Chí Tôn Vô Lại

Chương 232: Bồ Đề tổ sư





Bồ Đề tổ sư rốt cuộc hình dáng như thế nào?
Bồ Đề tổ sư rốt cuộc là ai?
Kỳ thật vấn đề này không ai rõ ràng cả. Tiểu Lôi học vấn cao thâm, biết rõ các loại nhất khí hóa tam thanh, nhất đạo truyền tam hữu (1) gì đó trong thần thoại, hoặc là các vị thần tiên trên thiên đình, tam thiên chư phật của thế giới cực lạc phương Tây v. v…
Nhưng Bồ Đề tổ sư rốt cuộc là ai, lại là một chuyện rất mơ hồ. Trong truyền thuyết, Bồ Đề tổ sư là thần tiên hải ngoại, lai lịch không thể tra rõ, duy nhất một câu chuyện uy danh hiển hách chính là dạy dỗ được một đồ đệ Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại. Chỉ trong bảy năm ngắn ngủi, đã huấn luyện được một đồ đệ có thể đại náo tại Lăng Tiêu bảo điện của thiên đình…
Nhưng hiện tại, nhân vật trong truyền thuyết lại đứng trước mặt Tiểu Lôi.
"Ông…ông chính là Bồ Đề tổ sư à? Nhìn hình dáng của ông…."
Trước mặt hắn là một ông già cao lớn, trong ấn tượng của mọi người, các thần tiên đều có vẻ mặt hồng hào, hình tượng trang nghiêm, còn vị Bồ Đề tổ sư này sắc mặt vàng vọt, cằm lơ thơ vài sợi râu ngắn ngủn, mặt lộ vẻ cười cợt, đôi mắt ti hí, mặc một chiếc trường bào lập dị, không phải đạo cũng không phải tăng, nhìn có chút dơ bẩn. Tóc buộc qua loa thành hai búi, còn lại bay loạn. Một ông già trông cẩu thả, nhếch nhác như vậy lại chính là Bồ Đề tổ sư được sao? Là vị đã đào tạo ra đệ nhất anh hùng từ cổ chí kim sao?
Bồ Đề nhìn Tiểu Lôi, nhếch mép cười nói:"Thấy sư phụ, tại sao không thi lễ hả?"
Tiểu Lôi thần trí lúc này mới hồi phục, nuốt nước bọt hỏi:"Có thật ông chính là Bồ Đề tổ sư?"
Bồ Đề có chút cau mày:" Ta mạo danh làm gì? Không phải Ngọc Hoàng đại đế, cũng không phải Như Lai Phật tổ, mạo danh tên này thì có được gì đâu."
Tiểu Lôi thở dài: "Vậy ông chính là sư phụ của Tôn Ngộ Không và Khinh Linh Tử à?"
Nhìn thấy Bồ Đề gật đầu, Tiểu Lôi lập tức quỳ xuống bái lạy:"Xin ra mắt Bồ Đề tổ sư!"
Bồ Đề cau mày, nhìn hắn nói:"Sao ngươi không gọi là sư phụ hả?"
"Sư phụ? Ông có thật muốn thu nhận ta làm đồ đệ không?"
"Đó là tự nhiên thôi." Bồ Đề chỉnh sắc nói:"Ta biết ngươi đang học pháp thuật của Tiêu Dao phái,…Hừm, tiểu tử Tiêu Dao Tử kia có bản lãnh gì mà đòi làm sư phụ của ngươi. Ngươi tạo hóa vô song, cơ duyên phúc trạch thâm hậu, ngươi tưởng ai cũng có thể nhận làm sư phụ của ngươi à? Tên Tiêu Dao Tử đạo hạnh quá kém, thu ngươi là đồ đệ, theo mệnh số căn bản là không thể hưởng được phúc trạch, cố thu ngươi làm đồ đệ, chỉ sợ rằng giảm đi phúc thọ của hắn mà thôi. Nghe nói ngươi bây giờ không còn là người của Tiêu Dao phái nữa, đã bị trục xuất ra khỏi sư môn. Tốt lắm, tốt lắm!"
Tiểu Lôi trong lòng khó chịu, đứng lên nói:"Ông nói lời này không dễ nghe chút nào! Một thân pháp thuật của ta đều là nhờ Tiêu Dao phái truyền cho, Tiểu Dao Tử là sư phụ ta, không thể là giả được, ông không nên xuất ngôn bất kính như thế!"
Bồ Đề cười ha ha, khoanh chân ngồi xuống, nhìn Tiểu Lôi, ánh mắt có chút cổ quái.
Tiểu Lôi nhìn xung quanh, thấy mình vẫn ở trong sơn động, tứ phía đều là vách đá, không thấy cửa động, trên trần đính bảy viên dạ minh châu, sắp xếp theo phương vị bắc đẩu thất tinh, chiếu rọi khắp sơn động sáng như ban ngày.
"Nhà người trách ta gọi Tiêu Dao Tử là tiểu tử hả?" Bồ Đề đột nhiên cười nói:"Tthật ra ngươi cũng có chút hiếu tâm, tôn sư trọng đạo."
Tiểu Lôi lắc đầu, nói:"Tôn sư trọng đạo à? Thường ngày tại Tiêu Dao phái, ta vẫn hay gọi là lão ta là lão đầu tử, làm gì nói đến việc tôn trọng! Sư phụ ta không thích tỏ vẻ tôn trọng ở ngoài miệng, trong lòng ta tôn kính lão là đủ rồi!"
"Hay lắm, hay lắm! Trên thế gian nhiều người ngoài miệng thì tôn kính nhưng trong lòng thì chưa chắc. Chỉ cần trong lòng tôn kính là đủ rồi. Tốt lắm! Ta gọi Tiêu Dao Tử là tiểu tử, kỳ thật cũng không ngạc nhiên, ngươi cho dù gọi hắn ra dập đầu với ta, thì cũng không có gì là nhục nhã cả. Ngươi có biết ta là ai không?"
"Ông…tất nhiên là Bồ Đề tổ sư rồi." Tiểu Lôi chép miệng.
"Hừm…tiểu tử, ngươi nghe cho kỹ đây!" Bồ Đề tổ sư mỉm cười, khẽ ho khan một tiếng, ngâm nga:"Phu nhân giả, phàm thai nội vi khí, khí thượng vi thần. Như luyện thần giả tiên cố kỳ khí, cố khí tiên tu thai. Thai cường khí thịnh, khí thịnh tắc thần cường, khước nhất bất khả dã. Thị vi luyện thần, tiên cường kỳ thai, kiên cố kỳ thể, cân cốt cường nhận. ……"
Tiểu Lôi mới nghe câu đầu tiên, sắc mặt lập tức biến đổi, Bồ Đề tổ sư vừa đọc xong, hắn nhảy dựng lên, kinh hãi nói:"Cái này, cái này là Nghịch Thiên Quyết của Tiêu Dao phái ta mà. Ông… ông sao lại đọc được cả Nghịch Thiên Quyết!"
Bồ Đề tổ sư cười nói:"Nghịch Thiên Quyết có cái gì kỳ lạ lắm đâu, ngay cả Nghịch Thiên Kiếm, ta cũng có thể đọc ra."
Tiểu Lôi trợn mắt, há hốc mồm, nhìn chằm chằm Bồ Đề tổ sư:"Ông như thế nào lại biết được…a, đúng rồi, ông là thần tiên, nên có khả năng đoán được chính xác như vậy…nhưng …" Tiểu Lôi ôm đầu, thống khổ nói:"Nhưng cho dù có thể đoán, cũng không thể đoán được Nghịch Thiên Quyết …"
Bồ Đề tổ sư nén cười, đột nhiên lấy tay búng vào trán Tiểu Lôi một cái, làm cho hắn ngã ngồi ở trên đất, quát to:"Tiểu tử vô tri! Nghe nói tiểu tử ngươi ngày thường cơ trí như quỷ, sao bây giờ lại không đoán ra được như vậy?Ta nói cho mà biết! Cái gì Nghịch Thiên Quyết hay Nghịch Thiên kiếm, tất cả vốn đều do ta sáng tạo ra!"
Những lời này thật sự làm cho Tiểu Lôi biến sắc.
"Ông…ông sáng tạo ra?" Tiểu Lôi nói:"Đấy là thần công tuyệt học trấn môn của Tiêu Dao phái ta, như thế nào lại do ông sáng tạo ra được cơ chứ?"
Bồ Đề tổ sư lắc đầu:"Ta hỏi ngươi, Tiêu Dao Tử khi truyền cho ngươi Nghịch Thiên Quyết có nói cho ngươi biết khai sơn tổ sư sáng tạo ra như thế nào không?"
"Chuyện này…"
"Hừm, ta hỏi ngươi, tu vi hiện tại của ngươi, cũng không tầm thường. Theo như ngươi thấy thì Nghịch Thiên Quyết cùng Nghịch Thiên kiếm có uy lực như thế nào?"
"Rất mạnh! Thật sự là quá mạnh mẽ. Nếu tu luyện đến tận cùng sẽ thiên thượng địa hạ vô địch thủ!"
"Chính là như vậy…" Bồ Đề tổ sư than thở:"Nhưng nếu thật sự lợi hại như thế, khai sơn tổ sư gia Tiêu Dao phái có thể sáng tạo ra pháp thuật lợi hại như vậy, nhất định sẽ đại danh đỉnh đỉnh trong giới thần tiên…vì sao ngươi lại không nghe nói qua trên trời có một vị thần tiên lợi hại như thế hả?"
"Cái này…" Tiểu Lôi cũng không nói được gì.
Quả thật trong lòng hắn cũng tồn tại nghi vấn này từ lâu. Nếu Nghịch Thiên Quyết cùng Nghịch Thiên kiếm lợi hại như vậy, tại sao lại chưa nghe qua tên tuổi gì của khai sơn tổ sư Tiêu Dao phái?"
"
Nghịch Thiên Quyết cùng Nghịch Thiên kiếm vốn là do ta sáng tạo ra…" Bồ Đề tổ sư thản nhiên nói:"Nói cho cùng, tổ sư khai sơn Tiêu Dao phái gì đó, bất quá cũng chỉ là một đệ tử của ta mà thôi!"
"
Khoan đã…khoan đã…" Tiểu Lôi day day hai bên Thái dương huyệt:"Đồ đệ của ông? Đồ đệ của ông không phải là chỉ có bọn Khinh Linh tử và Tôn Ngộ Không thôi mà… sao chưa nghe nói đến còn có một vị đồ đệ lợi hại như vậy?"
Bồ Đề tổ sư trầm mặc một lát, rồi cười nói:"
Chuyện này, nói ra dài lắm….lai lịch của ta, ngươi biết được bao nhiêu?"
"
Chỉ biết ông là Bồ Đề tổ sư, thần thông quảng đại, đào tạo một Tôn Ngộ Không bảy mươi hai phép biến hóa cùng Cân Đẩu Vân, còn có thuật trường sinh bất tử…"
Bồ Đề cười to, phất tay nói:"
Ngươi ngồi xuống đây, vi sư sẽ kể cho ngươi nghe một câu chuyện xưa…"
Tiểu Lôi biết Bồ Đề kể ra không phải là chuyện đùa, nói không chừng là một câu chuyện bí mật, lập tức cung kính ngồi xuống, không dám có chút bất kính.
"
Chuyện kể rằng tại thế giới hỗn độn sơ khai, thế gian khí tượng khai hóa, vạn vật sinh trưởng, cuộc sống nhân gian phồn thịnh… Vào lúc Trung thổ có Hiên Viên hoàng đế đại chiến với Ma thần Xi Vưu, mới khai sáng ra nhân gian khí tượng. Sau đó đến thời kỳ Thương Chu, có Khương Tử Nha trợ Chu phạt Thương Trụ vương, kết quả dẫn đến tiên ma đại chiến. Khi Khương Tử Nha khai bảng Phong thần, mới có thiên giới để các vị tiên nhân trở về, người nào về chỗ đó. Tiên giới phương Đông là coi đạo là chính, nhưng phương Tây như thế nào, ngươi có biết không?"
Tiểu Lôi lắc đầu:"
Chẳng lẽ là thế giới cực lạc Tây Phương gì đó?"
Bồ Đề tổ sư gõ vào trán hắn một cái:"
Nói nhảm! Lúc ấy trên thế giới còn chưa có Như Lai, làm sao có thể có Tây Phương thế giới cực lạc được chứ?"
Ngay sau đó, Bồ Đề tiếp tục kể:"
Chuyện kể vào lúc đó, Tây phương có Tây phương giáo, giáo nghĩa của Tây phương giáo tương tự với Đạo giáo Đông thổ, nhưng cũng có bất đồng. Tây phương giáo có hai vị thủy tổ, một người tên là "Tiếp Dẫn", một người tên là "Chuẩn Đề", chính là Tây phương Giáo chủ. Lúc ấy, Chu Vũ vương phạt Trụ, dẫn đến thiên hạ tiên ma đại chiến, Thông Thiên giáo chủ bày "Tru Tiên trận" cùng "Vạn Tiên trận" vây khốn Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Thái Thượng Lão quân. Kết quả phải thỉnh hai vị Giáo chủ Tây phương Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề đại phá trận pháp, lúc đó mới thắng được Trụ vương." (tham khảo theo "Phong Thần Diễn Nghĩa"-TG)
"
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề chính là Tây phương Giáo chủ, Tây phương giáo này nói giống đạo cũng không phải, mà giống Phật cũng không phải. Hai người đều thần thông quảng đại, về sau khi Khương Tử Nha phong thần, các lộ tiên nhân trong thiên hạ đều tự quay về vị trí, hai vị Tây phương Giáo chủ lại trở về Tây phương. Chuyện kể trăm ngàn năm sau, Tiếp Dẫn tu luyện thành Bất Diệt Kim Thân cao sáu trượng, sáng lập ra Phật giáo, Tây phương giáo cũng hòa nhập với Phật giáo, từ đó về sau trên thế gian không còn Tây Phương giáo nữa. Tiếp Dẫn sáng lập ra Phật giáo, pháp hiệu đổi thành…Như Lai!"
Tiểu Lôi nghe thế, trợn tròn mắt, trong lòng kinh hãi, lại nghe Bồ Đề tiếp tục kể:"
Tiếp Dẫn biến thành Như Lai, trở thành Phật gia chi tổ. Mặt khác, vị giáo chủ còn lại của Tây phương giáo chính là Chuẩn Đề, quyết tâm ẩn cư trong rừng…hắc hắc, toàn bộ Tây phương giáo trở thành Phật giáo, Chuẩn Đề không muốn ở lại Tây phương thế giới cực lạc, nên bỏ đi vân du thiên hạ…Vì Chuẩn Đề không muốn tái kiến Như Lai, không muốn mọi người nhận ra mình, nên đã sửa lại pháp danh của mình…từ đó, pháp danh của Chuẩn Đề đổi thành …Bồ Đề."
"
A" Tiểu Lôi kêu to kinh ngạc, trợn mắt nhìn Bồ Đề tổ sư:"Ông….ông…ông nói, ông chính là Chuẩn Đề, là đồng môn sư huynh đệ với Như Lai Phật tổ phải không?"
Suy nghĩ một lát, Tiểu Lôi cảm thấy câu chuyện này không thể tưởng tượng nổi, nhưng bình tĩnh suy nghĩ lại, quả thật cũng có chút đạo lý.
Bồ Đề tổ sư thần thông quảng đại, nhưng lại không nổi danh, nếu không nhờ có Tôn Ngộ Không, thiên hạ sao có thể biết đến danh tự Bồ Đề được chứ? Một người thần thông quảng đại như thế, làm sao lại có thể không ai biết đến danh tự được?
Về câu chuyện cổ xưa của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, Tiểu Lôi thật ra không biết gì nhiều. Dù sao truyện Phong thần được kể lại từ rất lâu rồi, trong truyền thuyết Phong thần, Tây phương Giáo chủ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều hết sức thần thông quảng đại.
Trầm mặc một lúc lâu, Tiểu Lôi dài giọng nói:"
Nói như vậy…ông chính là Tây phương Giáo chủ Chuẩn Đề…"
"
Không sai!" Bồ Đề cười nói:"Nghịch Thiên Kiếm cùng Nghịch Thiên Quyết là do ta lúc đó vẫn còn pháp danh Chuẩn Đề sáng tạo ra. Như Lai sáng tạo ra Phật giáo, cả Tây phương biến thành Phật môn thế giới cực lạc, Tây phương giáo đã hòa nhập vào Phật môn, nhưng chưa chắc tất cả mọi người đều vui mừng. Ta tất nhiên cũng có môn nhân, nhưng lại nhàn vân dã hạc, dạo chơi thiên hạ, tiêu dao tự tại rời đi. Tổ sư Tiêu Dao phái vốn là một đệ tử của ta, mặc dù học được Nghịch Thiên Quyết cùng Nghịch Thiên kiếm, nhưng đáng tiếc, cả đời hắn tu luyện cũng không đến được chỗ cao thâm…hắc hắc, đừng nói đến hắn, sau này trong tất cả các đời chưởng môn Tiêu Dao phái, có ai thật sự luyện đến thiên hạ vô địch hay không? Ngươi có nghe nói về nhân vật nào trong Tiêu Dao phái vô địch thiên hạ hay không?"
"
Điều này…quả thật không có…" Tiểu Lôi chợt nói:"Nhưng ta vẫn còn có một chuyện không nghĩ ra…ông rõ ràng là Bồ Đề tổ sư của Tà nguyệt Tam tinh, động phủ của ông là ở núi Linh Đài Phương Thốn, động Tà nguyệt Tam Tinh, sao lại là Tây phương giáo?"
"
Hắc hắc…khi đó trên thế gian đã không còn Tây phương giáo, chỉ có Phật giáo mà thôi. Bất quá Tây phương giáo là tiền thân của Phật giáo, giáo nghĩa có chỗ giống nhau…về địa phương này, ta thật ra muốn khảo thí ngươi một chút…Linh Đài Phương Thốn …hắc hắc, "Linh Đài" "Phương Thốn", ngươi chẳng lẽ không rõ ý tứ là gì sao?"
Tiểu Lôi suy nghĩ một lát, chậm rãi nói:"
Linh Đài Phương Thốn, trong giáo nghĩa Phật giáo, hình như chính là tu tâm(nguyên văn: tập tâm)."
Bồ Đề mỉm cười:"
Vậy ý tứ của Tà Nguyệt Tam Tinh động, ngươi đoán không ra à?"
Tiểu Lôi trầm ngâm lẩm bẩm "
Tà Nguyệt Tam Tinh động", suy nghĩ một lát, đột nhiên lớn tiếng cười nói:"Ta hiểu rồi…Tà Nguyệt Tam Tinh, Tà Nguyệt Tam Tinh! Hắc hắc! Ba ngôi sao bên trên Tà Nguyệt, …không phải chính là chữ tu tâm hay sao"
"
Không sai, không sai!" Linh Đài Phương Thốn sơn, Tà Nguyệt Tam tinh động, vốn chính lai lịch ẩn dấu của ta. Ta bình sinh không thích câu thúc, tùy tâm mà đi, dù ở bất cứ địa phương nào mà ta đến, động phủ của ta sẽ được lập ở đó, không giống với các thần tiên khác, thích địa bàn rạch ròi, thành lập đền thờ, không có cảm giác vui thú. Tâm tình an bình cũng chính là thân thể an bình, đạo lý này, ngươi chẳng lẽ không rõ sao? Tiểu tử, ngươi học pháp thuật Tiêu Dao phái, còn học cả Nghịch Thiên Quyết cùng Nghịch Thiên kiếm, vốn chính là công pháp của ta, cả Viên Chân Diệu Quyết cũng là pháp thuật của ta, vậy còn không mau mau lại đây, dập đầu gọi hai tiếng "sư phụ" đi"
Tiểu Lôi trong lòng vui mừng, lập tức quỳ xuống, đang muốn gọi sư phụ, đột nhiên tâm trí nhớ tới một sự tình, ngẩng đầu cười nói:"Chậm đã, chậm đã…ta còn có một điều kiện."