Chí Tôn Tiên Đạo

Chương 49: Phân Thần Kỳ





Tiết Lăng Vân cảm giác được cổ năng lượng cực kỳ cường đại trong kinh mạch của mình đang không ngừng tuôn ra, cổ năng lượng này có Âm cũng có Dương, hai cổ Âm Dương năng lượng này vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với nhau.
Hắn không biết chuyện này là chuyện gì nhưng vẫn tiếp tục vận chuyển chân nguyên dựa theo công pháp song tu đã nói, chân nguyên của hắn từ từ chảy vào trong cơ thể của Lăng Nhược Vũ, ở bên trong cơ thể của Lăng Nhược Vũ vận chuyển một chu thiên rồi sau đó lại trở về cơ thể của Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân không biết rằng, đó là năng lượng của Cửu Âm Tuyệt Mạch cùng Xích Dương Thảo mà hắn đã tích lũy được từ trước đến nay.
Năng lượng của Cửu Âm Tuyệt Mạch cùng năng lượng của Xích Dương Thảo vẫn không hoàn toàn biến mất, mà vẫn tồn tại bên trong kinh mạch của hắn, cổ năng lượng này vẫn liên tục thấm nhuần vào trong cơ thể của hắn, bất quá cần thời gian rất dài mới có thể tiêu hao hết được.
Lần này, Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ song tu, cổ năng lượng nằm trong cơ thể hắn cuối cùng cũng bị kích phát hoàn toàn.
Song tu thuật là môn thuật pháp chuyên nghiên cứu đạo của Âm Dương, Cửu Âm Tuyệt Mạch trong cơ thể hắn là chí âm năng lượng, Xích Dương Thảo là chí dương năng lượng, hai cổ năng lượng này từ cơ thể của Tiết Lăng Vân chảy vào bên trong cơ thể của Lăng Nhược Vũ, lại vận chuyển một chu thiên trong cơ thể của Lăng Nhược Vũ rồi chảy về cơ thể của Tiết Lăng Vân, cứ như vậy không ngừng vận chuyển qua lại với nhau.
Tính chất của chí âm năng lượng cùng chí dương năng lượng đang không ngừng chuyển hóa, dần dần nó đã biến thành một cổ Âm Dương năng lượng, cổ năng lượng này sau đó lại biến thành chân nguyên chảy vào cơ thể của hai người Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ, tu vi của hai người đang liên tục tăng lên.
Thiên địa linh khí ở xung quanh bị hai người hấp dẫn, điên cuồng lao vào trong cơ thể của hai người, những thiên địa linh khí đó cũng hòa vào cổ năng lượng chí âm chí dương kia...
Thần thức của Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ đang quấn lại với nhau, Tiết Lăng Vân cảm giác được thần thức của Lăng Nhược Vũ truyền đến một cổ năng lượng mát mẻ, cổ năng lượng này giúp thần thức của hắn tăng lên rất nhiều.
Lăng Nhược Vũ cũng thu hoạch được rất nhiều, tu vi của nàng đã mười năm không tăng lên chút nào, lần này cùng Tiết Lăng Vân song tu nàng rốt cục đã đột phá.

Đặc biệt là cổ năng lượng cực kỳ cường đại trong cơ thể của Tiết Lăng Vân khiến cho nàng có thu hoạch rất nhiều.
Lý Ngọc Chân ở bên cạnh đó đã chờ đợi mười ngày mười đêm rồi, Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ vẫn đang ở trong trạng thái giao hợp, hai người trần truồng ôm nhau, vẻ mặt của hai người hết sức bình tĩnh, Lý Ngọc Chân cũng không biết hai người đã tu luyện như thế nào rồi.
Bất quá, Lý Ngọc Chân cũng cảm giác được thiên địa linh khí xung quanh đang biến hóa liên tục, thiên địa linh khí ở xung quanh đang không ngừng tràn vào cơ thể của hai người, chắc hắn tu vi của bọn họ đã được tăng lên.
Lại hai ngày trôi qua, trên người của Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ đột nhiên tỏa ra ánh sang màu trắng, ánh sáng màu trắng này chiếu sáng toàn bộ sơn cốc.
Lý Ngọc Chân đang tĩnh tọa ở một bên, nàng mở hai mắt ra, rất khẩn trương nhìn chằm chằm cào hai người Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ.
Nửa canh giờ sau, ánh sáng màu trắng đó biến mất, Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ cũng mở hai mắt ra.
Tiết Lăng Vân vẫn nhẹ nhàng ôm Lăng Nhược Vũ, hắn hít một hơi thật sâu, cười nói:
- Nhược Vũ! Chân nhi! Tu vi của ta đã là Phân Thần Kỳ rồi, không ngờ thuật song tu này lợi hại như vậy!
Một tay của hắn bây giờ vòng qua eo của Lăng Nhược Vũ, tay kia thì đặt trên mông nàng, hạ thể của hai người vẫn đang trong trạng thái giao hợp, hai đùi ngọc thon dài của Lăng Nhược Vũ vẫn kẹp chặc lấy hông của Tiết Lăng Vân.

Nghe được lời nói của Tiết Lăng Vân, Lý Ngọc Chân lập tức vui mừng, nàng thay hắn cao hứng, nói:
- Lăng Vân, thật tốt quá! Tốc độ tu luyện của người chắc chắn là đệ nhất tu chân giới, chỉ vài năm ngắn ngủi đã tiến vào Phân Thần Kỳ, ta cùng sư tỷ năm đó phải mất trăm năm mới mới có thể tiến vào Phân Thần Kỳ đấy!
Mặt của Lăng Nhược Vũ hồng hồng, nàng vẫn đang trong trạng thái giao hợp cùng Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân thì lại ôm chặc lấy nàng, nàng muốn tách ra cũng không được.
Nàng cảm giác được thân thể của mình lúc này có chút khác thường, có một cảm giác kỳ diệu từ hạ thể của mình đang liên tục truyền đến, loại cảm giác này làm cho nàng có chút yêu thích cũng có chút ngượng ngùng, bên cạnh còn có Lý Ngọc Chân đang đứng, khiến cho nàng cực kỳ xấu hổ.
Nghe xong lời của Tiết Lăng Vân, Lăng Nhược Vũ phân tích, nói:
- Đó là do năng lượng của Cửu Âm Tuyệt Mạch trong người ngươi! Cửu Âm Tuyệt Mạch trong người của ngươi ẩn chứa rất nhiều năng lượng, lần này chúng ta song tu đã kích phát hoàn toàn cổ năng lượng đó, chẳng những tu vi của ngươi tăng lên Phân Thần Kỳ mà ta cũng có rất nhiều thu hoạch. Sau khi trở về tĩnh tọa vài ngày, tu vi của ta nhất định sẽ đột phá tiến vào Đại Thành Kỳ!
Tiết Lăng Vân vẫn ôm chặc Lăng Nhược Vũ, bây giờ đã tu luyện xong, dục vọng trong người hắn lại bùng lên, hắn cười hắc hắc, nói:
- Nhược Vũ, hôm đó ngươi giảng giải nhiều kỹ thuật phòng the như vây, hôm này nên thử nghiệm một phen ah! Cả Chân nhi nữa, người cũng tới đây đi!

Lăng Nhược Vũ kêu lên một tiếng đầy kiều mị, Tiết Lăng Vân đã hướng nàng "tiến công", mặt của Lý Ngọc Chân ở bên cạnh cũng đỏ bừng lên, nàng cũng muốn biết những kỹ thuật mà ngày đó Lăng Nhược Vũ giảng giải có cảm giác như thế nào...
Cả sơn động đều bị một màng xuân sắc bao phủ...
******
Thời khắc chia tay cuối cùng cũng tới, Tiết Lăng Vân kéo tay của Lăng Nhược Vũ, có chút không muốn, nói:
- Nhược Vũ, chúng ta phải trở về Trường Sinh Môn, chúng ta đành phải cáo biệt ah!
Lăng Nhược Vũ gật đầu, nội tâm của nàng cũng không muốn, nàng là một nữ nhân rất truyền thống, nàng đã đem thân thể cho Tiết Lăng Vân, nên lòng của nàng cũng hoàn toàn đặt trên người của hắn.
Nàng tiến tới nhón chân lên, chủ động hôn hắn.
Hai người hôn nhau rất lâu, cuối cũng cũng tách ra, Lăng Nhược Vũ thở dốc, nói:
- Lăng Vân! Ngươi là đạo lữ song tu của ta, hôm nay chúng ta chỉ tạm thời tách ra mà thôi, không lâu sau ta sẽ tới Trường Sinh Môn tìm ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ không để người của Trường Sinh Môn phát hiện!
Lăng Nhược Vũ không muốn cách xa Tiết Lăng Vân, một là hai người đã có tình cảm với nhau, nàng cũng đã đem thân thể cho Tiết Lăng Vân, hai là nàng vẫn muốn cùng Tiết Lăng Vân song tu để đề cao tu vi, đương nhiên là muốn quấn quít lấy lấy Tiết Lăng Vân rồi.
Tiết Lăng Vân ha ha cười, nói:

- Nhược Vũ! Ngươi nhất định phải đến đó, nếu ngươi không đến tìm ta, ta nhất định sẽ đến Âm Dương Tông tìm ngươi!
Lăng Nhược Vũ nhẹ nhàng cười, nói:
- Như vậy rất tốt! Ngươi tới Âm Dương Tông của chúng ta chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì, đệ tử của Âm Dương Tông chúng ta có không ít là người trong chính đạo các ngươi đấy. Đúng rồi, có cơ hội ta cũng muốn gặp Tống sư tỷ - Tống Ngọc Dao một lần, không biết nàng có hoan nghênh ta hay không!
- Này...
Nhắc tới Tống Ngọc Dao, Tiết Lăng Vân đành cười khổ.
Tống Ngọc Dao không chỉ là nữ nhân của hắn mà còn là sư phụ của hắn, hắn được Tống Ngọc Dao từ nhỏ nuôi lớn, hắn đối với nàng vừa yêu thương vừa kính trọng, chuyện này hắn cũng không biết nên nói với nàng như thế nào.
Ba người lại nói với nhau thêm vài câu, Tiết Lăng Vân cùng Lăng Nhược Vũ đều lưu luyến không rời, mắt thấy thời gian không còn sớm, Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân rốt cục cũng hướng về phái Nam bay đi.
Lăng Nhược Vũ lẳng lặng nhìn bóng lưng của Tiết Lăng Vân, nói khẽ;
- Phu quân, hay chờ Nhược Vũ đến tìm ngươi!
Một lát sau nàng hóa thành một đạo bạch quang hướng về phía Tây bay đi.