Khi xe vào trong sân vườn rộng lớn của nhà họ Cao, Tinh Vân vui vẻ bước xuống xe. Cô không quên chớp chớp mắt nói tạm biệt Đoàn Nam Phong. Sau đó còn hào phóng chúc anh ngủ ngon rồi tí tởn bước vào cửa chính mở khóa đi vào. Nhưng Đoàn Nam Phong nào có phải tượng đá. Khi cô chuẩn bị đóng cửa lại thì đã bị giữ cửa. Nụ cười ma mãnh lóe lên khiến Tinh Vân e ngại nhưng giả vờ cười nói: “Đoàn tổng tài, anh còn quên thứ gì sao?”
Đoàn Nam Phong không nói gì chỉ cười hì hì nhìn cô giả nai. Tinh Vân thấy vậy liền nói: “Hay là vào ăn tối rồi hãy về.”
Đoàn Nam Phong trầm giọng nói: “Bé con, em giả ngơ xong chưa?”
“Đoàn tổng, anh nói gì vậy?”. Nàng lại cười lộ ra hàm răng ngọc xinh đẹp. Đoàn Nam Phong quay lưng đóng cửa lại, sau đó liền tiến lại chỗ Tinh Vân. Hắn tiến một bước, nàng lùi một bước cho đến khi gần sát sofa thì hắn thuận thế đẩy nàng nằm xuống. Trống ngực Tinh Vân đập thình thịch lắp bắp nói: “Đoàn tổng, có gì từ từ nói.”
Đoàn Nam Phong nhếch môi cười, hôn hít gương mặt nàng rồi ghé môi vào tai nàng trầm giọng nói: “Bé con, em giả bơ cũng giỏi đấy. Cả ngày em ôm cây Katana, giờ lại không cho tôi ôm em mà tìm cớ đuổi tôi về. Em đây là đãng trí tạm thời hay là muốn ăn quỵt?”
Tinh Vân nhắm mắt, nhăn mặt nghĩ: “Cái tên hỗn đãn này, sao lại nhớ dai như vậy chứ? Hôm nay hắn kéo mình đi hẹn hò, chẳng lẽ...”
Tinh Vân nghĩ ra gì đó liền giật mình. Đến giờ cô mới biết mình đã rơi vào bẫy của hắn. Đoàn Nam Phong nhìn thấy biểu hiện buồn cười của Tinh Vân liền nói: “Bé con, nghĩ ra được điều gì rồi sao?”
Tinh Vân nhăn mặt nói: “Đồ đáng ghét! Anh lừa tôi.”
Đoàn Nam Phong liền cười nói: “Ngày hôm nay không phải em đã rất vui sao?”
Tinh Vân chu mỏ gật đầu: “Đúng là vui thật. Lâu lâu vận động tay chân thật là tốt. Nhưng mà...cái giá này...có hơi mắc.”
Đoàn Nam Phong hôn lên trán nàng rồi ngồi dậy khỏi người nàng: “Không mắc, tôi khiến em vui vẻ, em thỏa mãn tôi. Trao đổi này đôi bên cùng có lợi. Hơn nữa, lúc đó em đã đồng ý. Làm ăn phải có chữ tín. Không thể cò kè như vậy.”
Tinh Vân không nói gì, liền đứng lên đi vào bếp. Đoàn Nam Phong hỏi vọng theo: “Em đi đâu đó?”
“Đi nấu cơm ăn.” Tinh Vân không thèm quay lại nhìn hắn, chỉ hét to cho hắn tự nghe.
“Có cần anh phụ không?”
“Không cần, anh đi tắm rồi xuống ăn cơm.” Nói xong nàng liền bay vào bếp vo gạo nấu cơm, sau đó lấy thức ăn mẹ nàng đã chuẩn bị sẵn ra hâm lại. Lúc Đoàn Nam Phong bước xuống phòng bếp thì cũng là lúc nàng đang dọn cơm ra bàn. Hắn nhanh chóng ra bếp giúp nàng bê thức ăn ra bàn rồi nhẹ nhàng ngồi xuống xới cơm cho nàng. Hai người nhìn nhau một lúc mới bắt đầu động đũa. Ánh sáng vàng chan hòa ấm áp từ phòng ăn rộng lớn tỏa ra bao phủ lên hai người vừa ăn cơm vừa len lén nhìn nhau.
Sau khi ăn xong, Đoàn Nam Phong liền nói: “Để anh rửa dọn, em đi tắm đi.”
Tinh Vân cả ngày tập kiếm toàn thân mỏi nhừ chỉ muốn đi ngâm mình nước nóng cho nên nàng liền gật đầu. Trước khi đi không quên dặn hắn: “Anh không được làm vỡ chén bát của nhà tôi đâu đấy.”
Đoàn Nam Phong phì cười nói: “Được rồi, đại tiểu thư. Kẻ hầu này sẽ cẩn thận.”
Nàng nhìn hắn phì cười gật đầu nói: “Được, tốt lắm!”
Khi nàng từ phòng tắm bước ra thì đã thấy hắn ngồi trên giường cầm điện thoại trả lời email. Nàng biết hắn muốn gì mà nàng thì cũng không thể mang tiếng ăn quỵt được cho nên liền ngoan ngoãn cởi bỏ khăn tắm quấn quan người ra nhẹ nhàng bước lên giường nằm cạnh hắn. Đoàn Nam Phong không bỏ sót một chi tiết nào. Cả người hắn nóng cực độ nhưng ráng kiềm chế đến lúc nàng bước lên giường là hắn liền lao tới chiếm lấy.
Tinh Vân cả ngày mệt mỏi chẳng còn chút sức lực cho nên cũng không buồn để ý hắn. Nàng chỉ nhắm mắt để mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng hắn nào có để nàng yên.
“Bé con, em thật mê người. Không lần nào tôi có thể kiềm chế được.”
“Tinh Vân thả lỏng chút. Em muốn tôi điên cuồng hay sao?”
Lời vừa dứt hắn thực sự điên cuồng lao vào nàng khiến nàng ỉ oi một lúc mới thôi. Hắn chậm rãi rời khỏi người nàng, mồ hôi lã chã rơi xuống giường cùng tiếng thở dốc thỏa mãn. Nàng không để ý hắn, quay lưng về phía hắn, kéo chăn nhắm mắt ngủ.
Hắn quay sang nhìn nàng, bờ vai thon kết hợp xương lưng mềm mại đẹp như tạc ra từ ngọc thạch trắng khiến hắn lại lần nữa nổi cơn từ phía sau đi tới.
Tinh Vân đang mơ màng ngủ liền giật mình trước sự tấn công bất ngờ của hắn. Nàng không ngờ hắn nhanh như vậy đã muốn nàng lần nữa.
Đoàn Nam Phong từ phía sau ôm nàng vào lòng, hơi ấm của hắn phả vào gáy nàng hôn hít chiếc gáy thon đẹp của nàng. Tay hắn choàng qua eo nàng nắm lấy tay nàng đặt lên bụng nàng xoa nhẹ và nói: “Vợ à, sinh cho anh thêm một đứa nhỏ nữa được không?”
Tinh Vân quay mặt lại nhìn hắn. Đôi mắt nâu đẹp chân thành nhìn nàng. Tim nàng như đập loạn nhịp, không thể phủ nhận nàng luôn mềm lòng với hắn. Mặt nàng lúc này tự nhiên đỏ ửng lên, e lệ quay đi.
Thấy nàng ngầm đồng ý hắn liền được nước làm tới dồn dập tiến công khiến nàng uốn éo thân hình mình hạc xương mai của mình. Sau một lúc ngọt ngào hạnh phúc, nàng vòng tay ôm hắn ngủ say. Hắn vươn đôi vai rộng bao bọc lấy nàng nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.
- ----------------
Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).
http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!
Cám ơn các bạn!
Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.
https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal