Chí Tôn

Chương 712: Tranh luận linh hoạt




Khí thế của mọi người không khỏi bị kiềm hãm.

Linh Đế này không chỉ còn trẻ khinh cuồng, hơn nữa còn là kẻ lỗ mãng!

Cho dù chết vong, cũng không muốn giao ra phương pháp tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn. Dồn ép nóng nảy, liền tự cho nổ thế giới tiên nang, khiến tất cả đều hết chơi được.

Đây thuần túy cách làm của lưu manh!

Trong lúc nhất thời, mọi người kiêng nể.

Tự nổ thế giới tiên nang không phải là chuyện đùa. Hơi sơ ý một chút, còn có thể kéo Đại Đế khác xuống nước. Thậm chí là Hoàng giả, một khi bị nổ, thế giới tiên nang đều bị tàn phá, tổn thất sẽ vô cùng vô cùng nghiêm trọng.

Đó là một phần tử nguy hiểm!

Không ít cường giả Đế cấp, đều bắt đầu lặng lẽ lui về phía sau. Bọn họ hiểu tầm quan trọng của tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn. Những cường giả Hoàng cấp tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định. Thái độ cương quyết của Sở Vân, cũng không thể ngăn cản được quyết tâm của bọn họ. Một khi xung đột, hắn thật sự sẽ tự nổ thế giới tiên nang, mình sẽ như cá trong chậu bị vạ lây.

- Linh Đế a, không nên quá xúc động. Chúng ta không phải cường đạo, chúng ta sẽ không muốn cướp không bí pháp của ngươi. Tất cả mọi người là truyền kỳ, phóng tới Cửu Châu, chính là nhân vật được người đời kính ngưỡng sùng bái, sẽ không vô sỉ như vậy. Chúng ta chỉ muốn giao dịch công bằng. Trong chúng ta có rất nhiều người đều là cường giả có danh tiếng đã vài nghìn nghìn năm, trong tay có được tài phú rất kinh người. Ngươi có thể tùy tiện ra giá, đạt thành giao dịch thì ta đôi bên chúng cùng có lợi thôi.

Nhân Hoàng đứng ra, đúng lúc hoà giải.

Bầu không khí căng thẳng, không khỏi được buông lỏng.

Nhân Hoàng xuất hiện thật đúng lúc. Tuy rằng mọi người vô cùng mơ ước có được bí pháp lợi dụng yêu tinh Hỗn Độn của Sở Vân, nhưng cũng lo lắng hắn sẽ tự cho nổ thế giới tiên nang, khiến bí pháp này sẽ thất truyền vĩnh viễn.

Mọi người không khỏi sợ ném chuột vỡ đồ, Nhân Hoàng còn là thương gia giàu có nổi danh trong giới Đế Hoàng. Người có quan hệ mạng lưới rất rộng, rất thích hợp để đàm phán.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều cường giả đều nhìn về phía Nhân Hoàng với ánh mắt tán thưởng.

- Tự mình làm bậy thì không thể sống được. Sở Vân, Sở Vân, sao ngươi ngu xuẩn đến mức độ này, nếu là ta khẳng định sẽ giấu diếm. Hôm nay ngươi chạy trời không khỏi nắng!

Long Đế nói, sắc mặt đầy vẻ khát máu.

Dạ Đế lạnh lùng nhìn biểu tình của mọi người. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại ở trên người Sở Vân, trong lòng cười lạnh.

Không ai hiểu Sở Vân nhiều bằng hắn. Khi Sở Vân vùng lên, chính là hắn cũng phải bị thua. Giữa hắn và Sở Vân có thể nói là có số mệnh làm kẻ địch. Hắn đã lĩnh hội hết sự giảo hoạt của Sở Vân.

Sao Sở Vân có thể sẽ ngốc đến mức để lộ bí mật kinh thiên này ra?

Sở Vân thấy Nhân Hoàng ra mặt như thế, cũng không thèm để ý tới, hắn cười lạnh một tiếng, thái độ vẫn cương quyết:

- Giao dịch? Đây chính là Thần thông bản mạng của ta. Giao dịch thế nào? Các ngươi khinh người quá đáng. Đây là một sự sỉ nhục đối với ta. Ta nhớ kỹ. Hôm nay cùng lắm thì cùng chết, có gì phải sợ!

Hắn cứng rắn nói, thấy chết không sờn, mọi người vô cùng kinh ngạc.

- Chờ một chút, Linh Đế, ngươi là nói đây là tác dụng Thần thông bản mạng của ngươi?

Nhân Hoàng ngẩn người, chợt cười khổ.

- Sao ngươi không nói sớm?

Thần thông bản mạng là con bài chưa lật của mỗi một cường giả Đế Hoàng. Long Đế là Long Ngâm Cửu Thiên, Hương Đế là Quốc Sắc Thiên Hương. Lôi Đế là Điện Hải
Lôi Âm, Dạ Đế là Hóa Đạo. Nhân Hoàng là Địa Sinh Thiên Diễn vân vân, đều là tuyệt kỹ đặt ở đáy hòm, là phương pháp để cố gắng xoay chuyển tình thế thắng bại.

Thần thông bản mạng là phương pháp để từng Đế Hoàng dựa vào, là sự thể hiện của các Đế Hoàng, là kiêu ngạo của bọn họ. Chưa bao giờ nghe nói, có người bán Thần thông bản mạng của mình.

Đòi hỏi Thần thông bản mạng của người khác, tuyệt đối là nỗi sỉ nhục của Đế Hoàng.

Đây là nhận thức chung trong giới Đế Hoàng.

- Đây đương nhiên là Thần thông bản mạng của ta, cũng chỉ có Thần thông bản mạng ta mới có thể tiêu hóa được yêu tinh Hỗn Độn.

Sở Vân rất xem thường sự trở mặt của Nhân Hoàng, không thèm để ý tới sắc mặt của hắn, giọng điệu vô cùng cứng rắn.

Nhân Hoàng cũng muốn mưu đồ lấy được bí pháp tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn, chỉ có điều áp dụng phương pháp không giống với những người khác. Một bên là đóng kịch, vẽ mặt đỏ ca hát, một bên đóng vai phản diện, mục đích đều giống nhau.

Mọi người đều trầm mặc.

Thảo nào...

Lúc này, theo bản năng mọi người đều lý giải được vì sao giọng điệu Sở Vân cứng rắn, thái độ cương quyết như vậy.

Cho dù là ai, bị yêu cầu cống hiến ra Thần thông bản mạng của bản thân đều sẽ căm phẫn khó yên.

Càng suy nghĩ, càng cảm thấy hợp lý.

Bản thân Đế cấp, Hoàng cấp, người nào có thiên tư kém hơn Sở Vân chứ? Khí vận cũng không thua cho hắn. Nhiều năm đến thăm dò Hỗn Độn Hải, kinh nghiệm phong phú, tầm nhìn rộng lớn như vậy, cũng không tìm được phương pháp tiêu hóa yêu tinh Hỗn
Độn. Dựa vào cái gì hắn là người mới, ngay cả một lần đi qua Hỗn Độn Hải cũng chưa có, sao tìm phương pháp tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn?

Chỉ có Thần thông bản mạng.

Cũng chỉ có Thần thông bản mạng, mới có thể có hiệu quả kỳ lạ như vậy.

Có vài người có Thần thông bản mạng, am hiểu chiến đấu. Ví dụ như Bạch Đế là Thái Bạch Kim Tinh Trảm, được gọi là công phạt thuật đứng đầu Đế cấp, sắc bén tới cực hạn. Có vài Thần thông bản mạng, thì giỏi về phát triển. Giống như Địa Sinh Thiên Diễn của Nhân Hoàng, có thể tăng hiệu suất rất lớn về khả năng sinh sôi nẩy nở của yêu vật và nhân loại. Còn có Thần thông bản mạng, đặc biệt kỳ quỷ, ví dụ tốt nhất chính là Hóa
Đạo của Dạ Đế, là khắc tinh của tất cả pháp tắc thần thông.

Sở Vân có được một Thần thông bản mạng như vậy, có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn. Không hề nghi ngờ, chính là thuộc loại Thần thông bản mạng kinh doanh.
Nghĩ đến đây, mọi người càng thêm trầm mặc.

Nếu đúng là Thần thông bản mạng, thật sự không thể bán đi. Đây là quy tắc tiềm ẩn trong giới Đế Hoàng. Quy tắc này để bảo toàn sở hữu lợi ích của Đế Hoàng. Ai muốn đầu tiên phá vỡ quy tắc, chính là mạo muội có lỗi lớn với thiên hạ.

Bởi vậy, mặc dù là Dạ Đế có được Hóa Đạo, cũng không người dám có tâm tư đoạt của hắn.

So sánh về góc độ lợi hại mà nói, Thần thông bản mạng của Sở Vân này, tuy rằng có thể tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn, nhưng so với "Hóa Đạo" vẫn không thể sánh bằng. Truyện Sắc Hiệp

Nhiều lắm là ngang với Địa Sinh Thiên Diễn của Nhân Hoàng. Dù sao tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn, không phải đầu tiên là mạo hiểm phiêu lưu, chiến đấu với yêu vật Tiên Thiên Hỗn Độn sao?

- Ngươi nói Thần thông bản mạng của ngươi, là năng lực nguồn suối tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn. Đây chỉ là lời nói một phía của ngươi. Linh Đế, ngươi lấy cái gì để chứng minh chứ?

Thình lình, Dạ Đế vẫn trầm mặc bỗng nhiên mở miệng.

Sở Vân thầm rùng mình. Lời nói này của Dạ Đế giống như thanh kiếm sắc đâm vào trái tim hắn, sắc bén mà lại trí mạng!

- Đúng vậy, Linh Đế, ngươi lấy cái gì để chứng minh lời nói của ngươi?

- Linh Đế, ngươi trực tiếp triển lãm Thần thông bản mạng của ngươi một chút, chúng ta sẽ tin tưởng ngươi.

- Không sai, Linh Đế, triển khai toàn diện thế giới tiên nang của ngươi, để chúng ta thấy Thần thông bản mạng của ngươi, như vậy từ nay về sau chúng ta sẽ không làm phiền ngươi nữa.

Mọi người cũng đều có ý kiến qua. Tuy rằng trong lòng bọn họ đã tin tám phần, nhưng họ vẫn là những kẻ khôn khéo như quỷ, vẫn cần nghiệm chứng một lần, mới có thể thực sự yên tâm.

Sở Vân cười dài, sau khi tiếng cười dừng lại, sắc mặt hắn lạnh như băng, ẩn chứa sự tức giận bàng bạc:

- Vì sao ta phải chứng minh cho các ngươi? Các ngươi cho Linh Đế ta là ai? Hả? Muốn ta triển khai thế giới, ta liền triển khai thế giới sao? Muốn ta bày ra Thần thông bản mạng, ta liền ngoan ngoãn phối hợp sao? Dạ Đế, ngươi âm thầm chơi bản Đế. Tốt lắm. Ngươi lấy cái gì chứng minh tiêu hóa yêu tinh Hỗn Độn không phải là tác dụng của Thần thông bản mạng của ta?

Trong lòng mọi người chấn động.

- Sao lại quên mất Linh Đế là kẻ có tính cách lưu manh? Lời nói của Dạ Đế là có dụng ý khác? Hắn và Linh Đế có thù sâu như biển. Hắn nói như vậy, chính là muốn châm ngòi chúng ta, muốn mượn đao giết người. Hừ, sao ta có thể khinh địch bị hắn lợi dụng như vậy?

Ân oán giữa Dạ Đế và Sở Vân, có ai ở đây lại không biết rõ. Bởi vậy trong lòng mọi người không khỏi xuất hiện cùng một ý tưởng.

Trong lòng mọi người, sự uy hiếp của Dạ Đế còn vượt qua Sở Vân.

Dạ Đế thầm giận. Những người này không hiểu được sự gian trá và đáng sợ của Sở Vân, đem chủ yếu chú ý đều đặt ở trên người mình, đây là hành vi ngu xuẩn đến mức nào! Không ngăn chặn sự phát triển của Sở Vân, một ngày nào đó, bọn họ sẽ phải hối hận vì điều này.

- Đương nhiên, muốn ta thể hiện ra Thần thông bản mạng, cũng không phải là không thể được.

Sở Vân lại nhìn mọi người, cười lạnh nói.

- Yêu cầu của ta cũng rất đơn giản, đó là mọi người cũng thể hiện Thần thông bản mạng của từng người. Như vậy cũng là công bình thôi.

Sắc mặt Mọi người đều biến đổi. Sắc mặt vài người còn thoáng lạnh xuống. Phong Đế quát lạnh một tiếng:

- Nhàm chán! Các vị, đến tột cùng các ngươi còn có vào Hải Nhãn Thâm Uyên hay không? Các ngươi không vào, ta vào trước!

Thần thông bản mạng là một trong những con bài chưa lật mạnh nhất của mỗi một cường giả Đế Hoàng.

Không ít Đại Đế, Hoàng giả đều giữ kín Thần thông bản mạng của mình không nói ra. Phong Đế chính là một trong số đó.

Hắn thành danh thật lâu, nhưng vẫn thần bí. Thần thông bản mạng là cái gì chỉ có mình hắn rõ ràng nhất. Theo lời đồn, Thần thông bản mạng của hắn có thể hình thành Lạc Vận Phong.

Sở Vân muốn mọi người công khai Thần thông bản mạng của mình, mới có thể triển khai thế giới tiên nang của mình, tương ứng với công khai Thần thông bản mạng. Điều này xúc phạm tới lợi ích của một ít người mà đại biểu là Phong Đế. Sao bọn họ có thể công bố Thần thông bản mạng của mình ra?

Sở Vân lại cười ha ha một tiếng:

- Thật ra Thần thông bản mạng của ta, bất quá cũng chỉ là một đạo pháp thần thông, thực sự cũng có thể bán. Chào giá chỉ cần Thần thông bản mạng của các ngươi, lại thêm một ít nữa là được.

Sắc mặt mọi người âm trầm, cũng không ai tiếp lời Sở Vân. Thần thông bản mạng là tinh túy đạo của mỗi người, chứng kiến sự tồn tại, trưởng thành kiêu ngạo, là trung tâm của sức cạnh tranh, sao lại bán cho người khác như vậy?

- Ta tin tưởng bất cứ việc gì cũng có cái giá của nó. Dạ Đế, tuy rằng ta và ngươi không ngừng sống chết với nhau, nhưng ta cũng không ngại giao dịch với ngươi. Ta dùng Thần thông bản mạng của ta để đổi lấy Thần thông bản mạng của ngươi. Ngươi thấy thế nào?

Sở Vân nhìn Dạ Đế nói.

Trong lòng mọi người đều thầm mắng, Hóa Đạo chi pháp so với Thần thông bản mạng của ngươi càng sắc bén hơn. Không ngờ ngươi lại có thể dõng dạc đưa ra yêu cầu này. Da mặt thật là dày.

Dạ Đế trầm mặc không nói, hắn biết mục đích thật sự của Sở Vân, đó là dùng Hóa Đạo của hắn để thu hút sự chú ý.

Không hề nghi ngờ, Sở Vân đã thành công.

So với Hóa Đạo, mọi người càng ít coi trọng Thần thông bản mạng Sở Vân.

Sở Vân lại tung một quả bom về hướng những người đang trầm mặc:

- Dạ Đế, không phải ngươi đã bán Thần thông bản mạng của ngươi cho Minh Đế để đổi lấy sự giúp đỡ của hắn đối với ngươi sao? Ngươi cứ ra giá là được.

Dưới mặt nạ bảo hộ, sắc mặt Dạ Đế thay đổi. Cuộc giao dịch giữa hắn và Minh Đế, thực sự đã lộ rõ trước mặt Sở Vân. Đó là khi cướp đoạt tiên nang tuyệt phẩm, Dạ Đế vì thúc ép Minh Đế ra tay trỡ giúp, đã lỡ lời kêu lên. Thật không ngờ Sở Vân nghe xong một lần lại ghi tạc trong lòng, lúc này lấy nó làm vũ khí phản công, lập tức đưa hắn Dạ Đế vào hiểm cảnh.

Ánh mắt mọi người nhìn về hướng Dạ Đế, có nghi vấn, có quan sát, có hàn quang, có hận ý.

Dạ Đế quật khởi, bách chiến bách thắng, bởi vậy tạo ra kẻ địch còn nhiều hơn so với Sở Vân rất nhiều.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Minh Đế ở bên cạnh cũng mở miệng nói:

- Không sai, ta và Dạ Đế thực sự đã từng có hiệp định. Ta ủng hộ kế hoạch của hắn, hắn sẽ dùng Hóa Đạo để hồi báo. Nhưng, cho đến bây giờ hắn vẫn không thực hiện lời hứa. Các vị có thể đến phân xử giúp.

Dạ Đế lập tức cười lạnh:

- Lúc trước, điều kiện hiệp định ban đầu của ta là kế hoạch báo thù được thi triển thành công. Hiện nay kế hoạch này đã thất bại, Minh Đế ngươi còn không biết xấu hổ, đòi trả công sao? Đúng là si tâm vọng tưởng!

Ánh mắt Sở Vân sáng ngời, không ngờ đánh bậy đánh bạ lại bóc trần mâu thuẫn giữa Dạ Đế và Minh Đế. Xem ra liên minh ngày xưa giữa hai người đã tan rã.

Thật là niềm vui ngoài ý muốn.

"Mặc kệ như thế nào, có lẽ mâu thuẫn có thể có chỗ lợi dụng được. Đương nhiên, cũng không loại trừ khả năng Minh Đế và Dạ Đế đang cố bày bố nghi trận, cùng nhau biểu diễn."

Mọi người đều đang trầm ngâm suy nghĩ. Tuy rằng Minh Đế muốn mọi người chủ trì công đạo, bộ dạng tức giận với Dạ Đế, nhưng mọi người ở đây cũng không phải là kẻ ngốc. Vẫn không có ai nhảy ra, lỗ mãng trộn lẫn đi vào.