Thời điểm Mộ DungDoanh đại náo Khôn Ninh cung, hoàng hậu đã ngủ rồi. Tiềng ồn ào, kinhđộng hoàng hậu thức giấc. Nàng gọi thái giám tới, cẩn thận tra hỏi, mớibiết được chân tướng sự việc! Tuy nàng cũng cực kỳ chán ghét vị côngchúa điêu ngoa ngang ngược này, nhưng cũng không thể không lấy đại cụclàm trọng.
Nàng biết bản tính nhi tử Long Phụng Thần. Hắntuy nhu thuận thiện lương, vâng theo ý chỉ phụ hoàng cưới Mộ Dung Doanh. Nhưng, áp chế lâu hắn cũng sẽ như núi lửa. Một khi bạo phát, cục diệnchỉ sợ khó có thể thu dọn! Nếu thật sự giết chết Mộ Dung Doanh, Long Vũvương triều sợ là không có ngày bình an rồi!
"Thần nhi, Thái Tử Phi hiểu lầm ngươi và Thải Nhi. Nàng động thủ đánh người, hành vi có chút điểm thái quá. Nhưng nàng dù sao cũng vì yêu ngươi, mới có thể làm như vậy! Ngươi như thế nào có thể không hỏi rõ phải trái đúng sai, hạlệnh bắt người!" Hoàng hậu liếc nhìn con trai, nhẹ nhàng trách nói. Kỳthật, nàng trách cứ nhi tử, chẳng qua cho Mộ Dung Doanh một cái hạ bậcthang thôi!
Long Phụng Thần không dám không tuân theo mẫuhậu, lại thủy chung không liếc mắt Mộ Dung Doanh một cái. Hắn biết mẫuthân suy nghĩ vì đại cục, mới cố ý trách cứ hắn. Nhưng lấy đại cục làmtrọng, lại chôn vùi hạnh phúc cả đời của hắn!
"Doanh nhi,ngươi quả nhiên là hiểu lầm Thần Nhi. Thải Nhi không phải cung nữ nhahoàn, nàng là Ngọc vương phi nha! Ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, Thần Nhi muốn tìm nữ nhân, hắn sẽ tìm Thải Nhi sao?" Lời này của hoàng hậu,vừa nói cho Mộ Dung Doanh nghe, cũng muốn cảnh cáo Long Phụng Thần mộtphen. Ánh mắt Long Phụng Thần nhìn Thải Nhi, hoàng hậu sao có thể khôngphát hiện. Nàng không muốn bởi vì Thải Nhi, thương tổn hòa khí giữa haiđứa con trai. "Doanh nhi, ngươi là công chúa thượng quốc tôn quý. Nhấtcử nhất động, đều đã đại biểu cho phong phạm lễ nghi của thượng quốc.Trước khi làm chuyện gì, cũng phải cẩn thận suy nghĩ một chút. Làm nhưvậy, có thể khiến cho thượng quốc hổ thẹn hay không. Về sau, cũng khôngnên tùy hứng như vậy a!" Hoàng hậu là trách cứ, cũng mang theo trấn an,giáo huấn Mộ Dung Doanh, cũng để cho nàng không lời nào để nói.
Thải Nhi? Ngọc vương phi?
Mộ Dung Doanh nhìn mỹ nhân trước mắt, suy nghĩ một chút nha đầu xấu xí hôm kính trà. Một xấu một đẹp, làm sao có thể là một người? Một cái đẹp đến mức tận cùng, mọi nữ nhân nhìn đều ghen tị, làm sao có thể là cái nữnhân xấu xí người người chán ghét?
Nhưng lời này do hoàng hậu nói, nàng sao có thể không tin!
"Mẫu hậu giáo huấn rất đúng, Doanh nhi đã có chút điểm quá phận! Thải Nhimuội muội, thực xin lỗi, là ta hiểu lầm các ngươi!" Mộ Dung Doanh mộtbên thừa nhận sai lầm với hoàng hậu, một bên giải thích với Lê Thải Nhi. Trong lòng nàng, đều có chủ ý của mình.
Hoàng hậu nói nànghiểu lầm Long Phụng Thần và Lê Thải Nhi, coi nàng như hiểu lầm bọn hắn!Nhưng trực giác của một nữ nhân, chỉ sợ không đơn giản như vậy! NhìnLong Phụng Thần thay đổi tính cách, thái độ 180 độ, liền có thể thấyđược hắn đối với Lê Thải Nhi rất yêu thích! Lê Thải Nhi xinh đẹp khônggì sánh được, nếu ở lại Long Vũ vương triều, sớm hay muộn cũng sẽ trởthành tai họa! Nàng nhất định phải nghĩ biện pháp, để cho nàng biến mất! Nếu có thể giết nàng, không còn gì tốt hơn! Nếu không thể giết nàng,thì để cho hoàng huynh của nàng mang nàng tới Mộ Dung vương quốc đi!
"Thái Tử Phi, người không cần nói như vậy. Là Thải Nhi không tốt, nếu khôngphải Thải Nhi, cũng sẽ không khiến Thái tử và Thái tử phi trở mặt! Taxin mẫu hậu, ngày mai cho ta xuất cung đi!" Lê Thải Nhi cũng hiểu được, trải qua sự việc này, nàng thật đúng là không thích hợp ở trong hoàngcung này rồi. Hiểu lầm? Thật là hiểu lầm sao? Nàng tuy đối với LongPhụng Thần không có ý, nhưng Long Phụng Thần lại khó có thể vô tâm! Ánhmắt hắn nhìn nàng, cũng đã để cho nàng chấn kinh rồi. Hắn không để ýnguy hiểm tánh mạng động thân bảo hộ nàng, đối với nàng mà nói, rất cảmđộng!