[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích

Chương 81: Hôn Lễ




Sau khi giải quyết Nagini, Severus cảm giác mình đã hoàn thành tất cả sứ mệnh, tâm tình lập tức trở nên vô cùng sáng sủa, mặc dù trong mắt đám tiểu động vật Hogwarts bộ dáng của y vẫn bình thường, nhưng những người thân thiết đều có thể từ khóe mắt, đuôi lông mày của y mà nhận ra tâm tình của y gần đây rất tốt.

Hạng mục thứ hai của cuộc thi Tam Pháp Thuật diễn ra rất thuận lợi, không phát sinh tình huống gì ngoài ý muốn, trừ bỏ Rita Skeeter lại tung tin giật gân ‘mối tình của ba vị dũng sĩ’ làm đám hộc trò nổi lên một cuộc tranh luận sôi nỗi, thì tất cả đều bình ổn.

Tới khi hạng mục cuối cùng thuận lợi chấm dứt, Cedric thành công đoạt được cúp Tam Pháp Thuật, Hogwarts tổ chức tiệc mừng thực long trọng, không quá hai ngày hai trường khác liền bắt đầu quay về nước, Hogwarts cũng bắt đầu kì nghỉ hè.

Ba năm sau, cuộc sống của Severus cùng Harry tràn ngập bình thản cùng ấm áp, không có gợn sóng gì, có lẽ điều đáng nhắc tới nhất là hai đôi Heinrich cùng Charles, Lupin cùng Sirius rốt cuộc cũng chịu tiến hành hôn lễ.

Nga, không, kì thật còn một sự kiện, chính là……

“Albus! Tới mang thằng nhãi con của ngươi đi!” Severus đen mặt xách một cái bọc nhỏ trong đó là một đứa nhỏ khoảng hơn hai tuổi, trắng nõn tóc vàng rống với lò sưởi âm tường.

Dumbledore ló đầu ra khỏi lò sưởi cười tủm tỉm: “Severus, anh phải thích ứng cuộc sống có con nít đi, dù sao sau này Harry nhất định sẽ sinh đứa nhỏ a.”

Nghe thấy tên Harry, vật nhỏ đang nằm trong bọc lập tức ồn ào: “Harry! Muốn Harry!”

Severus xách bé con lên lắc lư vài cái, hung tợn nói: “Đi tìm cha ngươi đi!”

Bé con ‘Oa’ một tiếng khóc lớn: “Oa a a a……. Arry…… Julian muốn Arry………” Bé con mới hai tuổi nói chuyện còn chưa rõ, hơn nữa còn đang khóc âm thanh lại càng ậm ờ hơn nữa, Harry lập tức bị sửa tên…….

Severus hiện tại vô cùng oán hận đứa học trò ‘tốt bụng’ đã đưa đứa nhỏ này tới trước cửa văn phòng mình, từ khi sinh ra nó đã là mối hiểm họa, sau khi Dumbledore công khai mối quan hệ của mình và Grindelwald tiếp nhận cuộc phỏng vấn của Rita Skeeter thì toàn bộ Giới Phù Thủy đã biết câu chuyện tình yêu ‘xúc động’ đầy gúc mắc của Bạch phù thủy vĩ đại nhất và Chúa Tể Hắc Ám Đức, hơn nữa mọi người đều tỏ ra thông cảm với vị phù thủy đã hi sinh hết nửa thế kỉ, từ đó về sau người này liền lộ ra gương mặt thanh niên tuấn mĩ ôm đứa con Julian Grindelwald của mình cả ngày đi tới đi lui trong trường, mọi người trong Hogwarts—— trừ bỏ Severus —— đều bị lời nói ngọt ngào của bé con mê hoặc tới choáng váng, mỗi lần Dumbledore dẫn bé tới trường chơi, luôn có học trò tới dỗ dành bé, bé con này không biết vì sao lại đặc biệt thích Harry——có lẽ vì lyc1 trước Harry thường xuyên thay Severus đưa độc dược an thai tới văn phòng hiệu trưởng, thuận tiện nghiên cứu các bài học dưỡng thai—— lúc hắn rời khỏi, bé con với cái chân ngắn ngũn thường xuyên chuồn ra khỏi phòng hiệu trưởng, tùy tiện tìm một học trò làm nũng, nhờ người ra đưa bé tới văn phòng Severus để tìm Harry chơi, Severus bị bé làm phiền muốn chết.

Nhìn thấy đứa nhỏ nghịch ngợm khóc thút tha thút thót trong tay mình, Severus cương quyết túm một nhúm bột floo, mang theo mối họa lao thẳng tới phòng hiệu trưởng, bước vài bước tới trước mặt Dumbledore thả xuống xoay người đi, Dumbledore gọi y cũng không thèm trả lời.

Bé con bị năng suất của y làm sửng sốt, ngay cả khóc cũng quên, mãi tới khi quay mặt lại thấy cha mình, mới ‘Oa’ một tiếng khóc ré lên: “Cha…….Oa a a a ……. Cha…. không thấy Arry……”

Dumbledore sầu muộn sờ sờ cằm, sau đó mới nhớ mình đã không còn râu, đành phải nhăn nhó kéo ra một mớ kẹo dỗ dành đứa con: “Julian, đừng khóc được không? Con xem kẹo con gián có đáng yêu không nà, ăn một miếng không?”

Bé con há miệng thút thít gặm con gián, ngừng khóc, dùng hai tay hai chân bé xíu ngắn ngủn của mình bổ nhào vào lòng ngực cha, vẻ mặt tức giận lên án: “Sev xấu xa! Người xấu! Con nhất định phải cứu Harry, cứu Harry ra! Không để Sev khi dễ anh nữa!”

Dumbledore nhìn gương mặt đầy nước mắt của đứa con, trong lòng thực sầu: con trai a, ta phải nói thế nào mới không đả kích con bây giờ? Con không thể nào thành công nỗi……

Nếu để Severus nghe thấy lời nói hùng hồn của bé con, ách, căn cứ theo truyền thuyết của Hufflepuff, bé con có lẽ sẽ bị ngao thành độc dược?

Bất quá y không nghe được, vậy thì xem như bé con tránh được một kiếp đi!

Kì thực hôm nay Harry không ở trường là có nguyên nhân, đây là tuần cuối cùng trước khi cậu tốt nghiệp, Narcissa cùng Lockhart phu nhân liên thủ túm cậu tới Hẻm Xéo mua lễ phục kết hôn, bởi vì đợi học kì này chấm dứt, cậu và Severus sẽ tổ chức hôn lễ dưới sự chứng kiến của nhóm bạn bè thân thiết.

“Harry, có khẩn trương không?” Narcissa hồi hộp hỏi, giống như nàng mới là người sắp kết hôn vậy.

Harry cười lắc đầu: “Tốt lắm, cũng không đặc biệt khẩn trương.” Trải qua ba năm, cậu đã trưởng thành thành một thanh niên tao nhã tuấn tú, mỉm cười một cái liền làm đám nhân viên nữ trong cửa hàng trang phục đỏ mặt.

Narcissa đột nhiên khoa trương đưa tay ôm lấy ngực mình, ánh mắt ươn ướt lệ nói: “Ôi, làm sao bây giờ?” Nàng ôm cổ bà Lockhart đứng bên cạnh, dùng giọng điệu như đang hát xướng than thở: “Ôi, Matil, Harry giống như con ruột của ta a! Ta thực không nỡ giao nó cho người khác, nó mới 17 tuổi thôi!”

Lockhart phu nhân thực bình tĩnh vỗ vỗ vai an ủi nàng: “Đừng thương tâm, bạn tốt, Severus cũng coi như là một thành viên của gia tộc Malfoy, không phải sao?” Sau đó dùng ánh mắt bảo Harry đổi một bộ lễ phục khác.

Những năm gần đây đã quen bị hai vị bạn tốt của người yêu minh đùa giỡn, Harry bất đắc dĩ lắc đầu, đi vào phòng thay quần áo.

Buổi tối lúc trở về hầm, Harry mang theo bao lớn bao nhỏ chứa hơn 10 bộ lễ phục trở về.

“Sao lại nhiều như vậy?” Severus săn sóc tiếp lấy, cùng cậu bỏ số lễ phục vào tủ quần áo, nhàn nhạt hỏi.

“Trừ bỏ hai bộ của em, số còn lại là nhiệm vụ của thầy.” Harry nháy mắt, vui sướng khi thấy người gặp họa: “Dì Narcissa với cô Matilda nói thầy nhất định phải thử hết, sau đó chọn ra bộ đẹp nhất, hắc hắc, ai bảo hôm nay thầy không chịu theo giúp em?”

Severus khinh bỉ nhìn cậu một cái: “Cậu Snape hôm nay thử quần áo chẳng lẽ ít hơn so với ta sao?”

Harry trừng mắt, tức giận cắn một ngụm lên cằm y: “Hừ, rảnh rỗi không chịu đi theo giúp em, còn chê cười?”

Severus híp mắt, ánh lên quang mang nguy hiểm, áp cậu tới ván cửa tủ quần áo, chậm rãi áp tới gần mặt cậu: “Cắn ta? Ân? Cậu Snape hôm nay sao dám dùng sức như vậy?”

Harry đỏ mặt, sau đó không cam lòng dùng đầu gối cọ cọ y, nháy mắt: “Có bản lĩnh thì phạt em đi.”

Vì thế……. cậu bị phạt…… thẳng tới chiều hôm sau bé con lịch bịch chạy thẳng vào phòng ngủ quan tâm hỏi han xem có phải cậu bị bệnh không, cậu mới cố gắng đỡ thắt lưng gắng gượng ngồi dậy, uống độc dược thể lực người nào đó đặt sẵn trên tủ đầu giường.

“Harry thật đáng thương a…… cư nhiên phải uống thuốc…….” Bé con vô cùng đồng tình nhìn cậu: “Sev nói ngươi bị bệnh nặng a, nếu không ngươi cứ nằm đi, Julian kể chuyện xưa cho ngươi nghe được không?”

Cậu vốn còn thắc mắc sao ổ dấm chua kia hôm nay lại tốt bụng như vậy cho Julian vào, hóa ra là muốn chê cười cậu! Harry tức chết rồi, một phen ôm lấy bé con thở hồng hộc đi ra cửa.

“Ngươi đi đâu? Severus thấy cậu đi ra cửa liền vội vàng gọi lại.

Harry quay đầu lại lộ ra một nụ cười giả dối nồng dậm ‘hương vị Snape’: “Thầy đã tốt bụng để Julian tới tìmem, em liền dẫn bé đi chơi thuận tiện ghé phòng bếp ăn chút gì đó!” Sau đó kiêu ngạo hừ một tiếng để bé con ngồi lên cổ mình, làm bộ dáng như rất khoái ra đi ra cửa.

Severus nhìn cánh cửa đóng lại khẽ mỉm cười, tâm tình vì tối qua được ăn bữa tiệc lớn mà vô cùng khoái trá càng trở nên tốt hơn. Kì thật ngẫu nhiên xảo một chút cũng là một loại tình thú, không phải sao?

Một tuần nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã tới thời gian nghỉ hè, Harry cũng chính thức tốt nghiệp.

Trải qua hai tuần khẩn trương chuẩn bị, hôn lễ của hai người rốt cuộc cũng bắt đầu.

“Ôi, Harry chờ một chút, ngươi không thể cứ để vậy ra ngoài!” Narcissa thét to.

Harry đánh giá mình một chút, lại đứng trước tấm gương khổng lồ trong phòng nghỉ của chú rể nhìn nhìn, nghi hoặc hỏi: “Còn vấn đề gì?” Lễ phục rõ ràng mặc rất chỉnh tề, tóc cũng chải tốt lắm a!

Narcissa cường thế ép cậu tới ngồi xuống trước bàn trang điểm: “Không, thân ái, ít nhất ngươi phải chải lông mi, nhìn lông mi ngươi xem, ôi…….” Sau đó nữ nhân này không thèm để ý tới phản kháng của Harry vẻ mi mắt cho cậu, sau đó còn mở một hộp phấn định thoa lên, Harry sợ tới mức nhảy dựng lên xông ra cửa.

Mới chạy được vài bước đã đụng phải một lồng ngực rộng lớn.

Trên đỉnh đầu truyền tới âm thanh mang theo ý cười của người yêu: “Sao vậy? Cậu Snape nôn tới vậy sao?”

Harry hoảng sợ kéo y chạy trốn: “Chạy mau, dì Narcissa muốn trang điểm cho em!”

Hai người chạy qua một hành lang dài, phát hiện Narcissa  không đuổi theo, Harry lúc này mới thả tay Severus ra, sau đó đột nhiên nhớ tới một vấn đề: “Sao thầy lại ở bên ngoài phòng nghỉ của em?”

“Albus nói sắp tới giờ rồi bảo ta tới xem ngươi chuẩn bị xong chưa.”

Harry cả kinh: “Sao thầy không nói sớm!”

Vì thế hai người lại nhanh chóng chạy ra đình viện.

Nơi bọn họ kết hôn là căn nhà của vợ chồng Potter ở thung lũng Godric tìm được một năm trước xây dựng thành một trang viên nhỏ, sau này nơi đây chính là nhà của bọn họ.

Hai người nắm tay đi vào khu vườn được trang trí tràn ngập không khí hôn lễ, có rất nhiều bạn bè thân thiết, Dumbledore cầm một quyển 《Thánh Kinh》đứng trên thềm đá cẩm thạch trắng noãn, mỉm cười chăm chú nhìn cặp nhân vật chính.

Harry không nhìn Narcissa đang mang vẻ mặt không cam lòng, cùng Severus tiếp nhận lời chúc phúc của Dumbledore.

Chủ trì xong quá trình khế ước, Dumbledore mỉm cười tủm tỉm nói với hai người: “Tốt lắm, hai người có thể hôn đối phương.”

Severus xoay người đối mặt với người yêu nhỏ, nụ cười vô cùng dịu dàng.

“Ta yêu ngươi.”

“Em yêu thầy.”

Trong tiếng vỗ tay không ngừng hoan hô chúc mừng của mọi người, bọn họ tới gần nhau, dây dưa trong nụ hôn thật sâu.

-Chính Văn Hoàn-