Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 31-1: Hồ Ly tinh(I)




“Minh Minh đưa chân của em cho anh xem.” Lưu Viễn đỡ bà Minh ngồi xuống sofa trong phòng bà.

“Sưng hết cả rồi, để anh lấy đá chườm cho em.”

“Thiên Bình, không cần đâu. Lúc đó anh quỳ còn lâu hơn em. Cho em xem chân của anh.” Bà Minh lo lắng nói.

Lưu Viễn giữ tay bà: “Không sao, anh là đàn ông, chỉ chút vết thương này có xá gì.”

Bà Minh thở dài: “Anh đã có tuổi rồi, có phải như lúc trẻ nữa đâu.”

Bà Minh mơ hồ nhớ lại ngày còn trẻ: “Em còn nhớ lúc anh đón em từ trường về nhà, trên đường xảy ra một vụ tai nạn cho nên kẹt xe rất lâu. Thời tiết mùa hè nóng bức, tim em lại không khoẻ cho nên lúc đó em phát bệnh. Tim không sao thở nổi. Anh đã bế em chạy hết đường cao tốc dài ngoẵng mấy dặm chỉ mất có vài phút. Nếu không em cũng không lượm lại nổi cái mạng này.”

Lưu Viễn nhớ lại cảnh tượng lúc đó, quả thực ông chỉ lo bà gặp chuyện cho nên dốc hết sức đến bệnh viện thật nhanh. Không ngờ năng lực lại ngoài sức tưởng tượng của ông: “Có phải lúc đó đã thích anh không?”

Bà Minh mỉm cười gật đầu, hỏi lại: “Còn anh? Từ khi nào đã thích em?”

Từ khi Hạ quản gia đưa cho anh tấm hình của em, sai anh đi đón em. Trên đời này còn có người đẹp đến như vậy sao? Lúc đó anh nghĩ vậy. Cho đến khi gặp em kéo vali từ sân trường đi ra anh mới biết em ở bên ngoài nhìn còn đẹp hơn.”

“Thật sao?”

“Thật! Bây giờ vẫn như vậy. Vô cùng xinh đẹp.” Lưu Viễn yêu thương nhìn bà, môi đã áp lại gần thì tiếng gõ cửa vang lên.

Bà Minh nhích ra xa mỉm cười ra mở cửa. Tinh Vân đứng trước mặt bà, cầm theo chai thuốc trên tay: “Mẹ, con vào được không?”

Bà Minh lùi ra cho Tinh Vân bước vào phòng.

Nhìn thấy Lưu Viễn, Tinh Vân vừa thấy khó xử vừa gượng gạo. Tiếng “ba” này quả thật không dễ gọi. Lưu Viễn nhìn thấy Tinh Vân liền nói: “Tinh Vân con ngồi xuống đây đi.”

Tinh Vân ngồi xuống ghế, e dè chìa chai thuốc ra trước mặt ông: “Thuốc này con lấy ở chỗ Bảo Vy, ba với mẹ dùng để xoa lên chân... Sẽ đỡ sưng.”

Lưu Viễn mỉm cười nhận lấy chai thuốc: “Con ngoan, còn giận ba không?”

Tinh Vân khẽ lắc đầu. Bà Minh thấy vậy liền ngồi xuống ghế, nhẹ giọng nhưng nghiêm khắc: “Ba con là có nỗi khổ của mình. Năm đó ông ngoại con cho người truy sát ông ấy. Ông ấy cũng không dám trách ông con nửa lời bởi vì khi ông ấy đã làm cha thì hiểu được lòng cha mẹ. Con đã làm mẹ rồi, phải có cái nhìn khoan dung biết không?”

Tinh Vân không nói gì, chỉ cúi đầu lắng nghe. Lưu Viễn lúc này mới nói: “Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm. Em đừng trách con nữa. Chuyện gì qua hãy để nó qua đi. Bây giờ ba chỉ muốn cả nhà chúng ta được sống gần nhau thôi.”

Ông lại nói tiếp: “Lúc nãy con cũng quỳ, cho ba xem chân con có sao không?”

Tinh Vân lắc đầu: “Con không sao, lúc nãy anh Phong đã bôi thuốc cho con rồi.”

Lưu Viễn nhìn bà Minh cười lớn: “Em xem, con gái lớn rồi là không cần ba mẹ nữa.”

“Ba, không phải, không phải như vậy mà. Từ nhỏ đến lớn con đều mong gặp ba. Mẹ nói chỉ cần con học giỏi nhất định ba sẽ rất vui và quay về tặng phần thưởng cho con. Nhưng hết năm này qua năm khác đến khi tốt nghiệp Đại học cũng không thấy ba về. Con nhiều lần thất vọng đến mức hoài nghi lời mẹ nói. Con chờ đến hôm nay cuối cùng cũng gặp được ba rồi.” Tinh Vân vừa nói vừa khóc.

Lưu Viễn ôm cô vào lòng, vuốt tóc cô: “Con gái ngoan của ba, tất cả là lỗi của ba. Ba vô năng, khiến ông ngoại con không dám gả mẹ con cho ba. Ba đã hứa quay lại nhưng lại không làm khiến con và mẹ con chịu uất ức khổ sở. Ba nhớ lúc mẹ con mới biết tin mang thai con, ba đã rất vui rất vui. Ba đếm từng ngày đến lúc con chào đời. Ba mua rất nhiều thứ cho con nhưng ba không ngờ ba đã bỏ qua khoảnh khắc thiêng liêng nhất đời mình là nhìn thấy con ra đời. Bây giờ nhìn con đã lớn thế này rồi ba mới hay mình đã già.”

Tinh Vân lấy tay lau nước mắt: “Ba không già, ba vẫn còn rất trẻ, chỉ cần ba khoẻ mạnh là con đã hạnh phúc lắm rồi.”

- ------------------------

Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).

http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!

Cám ơn các bạn!

https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal