[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích

Chương 29: Vợ Chồng Lockhart




Tuy Severus thực sự thất vọng về biểu hiện của mình, nhưng sau đó y phát hiện Harry dường như không còn sợ mình, lúc chạm mặt cũng không né tránh, chẳng lẽ tối đó trấn an vẫn có tác dụng? Mặc dù y đã phủ nhận……

Qua ngày sinh nhật Harry rất nhanh bị Sirius đón về nhà Black, bởi vì hắn rốt cuộc cũng liên lạc được bằng hữu Remus Lupin đang lưu lạc ở ngoại quốc, hơn nữa hắn cũng nôn nóng muốn con đỡ đầu cùng bạn tốt của mình bồi dưỡng tình cảm.

Severus cười nhạt, mặc kệ thế nào, y cũng không có chút hữu hảo nào với một cẩu một lang kia, cho dù con cẩu đần đó đã nhận lỗi hơn nữa mỗi lần gặp mặt cũng cố gắng né tránh xung đột, nhưng y không thể nào bày ra vẻ mặt ôn hòa được.

Nghỉ hè chậm rãi trôi qua hơn phân nữa, về việc tìm kiếm phương pháp loại trừ mảnh hồn phiến trên người Harry vẫn không có chút manh mối, hơn nữa còn không được thấy Harry, Severus quả thực có chút bực bội, mà loại bực bội này đến khi nghe tin Dumbledore vẫn quyết định nhận Lockhart làm giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám thì biến thành lửa giận.

“Severus, thực ra thì Lockhart này không giống người đời trước, sau khi nhận được thư xin việc, ta đã cố tình điều tra, hắn ta cư nhiên đã tốt nghiệp trường Princeton với xếp loại xuất sắc, hơn nữa những chuyện mạo hiểm của hắn cũng không phải giả, tuy tính tình vẫn thích khoe khoang, nhưng đó thực sự là thực lực ……. cũng không phải hoàn toàn quá tệ.” Dumbledore nghiêm túc nói: “Hơn nữa hắn còn ra một đề nghị vô cùng kì quái, nếu chúng ta mướn hắn, hi vọng có thể để vợ mình cùng đến Hogwarts.”

Snape nhíu mi: “Đời trước hắn làm gì có thứ chết tiệt gọi là vợ!”

Dumbledore gật đầu: “Đây chính là vấn đề, phân tích tin tức ta điều tra được, hắn hoặc phu nhân của hắn không chừng giống như anh, từ tương lai trở về, nếu suy đoán của ta đúng, như vậy chúng ta có thể biết được nhiều tin tức hơn từ bọn họ, bổ sung những thiếu sót anh không biết.”

Severus đen mặt bỏ đi. Một lần nữa gặp lại tên ngu xuẩn kia thật sự không phải chuyện vui sướng.

Trước khai giảng 3 ngày, tất cả giáo viên và nhân viên đều quay về trường học chuẩn bị công tác, Severus rốt cuộc cũng được gặp được Gilderoy Lockhart nghe bảo không giống nhưng trong mắt y hoàn toàn giống đời trước.

Cái tên mặc áo chùng xanh biếc đang cười tươi rói lộ ra hai hàm răng trắng bóng rõ ràng vẫn ngu xuẩn hệt như đời trước, dành hơn hai phút đồng hồ để kể vắn tắt về các cuộc phiêu lưu của mình, vị phu nhân trong truyền thuyết của hắn——một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh, vóc người nóng bỏng đang choàng tay hắn, gương mặt vô cùng tự hào.

Hàng chân mày Severus nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết một con ruồi, một Lockhart ngu xuẩn là đủ rồi, vì cái gì lại nhảy ra thêm một tên? !

Y nghiêm mặt bước vào phòng họp.

Trong suốt cuộc họp, Lockhart phu nhân cứ bí mật dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn y, bất quá  làm sao dấu được Severus? Đến lúc này y có thể xác định, người phụ nữ này tuyệt đối không bình thường.

Bất quá không đợi y báo lại với Dumbledore, người phụ nữ này đã tự động chạy tới văn phòng Dumbledore, còn mang theo vị trượng phu lúc nào cũng phát sáng hào quang của mình.

Sau một hồi nói chuyện, Lockhart phu nhân đi thẳng vào vấn đề: “Hiệu trưởng, ta có một việc muốn nói, phi thường, phi thường quan trọng, đời này ngoại trừ Gilderoy ta chưa từng nói với người khác.”

Dumbledore mỉm cười gật đầu: “Xin cứ nói.”

Vì thế người phụ nữ này lưu loát kể lại mình làm thế nào chui vào thế giới trong một quyển sách, làm thế nào dưỡng thành người bạn thanh mai trúc mã ‘Gideroy thân ái’, làm thế nào bị Tử Thần Thực Tử giết hại cả nhà sau đó lập chí báo thù, cuối cùng quyết định tới Hogwarts tìm kiếm trợ giúp.

“Hiệu trưởng, xin thầy nhất định phải tin tưởng ta, tuy rằng chuyện xuyên không có vẻ rất kì quái, nhưng gì gì ta nói hoàn toàn là thật!” Lockhart phu nhân nghiêm túc nói: “Người kia nhất định phải chết, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”

Dumbledore cười tủm tỉm: “Matilda thân ái, có lẽ hai người từ Pháp quốc tới nên vẫn chưa rõ, thực tế chúng ta đã giải quyết được phần lớn vấn đề, Sirius Black ngươi nói sẽ xuất hiện trong quyển thứ 3 đã sớm được rửa sạch oan khuất phóng thích.”

Lockhart phu nhân hít sâu một hơi, nhìn Severus lại nhìn Dumbledore: “Chẳng lẽ các ngươi cũng có người xuyên qua?”

“Dùng từ xuyên qua không thích hợp lắm.” Dumbledore nói: “Tuy ngươi nói đây là thế giới trong một quyển sách, nhưng ta cho rằng nó không chỉ như vậy, chúng ta đang thực sự tồn tại, hơn nữa chúng ta cũng có suy nghĩ của mình, những chuyện trải qua cũng không như ngươi nói, đây là một không gian chân thật.”

Lockhart phu nhân gật đầu, cười nói: “Đó là đương nhiên, ta tuyệt đối không xem Gilderoy thân ái của ta là nhân vật trong sách, đúng không thân ái?” Nàng dùng âm điệu ngọt ngắt hỏi chồng mình.

“Đương nhiên, ngươi nói gì đều đúng, Matilda của ta.” Lockhart dùng âm điệu buồn nôn đồng dạng trả lời.

Severus cảm thấy cánh tay mình che kín một tầng da gà.

“Vì thế, người thay đổi lịch sử rốt cuộc là ai?” Lockhart phu nhân hưng trí bừng bừng hỏi.

Dumbledore vuốt râu thần bí: “Chuyện này, nếu không được người đó đồng ý ta không thể nói, sau này tự ngươi đoán đi. Hiện tại chúng ta nên nói về những điều ngươi biết đi.”

Vợ chồng Lockhart chán nản thu hồi biểu tình nhiều chuyện, bắt đầu kể lại những điều bọn họ biết. Trí nhớ của Lockhart phu nhân rất tốt, rất nhiều chi tiết đều nhớ rất rõ ràng, bổ sung rất nhiều chi tiết thiếu sót. Để hồi báo, Dumbledore cũng nói cho bọn họ biết số lượng hồn khí trước mắt đã được tiêu hủy.

“Được rồi, chuyện ta biết cũng kể hết rồi, kế tiếp đành phiền thầy lo nghĩ!” Lockhart phu nhân thực thoải mái: “Ta phải cùng Gilderoy hưởng thụ nhân sinh!”

Nàng kéo tay chồng mình đứng lên nói tạm biệt, sau đó vui vẻ nói với ‘Gilderoy thân ái’: “Thân ái, ngươi không biết mình đã tới tuổi làm ba ba sao? Ngươi thích con trai hay con gái?”

Lockhart dùng âm điệu vô cùng thâm tình nói: “Thân ái, ta đã bắt đầu thấy ghen tị với ‘người thứ ba bé nhỏ’.”

“Đừng như vậy, nó vẫn còn chưa xuất hiện mà, ngươi không biết là mình nên cố gắng hơn sao?”

“Được rồi, được rồi, Matilda bệ hạ, ngươi luôn đúng……”

Dumbledore cùng Severus đen mặt nhìn cặp vợ chồng buồn nôn vừa tán tỉnh nhau vừa rời khỏi phòng hiệu trưởng.

Hai người dùng một buổi chiều, chỉnh lí lại số tin tức vừa nghe được.

Chủ hồn đã bị tiêu diệt, hồn khí đã tiêu diệt được 3 món: nhẫn, dây chuyền, quyển nhật kí, cách tìm ra Vương Miện cũng biết được từ Lockhart phu nhân, bọn họ định lập tức tới phòng cần thiết, hiện tại không thể giải quyết là Chiếc cúp cùng Nagini, hồn phiến trên người Harry cũng không gấp, mặc kệ là một đời Severus đã trải qua hay lời nói của Lockhart phu nhân thì nó không có nguy cơ gì lớn. So ra thì chiếc cúp có vẻ hao tâm tổn trí hơn, bọn họ không thể làm như tổ hoàng kim chạy tới Gringotts ăn cướp, lúc đó ba người họ thừa dịp chiến tranh loạn lạc mới thành công, hiện tại giới Phù Thủy vô cùng an bình, căn bản không có cơ hội. Nagini càng phiền não hơn, ai biết con rắn chết tiệt kia đang trốn ở nơi nào a!

“Được rồi, từ từ tìm biện pháp, chúng ta đi tìm Vương miện trước.” Dumbledore gõ tay.

Bọn họ dùng mật khẩu ‘một nơi để giấu một thứ gì đó’, thuận lợi tiến vào căn phòng chứa Vương miện, quả thực tìm được bức tượng một vị phù thủy, nhưng mà Vương miện vốn dĩ trên đầu bức trượng lại không thấy đâu!

“Sao lại thế này?” Dumbledore thì thào: “Matilda nói nàng nhớ rất rõ.”

Severus trừng mắt liếc: “Rõ ràng Vương miện đã bị mang đi.”

Dumbledore cười khổ: “Được rồi, chúng ta lại tăng thêm một vấn đề cần giải quyết.”

Hai người tay trắng quay về.

Chuyện này làm Severus liên tục vài ngày đen mặt, quỹ tích lịch sử đang thay đổi, căn cứ theo lời Lockhart phu nhân, Vương miện kia đúng ra nên ở trong phòng cần thiết tới tận năm học thứ 7 của Harry, nhưng hiện tại không biết bị ai mang ra ngoài, hơn nữa tới bây giờ vẫn không có động tĩnh gì, cũng không biết nguyên nhân gì.

Y bực bội tới tận khi thấy Harry trong buổi tiệc khai giảng mới giảm được một chút. Vật nhỏ tựa hồ ở nhà Black rất tốt, gương mặt đã có thêm chút thịt, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu.

Vật nhỏ đang ngồi trên dãy bàn Hufflepuff, đang vui vẻ nói chuyện với đám bạn, sau đó tựa hồ cảm nhận tầm mắt y, ngẩng đầu nhìn về phía bàn giáo sư, phát hiện ra y, thế nhưng còn rụt rè cho y một nụ cười. Tuy ánh mắt vẫn còn chút sợ hãi, nhưng cũng không có chút nào miễn cưỡng, thoạt nhìn như đang cố gắng phóng ra thiện ý.

Severus sửng sốt, biều tình nhịn không được trầm tĩnh lại, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên đáp lại nụ cười của vật nhỏ, kết quả vật nhỏ dường như bị kinh hách ‘soạt’ một cái lập tức xoay đầu lại, cùi đầu dùng nĩa ăn chọt chọt phần bánh pút đing của mình.