Chương 638: Truyền thông Việt Nam
Hà Dĩ Phong thấy Minh Nguyệt đứng gần 2 bước, liền giang rộng vòng tay ôm lấy cô.
Để đầu dựa vào vai cô, hơi thở ấm nóng thở trên tai Minh Nguyệt, cô ngẩn người một lúc, hơi thở này rất quen thuộc! Hà Dĩ Phong ư?
anh” Lời nói không ra hơi của Hà Dĩ Phong, anh ta biết Lê Minh Nguyệt đang nghĩ gì, dường như có chút ấm ức, anh ta để Minh Nguyệt mềm long, anh ta lại giang tay ôm chặt minh Nguyệt vào long, Hà Dĩ Phong vừa bước ra khỏi bồn tắm, không mặc quần áo, nên da thịt vẫn còn ấm nóng Lê Minh Nguyệt vừa sờ lưng anh ta lại rụt lại: “Sao anh lại ở đây?”
Lâm Quân cũng không nghỉ ngơi, bỏ hành lý xuống rồi trực tiếp đến công ty nhà họ James, anh ta có quan hệ hợp tác với James tại Mỹ, bất luận thế nào thì James cũng giữ thể diện cho anh Đúng như thế, Lâm Quân mới đến sảnh đã được .James cử long trọng người đón và.
“Chủ tịch Lâm có việc gì mà hôm nay bỗng nhiên đến Mỹ thế này,sao không nói cho tôi một tiếng, người Việt Nam các anh có câu nói: “Bạn bè từ xa đón tieps nồng nhiệt, tôi cũng là người hiếu khách” James rất thích văn hóa Việt Nam, khi còn trẻ ông cũng đã từng đến Hà Nội làm ăn, còn cưới được vợ Việt Nam, nên ông nói tiếng Việt rất trôi chảy, cũng coi là một “truyền thông Việt Nam” chân chính.
Chẳng trách Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam đều biết dùng đồ vật khó sử dụng như đũa.
“James, ông biết lần này tôi đến đây làm gì mà” Lâm Quân vào thẳng vấn đề, từ khi nhìn thấy Lê Nhật Linh trong buổi họp báo của ZO thì anh đã hiểu Ba năm nay anh luôn cử người đến Mỹ để tìm tin tức của Nhật Linh, nhưng dến cuối cùng vẫn bặt vô âm tín, không có tin tức gì, làm anh tưởng.
Nhật Linh không ở Mỹ, cho đến hôm nay mới biết bị người khác xóa dấu vết.
Nhưng ở nước Mỹ này, ngoài James ra thì còn ai dám làm trắng trợn chuyện này trước mắt anh chứ?
Lâm Quân từ khi bắt đầu chưa từng nghỉ ngờ ông ta, vì Trần Hi Tuấn không hiểu gì về thị trường, càng lười học, từ sang đến tối chỉ ôm máy quay cho người đẹp làm nghệ thuật gì đó.
Ai biết được vì Lê Nhật Linh lại đi tiếp nhận công ty.
James gật đầu cười, ông ta rất giống Lâm Quân lúc trẻ, có thể lợi dụng hợp tác với ông ta, muốn đứng vững ở nước Mỹ trong thời gian này, người như anh sẽ không bị xem thường, nhưng cũng không đại diện, ông ta có thể sợ anh.
“Cho dù là làm cái gì, nếu không phải vì đết chỗ tôi làm khách, thì e là đi nhầm nơi nào đt “Lê Nhật Linh có phải ở chỗ ông không?”
“Bà Lâm sao lại ở chỗ tôi được chứ? Nhưng nghe nói chủ tịch Lâm và bà Lâm đã xa nhau 3 năm rồi, theo luật pháp Việt nam, hình như đủ điều kiện ly hôn rồi nhỉ” James đã chấp nhận chuyện Lê Nhật Linh và Trần hi tuấn ở bên nhau, tất nhiên Lê Nhật Linh là người trong nà rồi.
Lâm Quân nhếch môi, trong con mắt sâu thẩm trào dâng một cảm xúc không tên, ông cáo già James đó đã biết Lê Nhật Linh ở chỗ ông ta cũng không làm được gì, còn bị ông ta nắm thóp.
“Ông không nhất thiết phải pha trò với tôi, tôi biết Nhật Linh đang ở chỗ ông, cho nên tôi không trực tiếp đi tìm cô ấy, cũng không vì thể diện của ông, vì hợp tác của Lâm Thị và gia tộc họ James, trước mắt vẫn nên tiếp tục phát triển” Lâm Quân nhìn James, với vẻ mặt đắc ý nói.
Cho dù thế nào, anh cũng giành lại Lê Nhật Linh.
“Vậy chủ tịch Lâm đi nhầm chỗ rồi, anh nên trực tiếp đến Z0, con cũng đã lớn, là một người bố, tôi cũng không thế nhúng tay và chuyện hôn nhân cả đời của anh được”