Chí Tôn

Chương 290: Đuổi giết ngươi chạy chối chết (thượng)





- Chúng ta rút lui!
Đám tướng lãnh còn sống không nhiều, nhân cơ hội này, nước mắt rưng rưng, vội vàng rút lui.

Ầm!

Trong giây lát, trên đường chúng tướng chạy xuống dưới chân núi, một bóng người giống như là lưu tinh nện thẳng xuống đất.

- Kim Hoàn Thượng Tướng!
Chúng tướng nhận ra người này, lâp tức lớn tiếng kêu lên đầy sợ hãi.

Đôi kim hoàn của Kim Hoàn Thượng tướng đã bị đánh bại, xương cốt toàn thân hắn đã vỡ vụn, cố gắng đề một hơi:
- Nhanh! Sở Vân quá hung mãnh, mang thiếu chủ đi...

Nói xong, hắn phun ra một ngụm máu lớn, ngoẹo đầu sang một bên, lập tức tắt thở.

Chúng tướng chạy như điên, khi đến chân núi, lại chứng kiến một màn kinh người.

Sở Vân hóa thành cự nhân, nắm chặt một tên thiếu tướng ở trong lòng bàn tay, bóp chặt giống như là đang bóp một con gà con.

- A...
Tên thiếu tướng sử dụng Cẩu Huyết Đinh, bị bàn tay Sở Vân bóp chặt. Hỏa diễm xung quanh Hỏa Đức chân thân nóng rực, thiêu đốt khiến cho hắn gào thét vô cùng thảm thiết. Chỉ sau vài hơi công phu, khí tức của hắn đã hoàn toàn biến mất. Hỏa diễm bùng lên từ trong lòng bàn tay của Sở Vân, thiêu đốt cái xác của hắn triệt để biến thành tro bụi. Chỉ còn lưu lại một cái hồ lô màu máu. Đây là Đại Yêu binh Cẩu Huyết Hồ Lô, có thể tạo ra Cẩu Huyết, chế tạo ra đám ám khí Cẩu Huyết Đinh này.

Sở Vân thu chiến lợi phẩm này lại, chúng tướng chạy đến lập tức phân ra hai người cản đường. Những người còn lại mang theo Thiết Ngao, hướng Mê Vụ Thuyền chạy chối chết!

- Chạy đâu?!
Đúng lúc này, Thư Thiên Hào khống chế Thương Lam Hải Long, từ trên cao bổ nhào xuống.

- Bôn Lôi Đại Tướng!
Chúng tướng thấy thi thể của Bôn Lôi Đại Tướng dưới chân Thư Thiên Hào, vừa sợ vừa giận.

- Các ngươi mau chạy, bảo vệ tốt cho thiếu chủ!
Hai vị thượng tướng đồng thành hét lớn, sau đó phi thân ra, liều mạng tạm thời ngăn cản Thương Lam Hải Long!

- Buông ta xuống, ta muốn đánh tiếp, muốn đánh tiếp!
Thiết Ngao bị chúng tướng cõng trên lưng chạy trốn, trong miệng phát ra từng đợt gào thét.

Nhục nhã giống như là ngọn lửa đang thiêu đốt nội tâm hắn. Hắn thất bại quá mức biệt khuất, thực lực của bản thân còn chưa kịp thi triển, đã bị Sở Vân cường công đánh bại. Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng trải qua thiệt thòi lớn như vậy! Hai mắt hắn đỏ thẫm, tràn ngập tơ máu. Tâm tình đã hoàn toàn mất khống chế, nộ hỏa trùng thiên, tức giận đến mức sắp phát điên rồi. Đám người bọn hắn hùng hổ tiến đến, mang theo tin tưởng tất thắng, muốn đồ sát cả Thư gia Đảo. Nhưng hiện giờ, lại chạy trối chết như chó nhà có tang, binh hao tướng tổn, bị đánh đến tan tác. Kế hoạch tác chiến cùng hiện
thực tàn khốc cách xa nhau đến một trời một vực.

- Thiết Ngao! Có gan thì đừng chạy!
Sở Vân bước một bước lớn, cầm Túy Tuyết Đao khổng lồ trong tay. Sau khi giải quyết vài chướng ngại trên đường, vẫn đuổi sát ở phía sau.

- Để ta cản hắn!
Một vị nữ tướng yêu kiều quát lên một tiếng. Dáng người nàng yểu điệu, nhìn chằm chằm Sở Vân với ánh mắt âm tàn, ôm trong lòng Nhân Diện Tỳ Bà, ngón tay như ngọc gảy đàn một cách thần tốc.

Tranh tranh tranh tranh......

Âm thanh hào hùng, hóa thành âm nhận (đao gió) vô hình, cắt đứt không khí, vô cùng lợi hại. Bắn trúng Hỏa Đức chân thân của Sở Vân, nổi lên từng đợt hỏa diễm.

- Tuyết Nha Thiên Trùng!
Sở Vân huy động cự đạo, một đạo nguyệt nhận cực lớn, trong trẻo như băng tinh, mang theo khí thế tê thiên liệt địa vô cùng khủng bố, ầm một tiếng, chém thẳng vào người vị nữ tướng.

Phanh!

Nhân Diện Tỳ Bà của nữ tướng bất quá chỉ có đẳng cấp Đại Yêu, lập tức bị Linh Yêu Túy Tuyết Đao đánh bại, hóa thành một khối yêu tinh. Nữ tướng lập tức phun máu, giống như diều đứt dây, bay thẳng về phía xa xa.

Sở Vân giậm chân một cái đuổi theo phía sau, một cước đạp xuống, giẫm nàng thành thịt nát. Đám người Thiết Ngao, đành phải phái thêm tướng ra ngăn cản. Sở Vân thần cản giết thần, phật ngăn giết phật, liên tục trảm hai tướng, lúc này Thư Thiên Hào cũng cưỡi rồng đuổi kịp. Phụ tử hai người liên thủ, uy lực không thể đỡ, lại chém thêm một tướng. Bên Thiết Ngao cũng đã lên được Mê Vụ Hào. Hắn lúc đến mãnh tướng như mây, tinh binh mấy trăm, hôm nay lại chỉ còn lại hai người hắn cùng biểu đệ Thiết Liệt. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Khởi hành! Nhanh khởi hành!
Thiết Liệt phát ra tiếng hét đầy hoảng sợ, nhưng không cần hắn la hét, thủy thủ trên thuyền đã sớm bắt đầu gấp rút điều động.

Sở Vân cùng Thư Thiên Hào, lập tức chặn đường.

- Xích Mi Long Vị Thú!
Thiết Liệt cắn răng, triệu hồi chủ lực Đại Yêu thú của bản thân, nhằm ngăn cản.

Thân hình Xích Mi Long Vị vô cùng lớn, không hề dưới Sở Vân ở trạng thái Hỏa Đức chân thân. Nhưng lại không chống cự được bao lâu, đã bị vài trảo của Thương Lam Hải Long bẻ gãy tay, Sở Vân bổ thêm một đao, lập tức chém bay đầu lâu của nó. Tiên huyết phun ra như suối, cao đến vài trượng. Sau đó thi thể không đầu của nó đổ xuống, bụi mù nổi lên bốn phía, máu chảy đầy đất, chết đến không thể chết lại.

Sở Vân nhịn không được thét dài một tiếng, thống khoái đến cực điểm.

Một trận chiến này khiến cho hắn hiểu được đầy đủ cái gì mới gọi là chiến lực cấp Linh Yêu!

Túy Tuyết Đao đẳng cấp Đại Yêu, cùng đẳng cấp Linh Yêu, hoàn toàn không thể so sánh. Yêu Đao có linh, khiến cho hắn huy động vô cùng thuận tay, giống như là một bộ phận trên thân thể, ăn ý đến cực điểm.

Chuyển động của từng chiêu đao, không có một tia ngưng trệ. Hắn một đường chém giết, chặt đầu tướng lĩnh Thiết gia như thái rau bổ dưa, không có bất kỳ trường hợp nào ngoại lệ.

- Thiết Ngao, ngươi trốn không thoát đâu!
Hắn cười ha hả, khí thế đạt đến đỉnh phong, vung đao đuổi giết ngay phía sau.

Thiết Ngao đau đến mức ướt đẫm mồ hôi, sau khi lên thuyền mới cấp cho hắn cơ hội lấy ra một vị đan dược từ trong ***g ngực.

- Cuồng Long Thăng Thiên Đan!
Thiết Liệt mắt thấy vị đan dược này lập tức hoảng sợ kêu lớn.

- Biểu ca, không được! Loại đan dược này dùng một vị tổn thọ mười năm. Tuy rằng có thể khôi phục thương thế, nhưng giống như uống rượu độc giải khát, chính là ép huynh phải bộc phát ra tiềm lực che dấu của bản thân mà thôi!

- Câm miệng! Đến bước đường này, nếu không dùng vị đan dược, chúng ta có thể trốn thoát sao?
Thiết Ngao chợt quát một tiếng, ngửa đầu nuốt trọn vị Cuồng Long Thăng Thiên Đan này.

Thiết Liệt im lặng.

- A...a...a!
Thiết Ngao cắn chặt răng, gân xanh nổi lên đầy người, dược lực cuồng bạo giống như là một cơn lũ dữ, tỏa ra khắp người hắn. Thương thế của hắn lập tức lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thậm chí gân cốt của hắn còn biến lớn, khiến cho thể hình của hắn cường tráng gấp đôi lúc trước.

- Trấn Yêu Tháp, Kim Đức chân thân!