Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 424




Chương 424: Không thể

Anh chỉ có thể khẽ hôn lên mu bàn tay của.

cô thì thầm nói: “Chắc chắn đứa nhỏ sẽ không sao đâu. Con của chúng ta chắc chắn sẽ là cục cưng kiên cường nhất trên thế giới. Chắc chắn sẽ không có chuyện gì hết”

Lúc Lê Nhật Linh tỉnh lại lân nữa đã là buổi trưa ngày hôm sau. Cô vừa mở mắt ra đã nhìn thấy đôi mắt ngập tràn tơ máu của Lâm Quân.

Cô nhẹ nhàng giật lầu ngón tay, anh đã lập tức nắm chặt lấy tay cô, vội vã hỏi: “Sao thế em? Có chỗ nào không thoải mái không?

Anh đi gọi bác sĩ nhé!”

Cô mấp máy môi khẽ nói: “Tôi..con.

“Con không sao hết, cục cưng của chúng ta vẫn còn ở đó’“

Nghe được đáp án này từ miệng anh, nét cười dần hiện ra trên khuôn mặt yếu ớt của cô.

Tốt quá, cục cưng vẫn còn ở đó.

Lâm Quân nắm lấy tay cô bảo: “Chắc chắn em không biết bản thân em tuyệt vời nhường nào đâu. Bây giờ trong bụng em có tận hai cục cưng đấy. Là hai cục cưng sinh đôi. Thế nên nhất định em phải cố gắng chăm sóc cho bản thân thật khỏe mạnh”

“Sinh đôi sao?” Nét cười trên khuôn mặt cô chợt tắt: “Ý của anh là, có thể làm xét nghiệm độ phù hợp hai lần cho Lâm Niệm Sơ, đúng không?”

Thân thể anh đột nhiên cứng lại, vội vã nói: “Không phải, ý anh không phải như thế.

Với anh mà nói em quan trọng nhất. Em và con là quan trọng nhất”

Đôi môi cô trắng bệch không có lấy một tia hồng hào. Lê Nhật Linh không nói nổi một chữ nào, tựa như kiệt sức tới nơi rồi: “Nếu như tôi và con là quan trọng nhất, vậy anh có thể đồng ý với tôi, không dùng phương pháp chọc cuống rốn để lấy máu của cục cưng đem đi xét nghiệm được không?”

Cõi lòng cô mang theo hy vọng tràn trề khi đặt câu hỏi cho anh, thế nhưng cái cô nhận được lại là sự im lặng không đáp lời của anh.

Lê Nhật Linh rất muốn cười. Nhưng cô cười không nổi, chỉ có thể cố gắng hấp háy mắt, không cho nước mắt rơi xuống.

Anh vừa nói anh yêu cô, anh cũng yêu con.

Nhưng bên cạnh cô và con anh còn quá nhiều thứ khác để yêu…

“Lâm Quân, hay là chúng ta cứ nghe theo lời mẹ đi. Đợi đến khi đứa nhỏ được sinh ra, chúng ta sẽ ly hôn” Nước mắt vẫn không kìm nén được chảy vào trong khóe môi cô, vị mặn chát từ đầu lưỡi lan vào đến tận đáy lòng cô: “Em không cần bất cứ thứ gì hết, chỉ cần con thôi”

“Không cho phép em suy nghĩ lung tung như thế. Không tốt cho con một chút nào”

Anh bình tĩnh nhẹ giọng từ chối cô: “Sau này không cho phép em nói máy lời như thế nữa.

Trước hết em cứ cố gắng bồi dưỡng thân thể cho thật tốt”

“Bồi dưỡng thân thể cho tốt là vì muốn làm xét nghiệm lấy máu cuống rốn cho Lâm Niệm Sơ sao, tôi không cam lòng! Tôi không cam lòng!”

Nếu như Lâm Niệm Sơ không đá vào hai chân cô, bây giờ con của cô cũng đâu có bị tổn thương, yếu ớt như thế mọi người ai ai cũng đang rình rập, chỉ đợi con cô thành hình sẽ mang đi làm xét nghiệm độ phù hợp với Lâm Niệm Sơ.

Thật sự cô không cam lòng.

Lâm Quân thấy tâm trạng của cô đột nhiên bị kích động như thế, vội vàng rung chuông gọi bác sĩ tới *Mợ chủ, mợ không thể kích động được.

Bây giờ cơ thể mợ quá yếu ớt, mợ chỉ cần làm ra vài động tác lớn một chút thôi đều có thể ảnh hưởng đến đứa nhỏ. Thế nên mợ tuyệt đối không thể kích động được.”

Nghe xong lời của bác sĩ nói, Lê Nhật Linh cố gắng hít sâu để bản thân bình tĩnh lại, nhưng cô không làm được.

Bác sĩ quay đầu lại nhìn về phía Lâm Quân nói: “Tổng giám đốc Quân, anh đi ra ngoài trước đi. Anh ở đây, tâm trạng của mợ chủ không thể ổn định được”

Lâm Quân bất đắc dĩ nhìn khuôn mặt tái nhợt của Lê Nhật Linh, nhẫn nhịn cảm giác đau lòng không ngừng dâng lên, cất bước đi ra khỏi phòng bệnh.

Mãi đến tận khi hình bóng của anh biến mất khỏi tầm mắt cô, lê Nhật Linh mới có thể bình tính lại một chút.

Thế nhưng, nước mắt vẫn dâng lên, đong đầy trong đôi mắt cô.

Lâm Quân sợ Lê Nhật Linh sinh non, càng sợ đứa nhỏ xảy ra chuyện. Thế nên anh không dám tới làm phiền cô, mỗi ngày anh chỉ dám đứng ngoài cửa phòng bệnh nhìn vào.

Có lẽ tâm trạng của Lê Nhật Linh càng ngày càng đi xuống. Thế nên ngoại trừ những lúc bác sĩ tới kiểm tra cô mới mở miệng nói mấy câu liên quan đến tình hình đứa nhỏ, còn lại những lúc bình thường, cả ngày cô cũng không mở miệng nói lấy một câu Phụ nữ có thai dễ buồn bực dẫn tới trâm cảm, điều này khiến cho Lâm Quân càng cảm thấy bất an.

Lúc nhận được điện thoại từ Lâm Quân, Hà Dĩ Phong vừa mới cãi nhau với Lê Minh Nguyệt một trận xong.

Anh ta thực sự không hiểu rốt cuộc trong đầu Lê Minh Nguyệt chứa những thứ ngổn ngang gì không biết nữa. Anh †a dùng tiền thuê cô, là muốn cô đóng giả làm bạn gái mình chứ không phải bỏ tiền ra thuê cô về làm người giúp việc!

Đêm nay anh ta phải tham dự một bữa tiệc, trong bữa tiệc này tất cả mọi người đều theo bạn gái. Thế nên Hà Dĩ Phong cũng đã suy nghĩ tới chuyện sẽ dẫn Lê Minh Nguyệt tới đó.