Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 800




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 800: Máy bay đến muộn

“Sao vậy?” Hà Dĩ Phong thấy Lâm Quân cau mày, không nhịn được hỏi Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong, sự nặng nề hiện rõ trên gương mặt anh: “Điện thoại của Nhật Linh không có tính hiệu, thiết bị định vị tôi lắp vào dây chuyền của cô ấy cũng bị nhiều sóng, không thể định vị vị trí của cô ấy, tôi nghỉ Nhật Linh xảy ra chuyện gì “Sao có thể chứ?”

Hà Dĩ Phong cũng không khỏi nghiêm mặt: “Chúng ta đích thân đưa cô ấy lên máy bay, hơn nữa còn sắp xếp cho người ở Hà Nội đón cô ấy, cô ấy chưa gọi điện cho cậu, chắc là do máy bay đến muộn thôi, cậu đừng lo lắng”

Hà Dĩ Phong biết Lâm Quân đang lo lắng cho Lê Nhật Linh, có điều tâm trạng hiện tại của anh quá căng thẳng rồi, thậm chí có chút căng thẳng đến không bình thường.

Anh ta nhất định phải an ủi anh “Chờ thêm chút nữa vậy” Lâm Quân thở dài đứng dậy, trong lòng hồn loạn, cảm thấy bồn chồn không yên, không ở bên cạnh cô cũng không được, mà để cô ở lại cũng không được, anh đột nhiên bắt đầu cảm thấy mù mịt rồi, mình nên làm gì đây.

“Đừng nghĩ nữa”

Hà Dĩ Phong võ vai Lâm Quân, nói: “Cậu nghĩ thế nào về chuyện của công ty LX?”

Hà Dĩ Phong cố gắng chuyển hướng sự chú ý của Lâm Quân.

“Chuyện này còn có chút kỳ lạ, trọng điểm là chúng ta không biết những chuyện gần đây xảy ra với Nhật Linh có liên quan đến công ty LX hay không”

“Nếu như không thì sao?”

Trái tìm Lâm Quân khế thắt lại, đúng vậy, sao anh lại quên với tính cách của Lê Nhật Linh, nếu như người đó là cha của cô, sao cô có thế dễ dàng đồng ý về Hà Nội được chứ?

Nhất định cô vẫn còn ở Pháp, Lâm Quân đột nhiên hoảng loạn.

“Chết tồi”

“Sao vậy?”

“Mau gọi cho những người đón máy bay ở Hà Nội, hỏi xem chuyến bay của Lê Nhật Linh đã đến chưa” Lâm Quân cầm điện thoại ra cửa, trong lòng cảm thấy không yên.

Hà Dĩ Phong cũng đột nhiên hoàn hồn, nhanh chóng gọi điện thoại cho người ở Hà Nội “Thế nào rồi?”

“Không có. Bên cậu thì sao?”

Bên tôi cũng không có tin tức của Nhật Linh”

Hà Dĩ Phong nhíu mày, trên mặt rất lo lắng “Như vậy thì cô ấy nhất định chưa rời khỏi Pháp”

“Vậy bây giờ cô ấy đang ở đâu?”

“Tôi không biết” Lâm Quân nắm chặt tay, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, anh nên đưa cô về đến nơi mới đúng, còn có cái gì có thể quan trọng bằng Lê Nhật Linh được chứ?

“Đi tìm thôi” Lâm Quân gật đầu, bây giờ anh chỉ có thể làm như vậy thôi.

“Nhưng chúng ta không quen thuộc với nơi này” Chỉ dựa vào hai người bọn họ thì chả khác gì mò kim đáy biển ở Pháp cả.

Lần đầu tiên Lâm Quân cảm thấy mình bất lực như vậy, “Còn có Hạ Kim Sa” Hà Dĩ Phong mím môi, dường như hạ quyết tâm cái gì đó, ngẩng đầu nhìn Lâm Quân.

“Không được, Hạ Kim Sa với cậu, hơn nữa bây giờ cậu cũng đã kết hôn rồi, còn có Lê Minh Nguyệt, không nên dính dáng đến cô ta nữa”

“Chỉ có thể như thế thôi. Cậu trở lên lo nhiều như thế từ lúc nào vậy, hơn nữa cậu có thể yên tâm để Nhật Linh một mình ở đây sao?” Hà Dĩ Phong gật đầu, trực tiếp chuyển đến Lê Nhật Linh, anh ta biết Lê Nhật Linh có thể thuyết phục.

Lâm Quân Lâm Quân thở dài thườn thượt, đấm vào vai Hà Dĩ Phong, có chút cảm kích nói: “Cảm ơn anh em.

“Cái này có gì phải cảm ơn chứ?”

Hai người nhìn nhau cười, đều ngầm hiếu nhau Tình bạn giữa đàn ông, rất nhiều lúc chỉ cần một ánh mắt là có thể biểu đạt được tất cả.