Chí Tôn Đặc Công

Chương 315: Tâm bệnh




- A...

Tiết Uyển Đồng mặt lập tức đỏ bừng lên, vừa thẹn vừa giận.

Là một người phụ nữ, bị một người đàn ông chỉ ra vấn đề như vậy, đúng là khiến cho người ta thấy xấu hổ mà, nhất là trong khi người đàn ông này lại còn là học sinh của mình...

Tiết Uyển Đồng có cảm giác như muốn độn thổ, nhưng nghĩa tới Tần Dương là tiểu thần y có y thuật cao siêu, những xấu hổ giận dữ trong lòng cô cũng giảm bớt đi mấy phần.

Những lời Tần Dương nói, đúng thật là đã nói trúng suy nghĩ của cô.

Ngực của Tiết Uyển Đồng có hơi bé, nếu đem ra so với tỉ lệ ngoại hình gọi là gần như hoàn mỹ kia của cô thì rõ ràng là có hơi kém, đây cũng là chuyện mà trước giờ Tiết Uyển Đồng vẫn luôn đau đầu.

Người phụ nữ nào mà không hy vọng bản thân mình có một bộ ngực đầy đặn chứ?

Người phụ nữ nào mà không hi vọng mình là Thái Bình công chúa chứ?

Trong sâu thẳm tâm tư của Tiết Uyển Đồng, thậm chí cũng bởi vì chuyện này mà còn có chút tự ti, bây giờ bị Tần Dương một lời nói làm lòng cô không khỏi dâng lên ý niệm này thêm lần nữa.

Chẳng lẽ ngực của mình không lớn nguyên nhân đúnglà như Tần Dương nói tới do bị bó sát trong thời gian dài, khí huyết không thông, dẫn đến ảnh hưởng tới phát triển?

Hơn nữa Tần Dương quả thật là nói trúng chuyện bên trong ngực cô đúng là có cục u, hẳn là cái mà Tần Dương nói là kích thích tuyến sữa. Kỳ thật chính cô cũng phát hiện ra, cũng lên internet tìm hiểu, tự mình cũng xoa bóp qua, nhưng hiệu quả hình như không rõ ràng cho lắm, những chuyện đại loại như thế này mở miệng cũng có chút xấu hổ, nên cũng không đến bệnh viện kiểm tra.

Tần Dương chỉ mới bắt mạch, đã có thể nói ra ngực cô có khối hơi cứng, tay này y thuật cao minh đến mức làm Tiết Uyển Đồng như bị chấn động mạnh, đã làm cho cô hoàn toàn tin tưởng Tần Dương.

Mặc dù mở miệng nói có xấu hổ thật, nhưng Tiết Uyển Đồng khẽ cắn môi, cũng không thèm đếm xỉa, đỏ mặt nói:

- Vậy cậu nói chị phải làm gì đây?

Tần Dương cười cười, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng hắn xuất phát từ tấm lòng của người thầy thuốc, nên cũng thẳng thắn nói:

- Em đoán chừng chị là người vẫn luôn thích mặc loại áo lót tương đối bó sát kia, kỳ thật cái đó vô cùng không tốt, chị vẫn nên mặc những loại tương đối rộng rãi chút, ngày thường xoa bóp nhiều hơn, thì sẽ đỡ đi một ít...

Tiết Uyển Đồng đỏ mặt nói:

- Chị cũng có xoa bóp, nhưng khối u đó cũng không có vì vậy mà giảm nhỏ, chẳng lẽ là cách làm không đúng sao?

Tần Dương biểu lộ hơi có chút chần chờ:

- Nếu như xoa bóp mà hiệu quả không tốt, châm cứu có thể hiệu quả sẽ đỡ một chút... Có điều... Chị cứ uống thuốc mà em kê đơn, uống một thời gian rồi sẽ nói sau.

Tiết Uyển Đồng nghe Tần Dương nói như vậy, trong lòng lập tức hiểu ngay, Tần Dương đây là đang né tránh điều không hay đây mà, dù sao cũng là nam nữ khác biệt, nếu như Tần Dương châm cứu cho cô, vậy chẳng phải là phải nhìn thấy thân thể cô sao?

Tiết Uyển Đồng cảm thấy mặt mình nóng hổi, chắc chắn bây giờ bộ dạng cô phải như tấm vải đỏ vậy, nhưng lời đã nói đến mức này, Tiết Uyển Đồng không nói cho rõ ràng, làm sao cam tâm chứ?

Dù sao mất mặt thì mất mặt vậy.

Hắn là bác sĩ... Hắn là bác sĩ... Hắn là bác sĩ...

Trong đầu Tiết Uyển Đồng cứ như vậy nhắc bản thân không thôi, lấy hết dũng khí hỏi tiếp:

- Uống thuốc thì hiệu quả sẽ như thế nào, châm cứu hiệu quả có tốt hơn hay không? Cậu nói chị mặc áo ngực bó sát trong thời gian dài, vậy nếu làm như cậu nói, nó... còn có thể phát dục lớn lên nữa không?

Tần Dương nhìn Tiết Uyển Đồng mặt đỏ như máu nhưng vẫn lấy dũng khí hỏi, mặt nhìn hắn chờ mong, trong bụng không nhịn được cười thầm, cảm thấy dù là loại hình phụ nữ nào đi chăng nữa, đều để ý đến bộ ngực của bản thân to hay nhỏ cả.

Tần Dương thản nhiên đáp:

- Nếu như khai thông khí huyết, cho nó không gian rộng rãi, phụ thêm uống thuốc với xoa bóp, nó nhất định sẽ có thay đổi, châm cứu kết hợp hiệu quả của việc uống thuốc sẽ tốt hơn. Có điều việc này để em làm không tiện lắm, cho nên chỉ có thể uống thuốc vậy.

Tiết Uyển Đồng cắn cắn môi:

- Vậy chị có thể tìm nữ bác sỹ châm cứu cho chị được không?

Tần Dương cười nói:

- Đương nhiên có thể, nhưng mà em nói thật, khả năng châm cứu của các cô đó không hiệu quả bao nhiêu. Phương pháp châm cứu của em là được sư phụ truyền lại, là độc nhất vô nhị, chỉ truyền một người một đời. Dở dĩ em có thể dựa vào y thuật cứu chữa những bệnh nhân mà bệnh viện lớn đều không cách nào cứu chữa được, rất nhiều đều là dựa vào thủ pháp châm cứu này... Em nói cái này không có ý gì khác, trước tiên chị cứ uống theo toa thuốc của em, em sẽ chỉ chị một chút thủ pháp xoa bóp, bản thân chị mỗi ngày trước khi ngủ cứ xoa bóp một lúc, xem xem hiệu quả rồi tính.

Tiết Uyển Đồng nghe Tần Dương nói như thế, tức thì có chút thất vọng, ai lại không muốn đạt được hiệu quả tốt nhất chứ?

Chỉ là mặc dù trong lòng rất mong mỏi có chuyển biến, nhưng Tiết Uyển Đồng rốt cuộc vẫn không dám mở miệng để Tần Dương giúp cô châm cứu, chuyện này thật sự là quá mắc cở, dù Tần Dương cũng xem như là một tên bác sĩ, nhưng hắn chung quy là một người đàn ông, hơn nữa còn là học sinh của mình...

- Được rồi.

Tần Dương đột nhiên nói:

- Bây giờ em dạy chị thủ pháp xoa bóp, xoa bóp cũng không phải là cứ cố sức xoa bóp lặp đi lặp lại hoài, mà phải có kỹ xảo, còn phải hiểu kích thích huyệt vị, cường độ cũng phải vừa phải, ở đây có hai huyệt vị, chị phải chú ý, ước chừng là ở đây, ở đây nữa...

Tần Dương nhấc tay hắn lên, ở chính trước ngực lấy tay chỉ minh họa các vị trí, Tiết Uyển Đồng cẩn thận nhìn, nhưng trông mặt lại như mù tịt, bởi vì đang là mùa đông, hai người đều mặc áo dày, Tần Dương dùng tay minh họa như thế, người hoàn toàn không hiểu y thuật như Tiết Uyển Đồng vốn không tìm được vị trí huyệt vị đối ứng, mà huyệt vị cơ thể thì rất là nhỏ, sai một ly đi một dặm.

Tần Dương minh họa một hồi lâu, Tiết Uyển Đồng dường như không tìm được vị trí đối ứng, bởi vì vị trí cô ấn lấy, hoàn toàn không có để lại cảm giác ấn đúng huyệt vị gì cả.

Tiết Uyển Đồng thấy Tần Dương chỉ nhiều lần như vậy, cô cũng không tìm được vị trí đối ứng, thì lại càng xấu hổ, nghĩ đến chuyện hôm nay dù sao cũng đã mất thể diện, thà đem chuyện này làm cho rõ ràng dứt khoát luôn, bằng không hôm nay mặt mũi đã bị mất mà lại không thu hoạch được gì sao?

Bị mất mặt, mà chuyện cũng không giải quyết được, bệnh cũng không chữa xong, vậy chẳng phải mới là thiệt thòi lớn sao?

Tiết Uyển Đồng khẽ cắn môi, đỏ mặt nói:

- Hay là, chị cỡi áo khoác ra, cậu giúp chị chỉ điểm huyệt vị được không?

Tần Dương hơi sửng sốt nói:

- Nếu như chị không ngại thì em đương nhiên là không có vấn đề gì.

Tiết Uyển Đồng đỏ mặt cởi áo khoác mình ra, sau đó lại cởi áo lông cao cổ của mình ra, bên trong là một bộ nội y giữ ấm, cô đỏ mặt đang muốn cởi, Tần Dương ngăn cô lại:

- Không cần cởi, chị vén lên, em chỉ vị trí huyệt vị cho chị xem là được.

Tiết Uyển Đồng ừ một tiếng, tiếng như muỗi vo ve. Không còn cách nào, mặc dù bên trong còn ăn mặc nội y, nhưng như vậy cũng rất xấu hổ. Chỉ có điều đây đã là tâm bệnh của Tiết Uyển Đồng, bây giờ có được biện pháp để giải quyết triệt để, cô làm sao có thể từ bỏ?

Mất thể diện thì mất thể diện, dù sao còn mặc đồ giữ ấm mà.

Lại nói, hắn là bác sĩ nữa chứ.

Tiết Uyển Đồng trong lòng tự an ủi bản thân như vậy, sau đó vén áo giữ ấm của mình lên, lộ ra phần bụng phẳng lì trắng nõn bóng loáng, càng kéo lên trên, là một chiếc áo ngực gợi cảm có in hình con bướm màu tím.

Tiết Uyển Đồng mặt đỏ như máu, cúi mặt thấp xuống, mặc cho cơ thể như vậy lộ rõ trước mặt Tần Dương.

Tâm trạng Tần Dương cũng có chút kỳ cục, trước mặt một cảnh gợi cảm mê người như vậy quả thực có hơi kích thích.

Tần Dương thu suy nghĩ của hắn lại, ánh mắt nhìn vào trước ngực cô, sau đó ngón tay nhẹ nhàng chỉ điểm hai lần.

- Chỗ này, chỗ này, chị dùng hai đầu ngón tay đè lại thử xem, chị dùng sức nhẹ nhàng ấn lại mấy giây, dùng sức nhẹ day day tròn, xem có phải có cảm giác đau ê ê hay không...

Tiết Uyển Đồng cắn môi, ấn lấy chỗ Tần Dương nói, đè lại hai lần vị trí huyệt vị, day tròn mấy giây, trên mặt tức khắc lộ ra biểu lộ vui mừng.

- Có cảm giác, chính là cảm giác ê ê mà cậu nói...