Chí Tôn

Chương 206: Đại thắng (thượng)





Nam nhi trên Thư gia đảo một khi điều động đều là hãn tốt. Không những sĩ tốt có tố chất mà bản thân sĩ tốt đều muốn vượt hơn một cấp so với hải đảo thông thường, hơn nữa trong người đã có dòng máu hung mãnh không hề sợ chết.

- Cho các ngươi kiêu ngạo một chút! Hết thảy đều phải chết dưới tay ta!
Mắt thấy binh lính tinh nhuệ của mình bại lui, Phương Thiên Thương đứng dậy thi triển đạo pháp, tiến tới phản kích.

- Phương Thiên Thương ngươi đã bị trúng kế!
Đúng lúc này, Sở Vân cười ha ha, ngửa mặt lên trời bắn ra một Lưu Tinh Tiễn, cầm Túy Tuyết Đao trong tay xông lên.

Đồng thời, Thư Thiên Hào dẫn quân chủ lực cũng xông vào chiến trường. Hắn cầm trong tay một thanh Đại Yêu đao, chính là do Du Nha Đại Sư chế tạo.

Kim Bích Hàm lột bỏ lớp ngụy trang, lộ rõ nguyên hình, liên hợp cùng Sở Vân và Thư Thiên Hào. Phương Thiên Thương bị vây chặt ở giữa.

Khi Phương Thiên Thương nghe thấy Sở Vân cười lớn vẫn còn đang nhếch mép cười.

Đến lúc trông thấy Thư Thiên Hào xông ra, bỗng nhiên ngưng cười, sắc mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

Tiếp đến Phương Toái Không bỗng nhiên biến thành một người khác, khiến hắn càng thêm hoảng loạn.

- Tam đệ của ta đâu? Các ngươi đã làm gì tam đệ của ta?
Phương Thiên Thương cảm thấy không ổn, bỗng nhiên sắc mặt trắng bệch, kêu lớn.

- Tam đệ của ngươi đã bị ta chém chết, đi xuống hoàng tuyền mà gặp hắn đi!
Sở Vân thúc dục Túy Tuyết Đao, ánh đao tỏa ra bốn phía, tung hoành ngang dọc.

- Không thể thế được!
Phương Thiên Thương lập tức kêu to, cảm thấy ngột ngạt. Như vậy hắn mới biết được thực lực của Sở Vân đã có thể ngang hàng với hắn.

- A, chính là Lưu Tinh Tiễn!
Trên đỉnh núi, Vũ Đại Đầu kinh hô một tiếng. Lập tức làm theo kế hoạch, ra lệnh một tiếng, đá quăng xuống điên cuồng, tiễn bắn như mưa. Trong cảnh hỗn loạn đạo pháp công kích giảm bớt đi.

Vệ gia đảo chủ thống lĩnh hạm đội Vệ gia, đi đến Hạp cốc, hắn cảm thấy có điều chẳng lành. Hắn nhiều lần muốn quay đầu trở lại, đều bị Phương Trúc phía sau dùng thái độ cường ngạnh một mực từ chối.

Đá từ trên núi nện xuống mang theo tiếng gió thổi "vù vù", tốc độ càng lúc càng nhanh. Đến khi đập lên trên mặt biển, uy lực có thể sánh ngang bằng đạo pháp hạ đẳng.

Lại có rất nhiều tiễn chi chít giống như thác đổ bắn xuống.

Chỉ thoáng chốc hạm đội Vệ gia tổn thất nghiêm trọng.

- Hả! Hạm đội của ta!
Vệ gia đảo chủ che ngực, lúc này đau nhức hét lên một tiếng kinh hô. Trông thấy rất nhiều chiến thuyền bị đập nát, sĩ tốt bị đập trúng thương vong nghiêm trọng, đầu rơi máu chảy, hai mắt hắn trợn trừng đầy vẻ tiếc nuối. Không hiểu vì sao lại xui xẻo đến vậy, bây giờ phạm phải sai lầm gì, mà đi tới nơi này!

Trên đầu đất đá trút xuống như mưa, hạm đội Vệ gia bị đá đập trúng liền kêu gào thảm thiết, thương vong nghiêm trọng. Vệ gia đảo chủ chảy máu trong lòng, đây chính là hạm đội cuối cùng của hắn.

- Phía sau là hạm đội của Phương Trúc, hắn nhất định sẽ không để ta quay lại. Không thể làm gì khác hơn là tiến vào phía trước! Được, lão phu sẽ ghi nhớ trong lòng, Thư gia, Phương gia, lão phu nhất định không tha cho các ngươi! Mệnh lệnh toàn bộ chiến hạm, toàn quân đột kích, tiến về phía trước!
Trong mắt Vệ gia đảo chủ hiện lên một đạo hàn quang, cắn răng quát khẽ.

Hạm đội Vệ gia mãnh mẽ vượt qua băng thạch vũ tiễn, nhanh như bay tiến về phía trước. Toàn bộ hạm đội tổn thất nghiêm trọng, tất cả các chiến đều bị thương. Thậm chí có một số bộ phận nhỏ bị đá đập nát hoặc bị nhấn trìm vào trong đáy biển.

Ầm ầm ầm!

Ánh đao ngang dọc, đao khí tản ra bốn phía. Yêu binh không ngừng tấn công, thuốc nổ vang như sấm "ầm ầm" làm chấn động mạng nhĩ mọi người.

Thực lực của Phương Thiên Thương so với Phương Toái Không cao hơn một bậc. Hắn có ba Đại Yêu đao, đều cùng một kiểu dáng. Đao vừa mỏng vừa dài, sở trường tấn công không tốt về phòng thủ.

Phương Thiên Thương tay phải cầm một thanh Đại Yêu đao, thân đao đen kịt không có chút phản quang, khi thúc dục phát ra âm khí, âm thanh giống như quỷ khóc. Tên là Quỷ Thiết.

Tay trái cầm một thanh, đỏ như máu, tản ra mùi máu nông nặc. Tên là Ma Huyết.

Còn lại một thanh đao hắn ngậm trong miệng, thân đao rất đẹp gần như trong suốt, xoay người đâm ngang, ngẩng đầu đâm dọc. Đao phong không một tiếng động, tĩnh mịch im ắng nhưng chứa sát khí tuyệt thế.

Ba yêu đao của Phương Thiên Thương nhất tề vùng vẫy. Toàn thân quay tròn, một mình chiến đấu cùng ba người Sở Vân, Thư Thiên Hào và Kim Bích Hàm.

Chiến đấu tới gầm năm mươi hiệp, rốt cục hắn chống đỡ không nổi. Yêu nguyên cùng với thể lực tiêu hao quá nhiều.

"Không được, như thế này e là lành ít dữ nhiều!"
Biểu tình hắn hung lệ, nhãn thần âm ngoan, thế nhưng trong lòng càng lúc càng trấn tĩnh.

Một người là Sở Vân đã có trình độ gần như tương đương với hắn. Còn có một người là Kim Bích Hàm, khống chế yêu thú tuyệt phẩm Kim Ngọc Tiên Điệp, đứng bên cạnh phối hợp tác chiến. Mấu chốt chính Thư gia đảo chủ Thư Thiên Hào.

Đao của Thư Thiên Hào chỉ là Đại Yêu binh do Du Nha đại sư luyện chế giúp hắn, rất bình thường. Đao pháp hắn dùng cũng là đao pháp của Thư gia đảo, rất bình thường.

Nhưng chính là yêu binh bình thường và đao pháp bình thường này trong tay của Thư Thiên Hào trở nên vô cùng thần kỳ. Nhất là chiêu thức giống như thiên mã
hành không, không lưu lại vết tích. Mỗi khi xuất chiêu đều khiến đối phương rơi vào thế bất lợi, cảm giác giống như là bị uy lực của đao pháp đè nén, vô cùng ngột ngạt.

- Đao pháp đạt cảnh giới như vậy, đã siêu phàm thoát tục, trong mọi hoàn cảnh đều có thể xuất thần nhập hóa! Nếu không phải uy lực đao pháp của Thư Thiên Hào không tốt, ta đã sớm bị hắn chém chết trong vòng mười hiệp!
Trong lòng Phương Thiên Thương chấn động, hắn cũng là cao thủ dùng đao, càng có thể cảm nhận được uy lực của Thư Thiên Hào. Truyện Tiên Hiệp

Ngự yêu sư khống chế yêu binh, cũng chia cảnh giới, có tinh thông tiểu thành, phong cách đại thành, xuất thần nhập hóa.

Đao pháp của Sở Vân và Phương Thiên Thương đều đạt cảnh giới phong cách đại thành, bản thân nắm giữ phong cách khí thế cường liệt. Người khác dùng đao pháp giống như vậy, yêu binh giống như vậy cũng không sánh bằng.

Mà trên "Đại thành" còn có "Xuất thần nhập hóa". Loại cảnh giới này, trên đời có rất ít người đạt được. Phong cách cá nhân cũng có tầm ảnh hưởng rất lớn, thường thường mang theo thần vận. Có đôi khi thoạt nhìn rất bình thường, chỉ có cao thủ mới có thể nhận thấy uy lực trong đó.

Chỉ là xuất thần nhập hóa cũng chỉ là một loại cảnh giới. Thư Thiên Hào từ khi mất đi một cánh tay, linh quang bị thương tổn, thực lực giảm xuống. Uy lực của đao pháp cũng đã giảm xuống, mặc dù đao thuật có siêu cao nhưng tổng hợp lại chiến lực vẫn không thể bằng trước.