Chí Tôn

Chương 697: Đệ Nhị Linh Quang Đan





Nghe Vân Bạch Tham giới thiệu, dọc đường đi cũng không đến mức chán nản. Rất nhanh Sở Vân đi tới nơi - Bạch Ngọc Thành.

Một thành thị nằm sâu trong Sữa Đường Vân.

Nó chiếm diện tích mấy nghìn mẫu. Tất cả đều được xây bằng bạch ngọc. Quỳnh lâu điện ngọc, mây mù lượn lờ, khiến người ta cảm thấy mình như lạc trong tiên cảnh.

Trên đường phố, ngoại trừ Sở Vân và Vân Bạch Tham ra, không còn ai khác, có vẻ vô cùng vắng vẻ.

Nhưng Sở Vân lại cảm thấy được, nơi này ngoài buông trong chặt, chỉ đi mấy chục bước thôi, hắn cũng đã cảm nhận được không dưới ba mươi mấy trạm gác ngầm. Trong đó có mấy người ở trạm gác ngầm, mơ hồ là áp lực Quân Cấp, linh áp Hầu cấp.

Các cường giả Quân Cấp, Hầu cấp đều an bài đến nơi đây, tạo thành trạm gác ngầm bảo hộ đệ nhị linh quang đan. Điều đó đủ thấy Vân gia coi trọng linh quang đan này và cho an bài rất cẩn thận chặt chẽ.

- Hai người các ngươi đến đây.

Đúng lúc này, từ bên kia phố xuất hiện một thân ảnh.
Thân ảnh xuyên qua lớp mây mù, bước đi rộng rãi. Sở Vân lập tức nhận ra, đây là một lão Đại sư rất thâm hậu trong nghiên cứu chế tạo luyện đan.

Theo lão Đại sư, hai người Sở Vân và Vân Bạch Tham tới trong trung tâm đại điện.

Nơi này đã tụ tập hơn mười vị thánh thủ đan đạo.
Phóng mắt nhìn qua, mỗi người thấp nhất cũng là đại sư luyện đan. Trong đó có bảy người dẫn đầu có vẻ uyên thâm sâu rộng, có khí độ khác thường. Không hề nghi ngờ, bọn họ đều là Tông Sư luyện đan!

- Vãn bối Vân Bạch Tham ra mắt các vị đan đạo tiền bối.

- Vãn bối là Vân Vô Danh ra mắt các vị đan đạo tiền bối.

Sở Vân và Vân Bạch Tham nhìn nhau, trăm miệng một lời, khom mình hành lễ trước nhóm người này.

- Ngươi chính là Vân Vô Danh?

Một vị luyện đan Tông Sư khẽ gật đầu, nhìn về phía Sở Vân.

Không chỉ hắn, gần như ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Sở Vân. Bọn họ từng gặp qua Vân Bạch Tham, nhưng đây là lần đầu tiên gặp Sở Vân.

- Tiền bối thật tinh tường.

Sở Vân tiến thối có chừng mực, cũng không hoảng hốt.

Thấy cảnh tượng như vậy, rất nhiều đại sư không khỏi khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên chút thưởng thức. Tuổi còn trẻ, đã điềm đạm, không luống cuống như vậy.

Người thanh niên này không tồi.

Ngay sau đó, vị luyện đan Tông Sư kia vừa mở miệng nói chuyện kia lại hỏi mấy vấn đề. Những vấn đề này đều thể hiện thực lực của cấp Tông Sư.

Có vài vấn đề rất xảo quyệt, có vài vấn đề chợt nghe cảm thấy rất dễ dàng, thật ra lại không dễ trả lời, có vài vấn đề căn bản là cạm bẫy.

Vân Bạch Tham cũng thầm toát mồ hôi thay Sở Vân.
Sở Vân đối đáp trôi chảy, khiến phần đông đại sư Tông Sư trong đại điện đều liên tục liếc nhìn nhau.

- Không tệ.

Sau khi Tông Sư luyện đan hỏi xong, sắc mặt bình tĩnh đánh giá một câu, sau đó vạch ra Sở Vân những sai lầm mấu chốt, lại nói ra những điều liên quan tới đạo lý trong đan đạo.

Vẻ mặt Sở Vân nghiêm túc lắng nghe, liên tục gật đầu. Cuối cùng ôm quyền cảm ơn, thể hiện thụ giáo.

Thấy hắn có biểu hiện như thế, lúc này biểu tình của các thánh thủ đan đạo trong điện phủ, mới dịu đi. Ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, đều thoáng có thiện cảm và hài lòng.

Người thanh niên này không tệ, cũng không có chút ngạo khí và xốc nổi nào, rất điềm đạm.

Bản lĩnh cũng rất thoát tục. Nếu không phải có vấn đề truy hỏi kia, đã có thể vượt qua sự kiểm tra đánh giá của luyện đan Tông Sư. Vốn nghĩ gõ hắn một chút, nhìn hắn có biểu hiện như thế, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy.

Không tệ, không tệ.

Ngoài mặt, Sở Vân kính cẩn, trong lòng lại cười thầm. Hắn đã sớm đoán ra tâm tư của những lão nhân, lão thái thái này, cố ý nói sai mấy điểm nhỏ, xem như tương kế tựu kế.

Nếu trả lời đúng hết, không thể nghi ngờ sẽ không thể che giấu được thực lực luyện đan Tông Sư của bản thân. Với tuổi hắn, thành tựu đến luyện đan Tông Sư, thật sự là quá kinh thế hãi tục, sẽ mang lại những phiền phức không cần thiết. Vậy cũng không cũng tốt, không bằng giấu đi.

Vân Bạch Tham thầm thở phào một hơi.

Hắn biết Sở Vân đã bước đầu giành được sự thừa nhận của những lão gia này, không khỏi cảm thấy vui mừng thay cho Sở Vân.

Chợt, Vân Bạch Tham chủ động đứng ra, giới thiệu các vị đại sư với Sở Vân.

Sở Vân bái kiến từng người. Thế mới biết vừa vị luyện đan Tông Sư vừa hỏi hắn chính là người phụ trách có nhiệm vụ luyện đan cao nhất trong lần này, danh hiệu là Ức Đan Hầu, tu vi Hầu cấp, cả đời luyện đan vô số, lấy Ức làm đơn vị tính toán, là cao thủ trong Tông Sư,
thanh danh vang vọng toàn bộ Đan Châu, không người nào không biết không người nào không hiểu.

- Trước, ngươi dẫn Vô Danh xuống, an bài chỗ ở cho tốt, thuận tiện xem đệ nhị linh quang đan, sau đó quay lại trong điện tìm chúng ta.

Cuối cùng, Ức Đan Hầu khoát tay, kết thúc cuộc gặp lần này.



Sở Vân vô cùng hài lòng với chỗ ở của mình. Đó là một tiểu viện tử, nhưng sâu sắc tinh xảo, trong viện vườn hoa công chính hoa hồng như hỏa, bốn phía cây sao bóng cả. Rất có cách điệu.

Chỉ không được hoàn mỹ chính là, lại có một vị trợ lý sinh hoạt hàng ngày.

- Tại hạ là Vân Oản Thanh, tham kiến Vô Danh đại sư.

Vị trợ lý sinh hoạt này mỉm cười duyên dáng đứng ở Sở Vân trước mặt, da như bạch ngọc, mắt phượng sáng ngời, tóc đen được búi lên, có một loại khí chất cao quý tao nhã. Nguồn truyện: Truyện FULL

Sở Vân kinh ngạc.

- Bên cạnh mỗi một vị luyện đan sư tham dự nhiệm vụ lần này đều có một vị trợ lý sinh hoạt. Tuy nhiên vị trợ lý này của huynh ngươi hơi đặc biệt, ha ha... Đây là con gái của Vân Bạch Sơn thúc thúc, và là bà con của ta. Đã có tu vi Quân Cấp, chính là không đủ thiên phú về đan đạo. Nàng thích chế nang.

Đúng lúc đó tiếng thì thầm của Vân Bạch Tham truyền đến.

Sở Vân yên lặng không nói gì.

Có thể nói Vân Oản Thanh là tiểu thư Vân gia, thân phận cao quý. Lại đến nơi đây đến, đảm đương trợ lý sinh hoạt cho Sở Vân.

Đối với điều này, trong lòng Sở Vân sáng như tuyết, hoàn toàn hiểu được dụng ý phía sau sự an bài này.

Cho dù không muốn vị trợ lý sinh hoạt này, hắn cũng không từ chối được.

Đây là dòng chính chính thống của Vân gia, nếu từ chối, chẳng phải là làm mất thể diện của cao tầng Vân gia sao? Điều này sẽ gây trở ngại lớn đối với kế hoạch sau này của Sở Vân.

Hơn nữa, Vân Bạch Tham cũng giới thiệu, mỗi một vị luyện đan sư đều có một trợ lý sinh hoạt. Trong đó đã hàm nghĩa ý vị sâu xa, rõ ràng là có ý định giám thị ở bên trong.

Vân gia làm như thế, càng có thể thấy được họ rất coi trọng đối với Đệ nhị linh quang đan. Dù sao cũng là hao phí mấy ngàn năm, hơn mười thế hệ khổ tâm cô nghệ, không ngừng thu thập, hao tốn rất nhiều tài nguyên.

Tới thời điểm cuối cùng, sẽ thu hoạch kết quả, sáng tạo ra hiệu quả và lợi ích lớn hơn gấp nghìn vạn lần, tất nhiên sẽ đã cẩn thận, lại càng thêm cẩn thận.

Vì thế, vốn kế hoạch chỉ có đội ngũ hai người, giờ tăng thêm thành ba người.

- Kế tiếp, để ta cho Vô Danh huynh được mở rộng tầm mắt, thấy một chút khí tượng to lớn của Đệ nhị linh quang đan.

Nhắc tới đến thần đan tuyệt phẩm vẫn chưa hoàn thành này, Vân Bạch Tham không khỏi vui mừng hớn hở.

- Đi theo ta.

Hắn xung phong đi trước, đúng hơn là phi thăng, đi về phía trên cao.

Xung quanh Bạch Ngọc Thành, đều là một tầng mây mù màu trắng lượn lờ. Trên bầu trời cũng như thế, chồng chất những mảng Sữa Đường Vân, to lớn giống như bọt biển, cực kỳ dày. Nếu từ trên cao nhìn xuống, căn bản là nhìn không thấy Bạch Ngọc Thành, đều bị
Sữa Đường Vân che khuất.

Hành động của Vân Bạch Tham, khiến Sở Vân có chút khó hiểu. Thật ra Vân Oản Thanh ở bên cạnh giống như đã sớm biết chân tướng, khóe miệng không khỏi nhếch lên, mỉm cười.

Sở Vân theo Vân Bạch Tham bay vào trời cao, vẫn không ngừng tiến sâu vào trong mây.

Bay cũng không lâu, Vân Bạch Tham đã dừng lại, trong giọng nói ẩn chứa sự chấn động không che dấu được:

- Tới nơi! Vô Danh huynh, thỉnh nhìn lên trên xem.

- Nhìn cái gì?

Mới đầu Sở Vân còn lơ đểnh, nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn mở lớn như hai viên bi.

Hắn thấy được Đệ nhị linh quang đan!

Không ngờ viên đan dược tuyệt phẩm này lớn như thế, quả thực chính là một tinh cầu mầu trắng.

Sở Vân ở trước mặt nó, giống như con kiến dưới chân voi.

Nó quá lớn, có thể khiến cả tòa Bạch Ngọc Thành đều thua chị kém em không thể sánh bằng.

Đan dược to lớn như thế!

Ngay cả Sở Vân có kiến thức rộng rãi cũng chưa từng thấy. Đây tuyệt đối là khó tưởng tượng trên thế gian này. Không ngờ có đan dược lớn như vậy.

Trong tay hắn sớm có thần đan tuyệt phẩm Tiểu Bao Tử, hóa thành nguyên hình, tuy nhiên chỉ lớn bằng bàn tay. Cái này khiến vô hình trung khiến lối suy nghĩ trong tiềm thức của hắn có phần bình thường hóa.

Đệ Nhị Linh Quang Đan lại lớn như thế, khiến mặc dù hắn sớm thấy được viên đan dược này, nhưng lại không tinh tế quan sát, còn tưởng lầm là tầng Sữa Đường Vân.

- Ha ha ha, lần đầu tiên ta nhìn thấy viên đan dược này, cũng có vẻ mặt giống Vô Danh huynh.

Vân Bạch Tham cười không ngừng, rất đắc ý.

- Đây là đệ nhị linh quang mẫu đan, mấy nghìn năm qua từng giọt từng giọt vất vả luyện thành, hao phí không biết bao nhiêu tâm huyết của các vị tiền bối tổ tiên. Đợi sau khi đan thành, có thể dựa vào viên mẫu đan này, không ngừng mạnh mẽ sinh ra tử đan.

Có đệ nhị linh quang tử đan, Vân gia chúng ta tổng hợp lại thực lực, tăng lên gấp bội, lập tức vượt lên trên bảy nhà khác, trở thành gia tộc đứng đầu tám gia tộc lánh đời!

Một bên, Vân Oản Thanh cũng dùng giọng điệu hưng phấn giới thiệu.

Lúc này Sở Vân sớm không phải người thường, mà là nhân vật cấp Tông Sư trong đan đạo.

Hắn biết, mặc dù ở Đan Châu, đan dược tuyệt phẩm cũng là loại hiếm thấy. Thường thường chỉ cường giả Đế Hoàng cấp mới nắm giữ một hai viên như vậy.

Đan dược tuyệt phẩm vượt hơn bất kỳ đan dược thượng đẳng, bán tuyệt phẩm nào. Vì vậy tại Đan Châu được mọi người xưng là thần đan, cũng xưng là mẫu đan.

Mỗi một viên đan dược tuyệt phẩm đều có công hiệu chế tạo với số lượng lớn tử đan. Mỗi một viên tử đan đều có chất lượng thấp nhất là thượng đẳng, thậm chí là bán tuyệt phẩm.

Nói ví dụ, viên đệ nhị linh quang mẫu đan này, chỉ cần luyện thành, có thể chế tạo đệ nhị linh quang tử đan. Mọi người dùng tử đan, ở trong cơ thể có thể hình thành linh quang thứ hai.

Tính quan trọng của linh quang đối với Ngự yêu sư, chắc chắn không cần phải nhiều lời, tiểu hài tử ba tuổi cũng biết. Linh quang thứ hai có khả năng rất lớn có thể trưởng thành đến mức độ của chủ linh quang, lại bởi vì là đan dược, không bị hạn chế bởi tố chất thân thể.

Linh quang nhiều hơn gấp đôi, sẽ có ưu thế lớn tới cỡ nào. Chỉ cần suy nghĩ một chút, bất luận kẻ nào cũng thấy được sự kinh khủng trong đó.

Mượn Sở Vân mà nói, hắn có linh quang Đế cấp sơ đoạn. Một khi linh quang thứ hai cũng đạt được mức độ ngang bằng với chủ linh quang, liền tương đương với có hai linh quang Đế cấp sơ đoạn.

Đây cũng không phải đơn giản chỉ là hiệu quả chồng chất "một cộng một là hai" như vậy, mà là hiệu ứng dây chuyền.

Đến lúc đó, trí tuệ của hắn, thời gian hắn nghiên cứu đan phương, tốc độ hắn ngộ đạo, chắc cũng có bước tiến tăng vọt rất lớn.

- Rất có ý tứ, thần đan tuyệt phẩm này thật sự rất có ý tứ. Nếu ta đoán không sai, hẳn nó là thuộc loại thuộc về đan tâm?

Sở Vân rất nhanh đã bình tĩnh xuống, tinh quang trong mắt không ngừng lóe ra.

Vân Oản Thanh kinh sợ liếc mắt nhìn Sở Vân một cái. Nàng đã sớm nghe nói thiếu niên trước mắt có thiên phú đan đạo, nhưng không dự đoán được nhanh như vậy hắn đã lĩnh ngộ được bản chất của viên đan dược này.

- Đúng vậy.

Vân Bạch Tham liếc mắt nhìn về phía Sở Vân đầy tán thưởng, gật đầu thừa nhận.

- Đệ nhị linh quang đan, chính là căn cứ vào quan niệm đan tâm để chế luyện đan dược. Sau khi chúng ta dùng vào, tử đan sẽ hợp thành một thể với đan tâm ban đầu của chúng ta, hình thành đan tâm mới. Vô Danh huynh, huynh còn nhớ rõ điều ta nói với huynh về mục tiêu cuối cùng của đan đạo không?

- Mục tiêu chân chính của luyện đan sư chúng ta, chính là ở trong đan tâm chế luyện ra sinh mạng thứ hai. Đan tâm chân chính nhất định là cấp số tuyệt phẩm. Nó không chỉ là linh quang thứ hai của chúng ta, cũng thân thể thứ hai, hồn phách thứ hai. Khi thân thể, hồn phách, linh quang chúng ta đều hoàn toàn bị tan biến, nhờ có đan tâm, chúng ta là có thể sống lại! Đây là ý nghĩa sống lại chân chính, đây là ý nghĩa bất diệt không chết chân chính!

Vân Bạch Tham càng nói càng hưng phấn, nói xong lời cuối cùng, hắn nhìn lên Đệ nhị linh quang đan, trên mặt tràn ngập một loại hào quang tín ngưỡng.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Sở Vân cũng có rất nhiều suy nghĩ quay cuồng, rất xúc động.

Dựa theo lời Vân Bạch Tham nói, tuy rằng Đệ Nhị Linh Quang Đan là thần đan tuyệt phẩm, nhưng chỉ là đan dược tối cao một phần ba bán thành phẩm.

Đan Châu là vùng đất khởi nguồn của đan đạo trong Cửu Châu, cũng thánh địa đan đạo hưng thịnh nhất. Ở trong này, luyện đan sư có lý tưởng cuối cùng, chính là chế luyện ra một viên đan tâm tối cao, dưỡng thành linh quang thứ hai, thân thể thứ hai, hồn phách thứ hai của bọn họ. Một khi bọn họ hoàn toàn chết, có thể dựa vào viên đan tâm tối cao này, tiến hành sống lại hoàn toàn triệt để, mà không phải nông cạn như Dạ Đế mượn xác hoàn hồn.