Sét đánh ngang tai!
Chị L nắm tay em nhẹ nhàng rón rén đến nhà vệ sinh tránh đánh thức anh K với hai mặt ngựa đang ngủ ngoài phòng khách. Cả hai vào WC, nhẹ nhàng khóa cửa lại rồi...Em xin không kể chi tiết, lúc ấy em đang say, lại vừa mới được Hồ Lỳ "thổi" lúc nãy nên rất sung sức, làm đến độ chị L rên ư ử mà khóc chảy cả nước mắt mấy thím ợ.
Sau khi xong việc thì em với chị L mặc đồ lại. Em mở nhẹ cửa phòng WC ló đầu ra nhìn, anh K và hai mặt ngựa vẫn nằm ngủ bất động, bên ngoài không còn ai khác, thế là em ra ra hiệu cho chị L cùng ra. Lúc này em quá buồn ngủ rồi, em đi thẳng lên phòng mà nằm phịch xuống ngủ thẳng cẳng.
Thế là sau hai ngày ở Phan Thiết, em dường như đã bị "tê liệt", không còn sức lực chi nữa. Sáng hôm sau, mọi người rũ nhau đi ra Bàu Trắng chụp hình. Đến Bàu Trắng, sa mạc cát trắng đẹp lắm, tha hồ mà chụp hình tạo dáng, chụp hình xong thì mọi người trở về Villa, ai cũng đói rã ruột, em thì tự hỏi hôm nay sẽ được ăn món gì do Công Chúa làm đây.
Trưa hôm ấy, Công Chúa nấu canh chua cá, chén canh nóng hổi, cá thì đặt từng khứa lên dĩa nước mắm nhỉ rồi xắt ớt vào. Ngon đến độ em ăn hết 7 chén cơm, no căng cả bụng. Ăn xong em lên phòng nằm nghỉ, nằm trên giường rồi em chợt nhận ra...hôm nay là ngày cuối cùng ở Phan Thiết, ngày cuối cùng được ở chung nhà với 4 thiên thần, về nhà là sẽ nghỉ tết, không biết khi nào mới có lai những chuyến đi chơi này. Em nằm mà cứ nghỉ vẫn vơ, em ước gì Tết này cũng làm, em thực sự không muốn rời xa 4 thiên thần của em...Em nằm một hồi thì ngủ đi lúc nào không hay.
3h chiều hôm ấy, mọi người đi tắm biển lần cuối trước khi về. Ở bãi biển, có nhiều gái Tây mặc bikini lắm, da trắng, mắt xanh, tướng tá ngon lành, nhưng em chả thèm, nhìn 4 baby dễ thương hơn nhiều. Em mãi nhìn Lacoste chơi đùa cùng sóng biển, sóng đập vào người nó, hai trái bưởi tưng muốn động đất. Không ngờ con cá sấu lạnh lùng ngày nào em mới gặp, giờ đã trao thân mình cho em, em thầm nghĩ đến việc kết duyên cùng Lacoste, nhưng rồi hình ảnh của chị L, Hồ Ly, Công Chúa lại xuất hiện, em bắt đầu rối bời. Em thầm ước có thể hẹn hò cùng lúc với 4 thiên thần, em sẽ cho chị L làm vợ cả, rồi đến Công Chúa, Lacoste rồi Hồ Ly...
Nhìn mấy baby chơi đùa vui quá, em chạy đến ẵm từng em lên rồi ném xuống nước. Đoạn em ẵm Công Chúa lên, nó vùng vẫy thế nào mà tay bóp trúng tờ rym em, thốn vãi ông ba già. Em liền thả nó xuống, dường như em và nó đều biết chuyện gì vừa xảy ra, nó ngượng mà đi chỗ khác chơi, em thì vẫn bàng hoàng đứng ấy.
Rồi mọi người chụp hình lần cuối ở bãi biển. Đến villa, mọi người về phòng tranh thủ thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Khoảng nửa tiếng sau, xe đến, em cùng mọi người bước lên xe, em ngoái nhìn lại căn Villa lần cuối, em sẽ mãi nhớ căn biệt thự này, đây là nơi mà em và Lacoste lần đầu với nhau...
Xe bon bon trên đường, em ngoái đầu xuống nhìn, ai cũng ngủ thiếp đi vì mệt, em nhìn qua cửa sổ mà ngẫm nghĩ về tương lai của mình.
Về đến Sài Gòn thì đã gần 11h tối. Mọi người vào quán lấy xe rồi tạm biệt nhau mà về. Công Chúa thì có ba đến rước, Lacoste mẹ đến đón, Em thì chở Hồ Ly về nhà...
Trên chiếc 67 huyền thoại trùm mền trong quán suốt 3 ngày trời, hành lý cồng kềnh, Hồ Ly ngồi sau em mà từa đầu vào lưng em mà gật gù. Đến nơi, Hồ Ly lim dim mắt mà bước xuống xe, nó có vẻ mệt và buồn ngủ lắm. Đoạn rồi cả hai tạm biệt nhau. Trên chiếc 67 huyền thoại, em phóng thẳng về ngôi nhà thân yêu.
Thế là những ngày nghỉ Tết bắt đầu, em không đến lớp, không đến quán, cũng không đến võ đường nữa. Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày nhạt nhẽo, mấy đứa bạn cũ cứ gọi đi nhậu, đi mát-xa riết, em chẳng tha thiết gì cả, chỉ ở nhà tập tạ rồi lướt web. Chị L về quê thăm mẹ, Lacoste cũng cùng mẹ về quê, chỉ có Hồ Ly và Công Chúa thì vẫn ở nhà như em. Đêm đêm em lại nhắn tin qua lại với Công Chúa và Hồ Ly, rồi lấy cái quần của Lacoste ra hưởng thụ rồi mới ngủ. Thế là những ngày Tết trôi qua thật ảm đạm, em thì từ cái vụ để quên áo khoác thì chả dám đi chơi riêng với Công Chúa hay Hồ Ly. Em cứ ở nhà rồi đến mùng 1 đi chúc Tết dòng họ.
Rồi thì những ngày Tết cũng qua, sau hơn 2 tuần nghỉ Tết, quán bắt đầu hoạt động lại. Giây phút mong chờ của em cũng đến. Trên chiếc 67 huyền thoại, với thao tác quen thuộc, đạp máy, bóp côn, vô số rồi rồi chạy,em bon bon trên đường đến quán, đường phố khá vắng, đến đầu hẻm, cái bảng hiệu quen thuộc, em chạy vào trong, dừng xe trước quán, gác chống, nhìn qua ô cửa, em đã thấy bóng dáng của 4 thiên thần.
Hôm ấy mọi người đều có mặt sớm tại quán, ai nấy đều vui vẻ tay bắt mặt mừng, riêng Lacoste thì có vẻ hơi suy tư. Hôm ấy quán khá vắng, có lẽ vẫn còn dư âm của ngày Tết. Sau Tết, Công Chúa, Hồ Ly, Chị L đều mập mạp và xinh hẵn lên, có Lacoste thì có vẻ ốm đi, cả buổi nó cứ buồn buồn thế nào ấy.
Thằng mặt mụn sau khi nghỉ Tết thì đã thoát được kiếp Alone, cứ gọi điện, nhắn tin rồi cười một mình suốt. Em cũng mừng cho nó, tội nghiệp lắm mấy thím ợ, nhiều lần cứ gặp rồi nhờ em tư vấn tình cảm cho, thế mà giờ đây đã có gấu. Em thì sau Tết dành dụm được ít tiền nên sắm được một con iPhone 3GS, em tha hồ mà chụp hình mấy baby để tối ngắm.
Em đang mãi mê chụp lén Công Chúa với Hồ Ly thì con Lacoste đến níu áo em.
- Anh N ơi!
Mặt nó buồn lắm, em nghĩ nó đang gặp chuyện gì đó không vui.
- Sao em?
Nó liếc nhìn xung quanh rồi nói nhỏ với em.
- Anh vào bếp nói chuyện với em được không?
Rồi nó dẫn em vào bếp, trong bếp không có ai cả, khá yên ắng. Nó có vẻ căng thẳng lắm, nó cứ đứng yên trong bếp, em nghe được cả hơi thở và nhịp tim của nó nữa.
- Sao em?
Nó ngước lên, nhìn em tha thiết rồi lại cúi mặt xuống, giọng nó run run, lí nhí:
- Anh ơi! hình như...hình như...em...có thai rồi!