Thời khắc này, trong lòng Diệp Thanh bùng lên sát khí.
Chỉ còn lại một chữ - Giết!
"Ngươi làm càn!" Tam trưởng lão lại đột nhiên lên tiếng ngay vào lúc này.
Đột nhiên, ông ta cảm thấy cổ mình mát lạnh, sau đó triệt để mất đi tri giác.
Hai tên trưởng lão đã chết dưới kiếm Diệp Thanh, hơn nữa lúc họ chết thì tinh huyết trong cơ thể đều bị huyết kiếm trong tay Diệp Thanh cắn nuốt.
"Cái này..."
"Kiếm này thật kh ủng bố!"
"Diệp Thanh giết cả Diệp Ngôn và hai vị trưởng lão luôn rồi!"
Đám võ giả Diệp gia ở đây lập tức trợn tròn mắt.
Trên Phong Vân Đài, gia chủ Diệp gia muốn cứu giúp con mình thử, nhưng lại phát hiện đầu của Diệp Ngôn đã bị đốt cháy sạch rồi!
Gia chủ Diệp gia phẫn nộ đến phát điên, trực tiếp lao tới, trong mắt ông ta tràn đầy sự khát máu.
"Diệp Thanh, ngươi giết con ta, hôm nay ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh!" Gia chủ Diệp gia phát rồ, cánh tay vồ tới như vuốt ưng.
Phía sau ông ta hiển hóa ra ra dị tượng huyết mạch.
Huyết mạch Kinh Vân Thương Ưng bốn sao có tốc độ và lực sát thương đều cực kì xuất sắc.
"Diệp Ngôn đoạt huyết mạch của ta vốn là đáng chết!"
"Đồ chó, khi ngươi nhốt ta vào thiên lao Cát Châu có từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay không?" Diệp Thanh cười hung tợn.
Hắn vung mạnh Tu La Huyết Kiếm trong tay chém ra một ánh kiếm màu máu quỷ dị.
Sau lưng Diệp Thanh cũng hiện ra dị tượng huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu sao!
"Ồ!"
"Cái này... Đây là sức mạnh huyết mạch! Hắn thức tỉnh huyết mạch rồi!"
"Huyết mạch của hắn bị đoạt đi rồi mà vẫn có lại!"
"Uy áp huyết mạch thật mạnh, đây chẳng lẽ là huyết mạch sáu sao sao?"
Các trưởng lão Diệp gia đều không khỏi kinh hãi.
Huyết mạch sáu sao có thiên phú vô cùng yêu nghiệt.
Nếu ban đầu Diệp gia dùng hết sức bồi dưỡng Diệp Thanh, với thiên phú tuyệt thế đó thì sau này hắn nhất định có thể dẫn dắt Diệp gia đi đến huy hoàng!
Nhưng gia chủ Diệp gia và Diệp Ngôn lại cướp đi huyết mạch của Diệp Thanh, kết nên mối thù sinh tử không thể hóa giải với hắn.
"Uy áp huyết mạch thật mạnh, Diệp gia xuất hiện một yêu nghiệt tuyệt thế!" Trong đám người, Đại trưởng lão Diệp gia lộ ra vẻ mặt kích động.
Sau đó ánh mắt ông ta lập tức ảm đạm đi.
Diệp Thanh đã bị khinh nhục trong Diệp gia, chỉ sợ sau này sẽ không tận tuỵ vì Diệp gia nữa.
"Gia chủ, dừng tay! Không thể giết người này!" Đại trưởng lão Diệp gia đột nhiên mở miệng.
Thấy rõ thiên phú tuyệt thế của Diệp Thanh, Đại trưởng lão đã hoàn toàn nghiêng về hướng hắn.
"Đánh rắm!" Gia chủ hoàn toàn không nể mặt Đại trưởng lão.
Ông ta hiển hóa ra một cái vuốt ưng rồi điên cuồng đánh tới.
Trong hư không, nguyên lực tàn phá bừa bãi và liên tục phát ra tiếng nổ.
Tu vi của gia chủ Diệp gia đạt tới Ngưng Nguyên cảnh cấp ba, tu vi có ưu thế nghiền ép tuyệt đối.
"Gia chủ, Diệp gia đã tổn thất Diệp Ngôn, chẳng lẽ còn phải mất đi một yêu nghiệt tuyệt thế có huyết mạch sáu sao sao?" Đại trưởng lão vừa nói vừa lao đến muốn ngăn cản gia chủ.
"Hắn giết con ta, ta muốn hắn đền mạng!" Gia chủ phẫn nổ bùng nổ sát khí, đã mất đi lý trí.
"Ồn ào!" Diệp Thanh lười nghe hai người họ nói nhảm.