[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích

Chương 84: Phiên Ngoại 3 DRACO & NEVILLE




Draco vì cái gì lại thích Neville, Narcissa nghe đứa con tỏ rõ lập trường của mình xong cũng không thể nào hiểu được. Không phải Neville không tốt, nhưng trong mắt nàng, đứa con luôn thích những nhân vật rất xinh đẹp, nhìn đám bằng hữu của nó là biết, mặc kệ là Pansy hay Blaise, hay Harry, diện mạo đều rất xuất sắc, hơn nữa bọn họ còn có những ưu điểm riêng rất nổi trội.

Neville không phải không có ưu điểm, nhưng cậu bé quá lu mờ, đứa nhỏ này cứ trung trung như vậy, đứa con luôn có tiêu chuẩn rất cao của nàng rốt cuộc thích điểm nào của cậu bé này?

Nàng nhớ rõ trước đây Draco cùng nàng bắt gặp Neville lúc còn nhỏ còn xem thường cậu bé một trận! Bởi vì ông nội của Narcissa có một người em gái được gả vào gia tộc Longbottom, là chị em dâu của lão phu nhân Longbottom, Narcissa cùng lão phu nhân Longbottom cũn có chút lui tới. Lúc ấy sau chiến tranh, Giới Phù Thủy so ra khá yên bình, Narcissa trên đường gặp lão phu nhân Longbottom còn cùng bà nói chuyện vài câu, nếu tính kĩ thì Narcissa và Neville ngang hàng nhau, chính là lúc ấy Draco rất xem thường Neville nhút nhát trốn sau lưng bà nội.

Sao tự nhiên lại yêu thích cơ chứ?

Không thể hiểu nỗi Narcissa hỏi Draco: “Trước đây không phải con rất xem thường Neville sao?”

Draco khó có dịp đỏ mặt: “Mẹ! Chuyện trước đây đừng nói tới nữa! Ai cũng có lúc không hiểu chuyện a!”

“Vậy rốt cuộc vì cái gì con lại thích cậu bé đó?” Narcissa tò mò.

“Ngô……..chính là cảm thấy cậu ấy không tồi……” Draco nói có lệ: “Con không biết làm thế nào lại thích, lúc phát hiện ra thì đã rất thích rồi.”

Narcissa che miệng cười khẽ, từ khi đứa con đi học tới giờ rất hiếm khi thấy nó lúng túng thế này, nàng tiếp tục truy vấn: “Vậy con thấy cậu bé đó có điểm gì tốt?”

Draco biết nếu mình không nói gì Narcissa nhất định không chịu bỏ qua, đành phải cố nhớ lại: “Đại khái…… cậu ấy rất ngoan đi? Neville mặc dù có chút ngốc, nhưng là một người rất dịu dàng. Lúc đầu khi con, cậu ta cùng Harry, ba người thường ở cùng nhau, lúc đó cậu ta rất ít nói, cũng không để ý lắm, lúc ấy con thích Harry hơn, bởi vì Harry rất thích làm nũng, làm con có cảm giác như được làm anh trai vậy, Neville rất thành thật, cứ ngây ngốc, bình thường tụi con cũng không nói chuyện, dần dần thì thân thiết hơn, lúc Harry dọn tới chỗ cha đỡ đầu, chỉ còn hai người tụi con. Con cảm thấy bộ dáng buồn bã của cậu ta khi đó rất đáng thương, liền thường xuyên tới tìm cậu ta cùng nhau làm bài tập, sau đó phát hiện ra kì thực cậu ta tốt lắm. Cậu ta không giống Pansy cả ngày cứ nói không ngừng, cũn không giống Blaise bộ dáng không đứng đắng, cậu ta rất biết cách săn sóc người khác, biết khi nào im lặng ở bên cạnh con, lúc ở cùng cậu ta con thực thoải mái, hơn nữa cậu ta luôn ghi nhớ những lời con đã nói…….” Không nói thì thôi, vừa nói tới là cậu không thể ngừng.

Narcissa chống cằm nhìn đứa con đang mỉm cười thật dịu dàng mà chính nó có lẽ cũng không biết, thao thao bất tuyệt không ngừng nói những điều tốt đẹp của Neville, đột nhiên nàng nhớ tới năm đó Lucius xin cưới nàng với cha mẹ, náng tránh ở một bên lén nhìn biểu tình ôn nhu của hắn, giờ phút này, biểu tình của đứa con thực tương tự chồng nàng năm đó. Nàng không khỏi ngây ngốc.

“………..Chính là như vậy, ách, mẹ?” Draco rốt cục ngừng lại, kinh ngạc phát hiện trong mắt mẹ có hơi nước: “Mẹ, sao vậy?”

“Không có việc gì.” Narcissa hít cái mũi, khoa trương ấn đầu đứa con vào lồng ngực mình, càng khoa trương hơn cảm thán: “Ôi, mẹ thực sự rất cảm động! Tiểu xà bảo bối của ta rốt cuộc đã trưởng thành!”

Draco hắc tuyến đầy đầu giãy dụa: “Mẹ! Tới khai giảng là con đã học năm thứ 5 rồi! Mẹ đừng xem con là con nít được không!”

Narcissa cười tủm tỉm thả cậu ra: “Được rồi, mẹ đồng ý! Mẹ sẽ nói với cha!”

Draco chần chờ một chút: “Liệu cha có đồng ý không……”

“Sao lại không!” Narcissa khoát tay: “Bây giờ Chúa tể Hắc ám cũng chết rồi, cha con cũng không còn Dấu hiệu Hắc ám, chúng ta vì sao còn phải đối đầu với Gryffindor? Cha con muốn tranh cử Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật thì phải dựa vào dân chúng ủng hộ, một đứa con dâu xuất thân từ Gryffindor thế gia cũng trợ giúp được, huống chi Neville cũng là huyết thống thuần huyết! Điểm này mà hắn còn không rõ sao! Chủ yếu là, tiểu xà của mẹ, cha con yêu con không kém gì mẹ, sự hạnh phúc của con so với bất cứ điều gì càng quan trọng hơn!”

Draco đỏ mặt, nhẹ nhàng ôm nàng: “Mẹ, con yêu hai người, hai người là cha mẹ tốt nhất trên thế giới.”

“Ồ, thực đáng tiếc cha con không nghe được những lời này.” Narcissa cười tủm tỉm địa nói: “Như vậy, con định làm thế nào để đối mặt với lão phu nhân Longbottom? Cửa bên bà ấy cũng không dễ dàng.”

Draco vô cùng tự tin: “Con sẽ chứng minh không còn ai thích hợp với cháu trai bà ấy hơn con.”

“Chúc may mắn, con trai.” Narcissa vỗ vỗ vai cậu: “Mẹ sẽ bớt chút thời gian qua lại với bà ấy.”

Vì thế bắt đầu từ ngày đó, Draco liền chui đầu vào thư viện của gia tộc. Cậu muốn tìm ra biện pháp giải quyết di chứng của thần chú tra tấn, không có gì so sánh được quyết tâm làm cha mẹ Neville khỏe mạnh đúng không?

Lucius sau khi biết chuyện thì rất ủng hộ cậu, giống như lời Narcissa, hắn hoàn toàn không có ý phản đối.

Hơn nữa hắn còn bày kế để Draco tìm ra một con đường khác, chính là bảo Neville ở trước mặt lão phu nhân Longbottom nói thật nhiều lời tốt về cậu, nhưng không vạch trần quan hệ của bọn họ, từ đầu chỉ nói là bạn thân, sau đó kể thêm chuyện hai người giúp đỡ lần nhau, dần dần mưa lâu thấm đất có thể làm lão phu nhân Longbottom có ấn tượng tốt về cậu.

Harry sau khi biết chuyện này, còn động viên Severus thông qua Dumbledore giật dây cho Draco, để cậu nhận thức Grindelwald, về phương diện chữa trị di chứng bị hắc pháp thuận tra tấn thì bên Đức cao tay hơn phù thủy Anh quốc.

Trải qua hơn 2 năm không ngừng nỗ lực, lão phu nhân Longbottom từ ấn tượng ‘cậu bé Slytherin’ đã biến thành ‘bạn thân của cháu trai’, sau đó lại tiến một bước ‘chàng trai nhiệt tâm, tích cực, thiện lương’, cư nhiên còn cổ vũ Neville trao đổi tình cảm với Draco nhiều hơn.

Hơn nữa phương pháp điều trị di chứng chú tra tấn rốt cuộc cũng có đột phá. Draco thực sự không ngừng theo Grindelwald và thánh đồ học tập 2 năm, cuối cùng cũg hoàn thành nghiên cứu, Neville lập tức nhào vào lòng cậu khóc to.

Hơn hai năm này, Draco thực sự rất vất vả, trừ bỏ học hành, cậu còn phải học xử lý công vụ gia tộc, là chủ tịch hội học sinh Slytherin, cậu còn phải xử lý mấy việc vặt trong học viện, cuối tuần người ta đều nghỉ ngơi, cậu còn phải chạy tới Đức học tập, nghiên cứu, cứ luôn dỗ dành Neville nói không có việc gì, Neville học độc dược không tốt cũng không giúp được gì, ở một bên nhìn đau lòng muốn chết.

“Được rồi, đừng khóc.” Draco vội vàng buông độc dược ôm lấy cậu bé: “Dược này đã thí nghiệm qua người bệnh ở Đức, hai tháng sau ta nhất định sẽ trả cho cậu cha mẹ thật khỏe mạnh, nước mắt để dành cho lúc đó đi.”

“Ừ…….” Neville đã khóc tới mức nói không nên lời.

“Vậy mau thu xếp một chút, đem dược này cho bà, còn kèm theo cả báo cáo thí nghiệm lâm sàng, có nhớ rõ phải nói thế nào với bà chưa?” Draco đưa tay lau nước mắt, trấn an hôn lên trán cậu một chút.

Neville hít hít cái mũi: “Ưm, nhớ rõ, nói là cậu cho ta một kinh hỉ, đã lén nghiên cứu thật lâu, như vậy bà sẽ cảm động.”

“Tốt lắm, chúng ta đi tới nhà cú đi?” Draco đặt mọi thứ vào túi không gian, nắm tay cậu rời khỏi phòng cần thiết——hai năm nay, chỉ cần không phải cuối tuần đi Đức, cậu đều ở trong này làm thực nghiệm, bởi vì sách ở Hogwarts nơi này đều có cả.

Độc dược sau khi gửi đi, hôm sau bà Longbottomđã gửi thư cảm tạ tới. Ngày đó bà nhận được thứ này lập tức chạy tới St Mungo, y sư kiểm nghiệm xong phát hiện dược này quả thực có hiệu quả, tuy vợ chồng Longbottom vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng thương tổn từ hắc ma pháp trên người bọn họ đã yếu bớt, theo y sư nói thì 2 tới 3 tháng nữa bọn họ sẽ khỏi hẳn.

Trong thư lão phu nhân khen ngợi Draco không ngừng, còn mời cậu tới nhà Longbottom làm khách trong kì nghỉ. Lão phu nhân khôn khéo tựa hồ nhìn ra ý tứ củaDraco dành cho Neville—— cho dù là bằng hữu cũng không thể phí tâm tới mức này, hai năm này thực vất vả a——vì thế bà liền gửi thư ám chỉ với Draco, cũng gửi thư cho Narcissa, mời vợ chồng Malfoy gặp mặt nói chuyện ‘con trai hai người’.

Theo thư Narcissa gửi tới, lão phu nhân Longbottom nói: ‘Hôn lễ bọn nhỏ cứ để cha mẹ làm chủ đi!’ Ý là chờ vợ chồng Longbottom hoàn toàn khỏe mạnh, hai đứa cũng kết hôn là vừa.

Draco xem thư xong, thế nhưng lại luống cuống nhảy lên vọt tới dãy bàn Hufflepuff kéo Neville lên ôm lấy, hôn thật sâu——lúc ấy đang là thời gian ăn bữa sáng của Hogwarts!

Cả sảnh đường tràn ngập tiếng thét chói tai, đám nữ sinh thấy hai thiếu niên hôn nhau, không dám tin có, hâm mộ có, tan nát cõi lòng có; các nam sinh thì nhất trí hơn, bọn họ chỉ không ngừng vỗ tay cùng huýt sáo khen ngợi.

Thẳng đến khi nụ hôn chấm dứt, mọi người cũng không an tĩnh lại.

Dumbledore ngồi trên bàn giáo sư gõ nhẹ chiếc cốc của mình làm mọi người yên tĩnh lại, sau đó thanh niên đã không còn là lão nhân lớn tiếng cảm thán nói: “Nga, mối tình đẹp cỡ nào! Cậu Draco Malfoy, chúc mừng trò đã đạt được ý nguyện!” Hắn bưng chiếc cốc lên: “Chúng ta cùng nâng ly chúc mừng nào!”

Mọi người ồn ào nâng chiếc cốc bí đỏ của mình lên chạm cốc, một ít nam sinh Gryffindor còn rống to với Draco: “Hey! Malfoy, làm tốt lắm!”

Nhóm tiểu hoan Hufflepuff cười tủm tỉm nhìn Neville đã đỏ bừng mặt vẫn bị Draco ôm chặt như cũ, làm hại tiểu hoan ngốc ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, kéo Draco như chạy trốn lao ra ngoài.

Nửa năm sau, bọn họ tốt nghiệp. Trang viên Malfoy cử hành một hôn lễ trang trọng, vợ chồng Longbottom sung sướng giao đứa con của mình cho Draco, một năm sau, gia tộc Malfoy cùng Longbottom đều có người thừa kế, bởi vì Neville sinh một cặp song sinh……

Tổ tiên Malfoy trên các bức họa đều mừng như điên, đối với một gia tộc chỉ luôn có một con từ rất lâu mà nói, đây là chuyện đáng để chúc mừng cỡ nào! Lần này có thể sinh hai, tiếp theo nói không chừng có thể sinh 3 a!