Chỉ Là Quần Chúng Ăn Dưa, Sao Lại Chọc Phải Đỉnh Lưu Thế Này

Chương 2




Hạ Huyễn Thần bình thản đi vào khu vực phim trường, nhìn thấy gương mặt tươi cười nịnh nọt của Tạ Ninh, mày kiếm khẽ nhíu lại.

Tạ Ninh nhận ra, vội vàng lùi lại, nép mình sau lưng Tô Tiểu Lam.

Biểu cảm đó cô biết, chính là khinh thường và cảnh cáo.

Nói đi thì cũng nói lại, sau khi phát hiện ra đây là thế giới tiểu thuyết và nhân vật mình đang sắm vai, Tạ Ninh càng thêm đon đả nhiệt tình với Hạ Huyễn Thần.

Kết quả bị quản lý của Hạ Huyễn Thần đồng thời là giám đốc điều hành của Thần Uy Bạo Vũ là Hứa Phi gọi vào văn phòng đích thần giáo huấn một phen.

Cuộc nói chuyện kéo dài hơn hai tiếng nhưng chung quy chỉ có một nội dung.

Không được có tâm tư bất chính với nghệ sĩ trong nhà.

Tạ Ninh nghe xong, gật đầu như giã tỏi, đưa tay thề thốt mấy lần mới được thả về.

Hú hồn, còn tưởng xém nữa mất luôn công việc trợ lý này chứ?

Nhưng mỗi ngày nhìn thấy một trăm vạn cùng căn hộ chung cư nhảy nhót trước mặt mình, thật khó để Tạ Ninh có thể kiềm chế.

Cho nên thỉnh thoảng vẫn để lộ ra dáng vẻ si mê thẫn thờ như thiếu nữ hoài xuân.

Bởi vậy mới khiến Hạ Huyễn Thần đ.â.m ra khó chịu.

Càng tránh né tiếp xúc với cô.

Có điều, hiệu suất làm việc của Tạ Ninh rất tốt, sắp xếp cũng chu toàn.

Cô ấy nhanh nhạy đến nỗi chỉ cần nhìn qua một lần đều ghi nhớ cái nào anh thích và không thích từ đồ ăn thức uống cho đến những sản phẩm chăm sóc và gia dụng, sau đó lại tỉ mỉ lựa chọn để giúp Hạ Huyễn Thần thoải mái nhất có thể.

Điểm này không chê vào đâu được.

Cho nên Hạ Huyễn Thần mới giữ Tạ Ninh lại làm trợ lý cho đến bây giờ.

Mấy điều này Tạ Ninh rất rõ ràng, cho nên mỗi khi nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt lạnh lùng như tượng của Hạ Huyễn Thần, ngay lập tức cô liền thu lại biểu cảm, mắt nhìn mũi, mũi hướng xuống chân, tận lực không làm cho anh khó chịu.

Đấy, thấy không? Phận là trợ lý của minh tinh cũng vất vả lắm chứ.

Dự án quay phim lần này của Hạ Huyễn Thần là một bộ phim tiên hiệp pha lẫn trinh thám tâm lý. Cũng là một trong như dạng vai mới lạ so với những nhân vật mà Hạ Huyễn Thần từng đảm nhận.

Nam chính của phim là là một đệ tử tu tiên của một môn phái nhỏ Cẩm Diệc Thành, vì một lần vạ miệng với một vị tiền bối của tứ đại môn phái mà bị vứt vào trong cấm địa của ma giới.

Trong quá trình lăn lộn tìm đường sống ở cõi chết, Cẩm Diệc Thành làm quen với Lạc Chỉ, một nữ quái bí ẩn võ nghệ cao cường.

Hai người hợp lực, Cẩm Diệc Thành dùng trí, Lạc Chỉ thân thủ bất phàm, cùng nhau thoát khỏi cấm địa, thu thập pháp bảo nghìn năm, phá cảnh lên đến Nguyên Anh kỳ.

Những tưởng Cẩm Diệc Thành lúc này có thể vinh quang quay trở lại tông môn, trớ trêu thay lại phát hiện ra thân phận thật sự của mình, còn chính là người mà nữ chính đã tìm kiếm suốt bao nhiêu năm nay.

Một trận gió tanh mưa m.á.u diễn ra, giữa thiên hạ và ái tình, Cẩm Diệc Thành bắt buộc phải tìm cách chu toàn.

Vai diễn lần này của Hạ Huyễn Thần có nhiều cảnh thi triển võ thuật cùng với Lạc Chỉ là cao thủ trong giới tu chân nên diễn viên đóng vai này cần có nền tảng vũ đạo và võ thuật thật tốt.

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Tạ Ninh không phát hiện ra nữ chính của bộ phim chính là vai phụ phản diện của thế giới tiểu thuyết Vương Hiểu Nhiễm.

Bởi vì đặc thù nhân vật, Lạc Chỉ có nhiều phân cảnh dùng khinh công bay đến cứu Cẩm Diệc Thành, cho nên Vương Hiểu Nhiễm trong quá trình quay phim cũng được bao phen được ôm ấp nam thần trong lòng.

Điều này khiến Tạ Ninh rất khó chịu.

Sau này khi nữ chính xuất hiện, Tạ Ninh còn muốn lấy lòng cô ấy, để người ta nói tốt cho mình vài câu, có khi tiền nghỉ hưu còn được tăng lên.

Thi thoảng nếu có chuyện cần giúp đỡ, cô cũng có thể mặt dày chạy đến nhờ vả nữ chính.

Bảo bối trong tim của nam chính, người nhận được hào quang vạn trượng do chính tác giả buff, có chuyện gì mà không thể thực hiện được cơ chứ.

Cho nên ngay từ lúc này, Tạ Ninh cô phải sáng suốt chọn lựa, đi theo nữ chính không sợ không có cơm ăn.

Nghĩ đến đây, Tạ Ninh lại cắn răng nhìn về phía khu vực treo dây cáp.

Trời ơi, nhìn kia, cô ta lại lợi dụng cảnh quay sờ mó n.g.ự.c của Hạ Huyễn Thần.

Thật sự là không thể chấp nhận được.

Ngay khi đạo diễn vừa hô cắt, Tạ Ninh nhanh nhẹn chạy lên chen vào giữa Hạ Huyễn Thần và Vương Hiểu Nhiễm đang dính sát nhau, nhẹ nhàng tách cô ta qua một bên, hai tay đỡ lấy bả vai của anh cười giả lả: “Anh Thần, để em đỡ anh đi xuống.”

Mi tâm của Hạ Huyễn Thần khẽ chau lại nhưng cũng không phản đối, chỉ thuận theo tư thế lôi kéo của Tạ Ninh mà âm thầm né tránh Vương Hiểu Nhiễm.

Anh không thích Tạ Ninh tỏ ra quá gần gũi với mình, nhưng nếu phải chọn lựa giữa Tạ Ninh và người kia, anh sẽ nghiêng về Tạ Ninh không chút do dự.

Sau khi ngồi xuống ghế nghỉ của diễn viên, Hạ Huyễn Thần lạnh lùng nói: “Được rồi.”

Tạ Ninh nghe thế vội vàng rụt tay lại, len lén nhìn lên muốn thăm dò thái độ của anh.

Chỉ thấy đối phương không thèm để mình vào mắt.

Tạ Ninh thở một hơi dài, sau đó cúi đầu lí nhí nói: “Xin lỗi anh Thần.”

Trương Bình ở ngoài nghe điện thoại, lúc này đã quay trở lại, nhìn bầu không khí giữa hai người, đoán chắc Tạ Ninh lại làm điều gì đó khiến Hạ Huyễn Thần khó chịu.

“Anh Phi đã từng cảnh cáo cô, chớ có quấy rầy anh Thần, cô quên rồi sao?” Trương Bình trầm giọng, cố gắng đè nén âm thanh.

Tạ Ninh sợ hãi xua tay: “Tôi nhớ, nhớ chứ, tôi thề tôi không hề có bất kỳ tạp niệm nào với anh ấy.”

Trương Bình giãn lông mày, dù gì đi nữa biểu cảm vừa rồi cũng có phần hơi hung dữ, nhưng thân là trợ lý của Hạ Huyễn Thần, lại được Hứa Phi đích thân giao phó, anh ta không thể không đề phòng những người như Tạ Ninh: “Vậy thì tốt, dù có là trợ lý đi chăng nữa nhưng vẫn phải giữ khoảng cách, cô cũng biết anh Thần không thích đụng chạm với người khác giới.”

“Tôi biết rồi.” Tạ Ninh ỉu xìu đáp lại.

Chính vì biết Hạ Huyễn Thần thanh lãnh cấm dục không thích gần phụ nữ, Vương Hiểu Nhiễm lại quá táo tợn cho nên Tạ Ninh mới phải vội vàng lấy thân làm lá chắn.

Không nghĩ lại bị người ta hiểu lầm.

Oan uổng này, đợi nữ chính xuất hiện cô sẽ đòi lại đầy đủ.

Giờ cứ ghi sổ trước đã.

Tạ Ninh tự an ủi mình xong lại vực dậy tinh thần, tíu tít chạy đến chỗ Tô Tiểu Lam hóng chuyện.

Hành động của Tạ Ninh thời gian qua vô cùng rõ ràng, mọi người đều cảm thấy cô không vừa mắt Vương Hiểu Nhiễm, bảo bọc Hạ Huyễn Thần quá mức cần thiết.

Dù gì hai người họ cũng là nam nữ chính, lại đóng vai yêu nhau, sau này khi phát sóng, bên sản xuất cũng muốn thả ra một chút hình ảnh tạo cảm giác couple để đi bài truyền thông nhằm hút fan, thế mà giữa chừng lại nhảy ra một Tạ Ninh chuyên rình rập để xé, chuyện này khó mà qua mắt được mọi người trên phim trường.

Ngay cả Vương Hiểu Nhiễm cũng không kiềm được sự tức giận với cái bóng đèn này.

Trước đó, để móc nối quan hệ, cô ta đã uyển chuyển mở lời, thậm chí xuống nước lấy lòng Tạ Ninh trước, hết cafe đến đồ ăn vặt, nhưng Tạ Ninh lúc nào cũng ngoảnh mặt đi không thèm nhìn cô ta bằng nửa con mắt.

Bộ làm trợ lý cho Hạ Huyễn Thần là hay ho lắm sao?

Không phải cũng bị chính chủ của mình ghét bỏ ư?

Vương Hiểu Nhiêm quắc mắt liếc nhìn về phía Tạ Ninh đang tí ta tí tởn đùa giỡn với Tô Tiểu Lam trong góc, phất tay ra hiệu với trợ lý Lý Thanh của mình.

Bởi nhà đầu tư lần này ra tay rất hào phóng, nên khu vực phim trường của đoàn làm phim cũng vô cùng rộng rãi và sạch sẽ.

Tạ Ninh nhảy chân sáo từ toilet nữ đi ra, dự định ghé ngang phòng nghỉ của Hạ Huyễn Thần nhìn anh một cái, không nghĩ ngay ở góc cua vắng người lại bị chặn lại.

Dường như hai người họ đã đứng chờ sẵn, Lý Thanh thần thái hung dữ như gà mẹ bảo vệ đàn con, còn Vương Hiểu Nhiễm thì diễn mặt mày u sầu của Lâm Đại Ngọc.

Tạ Ninh thầm than trong lòng, cuối cùng cũng đến rồi đây.

Được rồi, cô cũng không ngại nghênh chiến đâu.