đọc để chúng mình có động lực ra chương mới!

Cậu có nhớ lần đầu tiên chúng ta đón tiếp cô ta về nước, cô ta đã nói gì không?”

Lâm Quân cau mày, nói cho Hà Dĩ Phong hết tất cả những gì mình quan sát được.

“Không nhớ.”

“Cô ta nói một điều rất quan trọng. Cô ta nói rằng nhân viên trong công ty bàn tán sau lưng rằng Chủ tịch và Phó Chủ tịch có hiềm khích với nhau.”

“Đúng vậy, cô ta vô tình nhắc đến điều này, nhưng điều này liên quan gì đến vấn đề chúng ta đang nói chứ?”

“Nếu như cậu bị nhân viên bàn tán thù ghét ở sau lưng như vậy thì e rằng cậu cũng sẽ không để tâm đúng không? Nhưng nếu như cậu là Lê Mỹ Vân, cậu nghĩ thử xem cô ta sẽ muốn gửi bản hợp đồng trị giá đến mười bốn con số cho người không được nhân viên tin tưởng hay sao?”

Mọi người đều hiểu rõ rằng thương trường như chiến trường, nhưng cho dù người ta có là một đối tác tốt đến đâu hay là người mà bạn vô cùng tin tưởng nhưng cũng không dám làm loại chuyện này.

Đây không còn là vấn đề tiền bạc nữa mà nó còn là vấn đề về danh dự của công ty.

Cũng chính vì điều này nên Lâm Quân mới cảm thấy không đúng.

“Đúng vậy, nhưng nếu Lê Mỹ Vân thật sự có vấn đề vậy thì giải thích vấn đề dáng người trong video với dáng người trong bức ảnh giống nhau như đúc như thế nào?”

Chẳng lẽ bọn họ là chị em sinh đôi? Nhưng mà chị em sinh đôi thì làm sao có thể kết hợp với người ngoài để đối phó với người ngoài chứ?

“Tôi đang nghĩ rằng liệu trên đời này có thể có thứ gì đó khiến cho dáng người người này trở nên giống dáng người người kia như đúc không, ví dụ như là thuật dịch dung?”

Sau khi Lâm Quân nói xong lời này, Hà Dĩ Phong cũng trợn tròn mắt há hốc miệng, thuật dịch dung mới chỉ xuất hiện trên t¡ vi thôi, nếu có thật trên thực tế thì sẽ gây ra cú sốc rất lớn!

“Điều này là không thể!”

“Đó chỉ là suy đoán mà thôi”

Hà Dĩ Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, có lẽ là do Lâm Quân căng thẳng quá nên não mới tưởng tượng ra như vậy.

“Được rồi, chúng ta đi tìm một nơi an toàn trước đã, rồi gọi điện thoại cho Tina và cô lễ tân người Việt Nam đó”

“Được rồi” Hà Dĩ Phong cũng gật đầu một cái, dù sao thì bây giờ hai người đứng ở đây suy nghĩ vớ vẩn cũng không có ích gì hết, không bằng giải quyết tốt những chuyện trong tay trước đi, tận dụng những nguồn tài nguyên có được vào lúc này.

Hai người tìm đến một góc trong quán cà phê.

“Được rồi, gọi đi!”

Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong, lấy tờ giấy ghi số điện thoại và tên ra, hóa ra anh vẫn còn giữ lại vật này, lúc ấy anh ta cũng không để ý.

“Bùi Anh Thư” Ba chữ này phun ra từ trong miệng Lâm Quân, dường như anh đang trâm ngâm suy nghĩ.

“Cái tên này cũng thật dễ nghe.” Lâm Quân gật đầu.

“Lâm Quân, cậu hãy giải quyết cô ấy, tôi sẽ giải quyết Tina, cũng không thể nuốt lời được. Đây gọi là đồng lõa, nếu không quay đầu lại kịp mà để cho Lê Minh Nguyệt biết rồi không có cậu làm bia đỡ đạn thì tôi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa oan được”