Editor: 21302766
Vương Tiểu Mạt mở mắt mong chờ mụ mụ rời đi về sau, liền vội vội vàng vàng cầm tiền tiêu vặt xông ra ngoài, nàng phải nhanh đến quầy bán quà vặt bên cạnh cư xá, mua về một đống lớn đậu phụ cay không và cá cay khô, còn có thể ngồi ở trên giường, vừa ăn vừa đọc manga, rốt cuộc không cần lo lắng mụ mụ đột nhiên chạy vào, từ dầu sáp và hột tiêu trên ga giường mà phán đoán ra nàng đang làm gì, một bên lục tung toàn bộ lên, tìm tới đồ ăn ngon của nàng, ném tất cả vào thùng rác.
Ở trong mắt người trưởng thành, loại đồ ăn vặt hết sức ngon lành này trong miệng con trẻ, ngay cả xưởng và ngày sản xuất đều khó mà tìm tới, tự nhiên không thể để nàng ăn thường xuyên rồi.
Từ trên cửa sổ nhìn xem, hai cái bím tóc đuôi ngựa của Vương Tiểu Mạt lắc la lắc lư, toàn thân đều tràn đầy sức sống, Vương An không khỏi nở nụ cười.
Một cái tay mềm mại đè trên cửa sổ, hai ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng đem màn cửa kéo lên, Vương An quay đầu, Đạm Đài Tĩnh khóa trái cửa phòng, đang đứng bên cạnh hắn, trên thân thể nàng truyền đến mùi thơm dễ chịu.
Có khả năng nhất giải thích phẩm chất riêng của một phụ nữ, không thể nghi ngờ là mùi thơm trên cơ thể nàng, nước gội đầu, nước hoa, còn có hỗn hợp mùi thơm nhựa sữa hợp lại cùng nhau, tạo thành màn tự giới thiệu căn bản nhất của một người phụ nữ, nam nhân thành thục thường thường có thể ngửi được khí tức của nàng, trong nháy mắt liền có thể cảm giác được chỗ mị lực của người phụ nữ này, đánh giá ra nàng có phải loại hình mình thích hay không.
Không thể không thừa nhận, loại mùi thơm này, phảng phất đem một bó hoa tươi ngâm trong nước, sau đó đem mũi nhích lại gần mặt nước, hỗn hợp lấy hơi nước của loại trong vắt mà mỏng manh kia, càng phát ra mùi thơm ngấm vào lòng người, chính là loại hình mà Vương An thích.
Trên gương mặt của Đạm Đài Tĩnh có nhàn nhạt ngượng ngùng, nhưng thần thái trong hai tròng mắt lại cực kỳ tự nhiên, nàng ngồi ở trên giường, sau đó chậm giãi cởi ra nút áo của mình.
Huyệt đạo nhân thể trọn vẹn hơn ngàn, nếu như Vương An muốn đạt tới loại cảnh giới dưỡng sinh kia như Đạm Đài Tĩnh, tự nhiênlà mỗi một cái huyệt vị đều cần hiểu rõ, nhưng bây giờ đương nhiên không cần thiết, hẳn chỉ nắm giữ hơn một trăm cái huyệt vị chủ yếu mà hắn cần dùng là được rồi.
Dù là như vậy, việc này cũng không phải một hai ngày liền có thể nắm giữ, Đạm Đài Tĩnh để ghi nhớ tinh tường vị trí trên đồ hình và mô hình về sau, cũng thường thường để hắn chạm đến huyệt vị trên tứ chi, bộ mặt, và cổ của nàng, chỗ mà hiện tại Vương An chưa quen thuộc, chỉ là những huyệt vị chủ yếu trên thân thể thôi.
""Một hồi ngươi phải nhẹ một chút, so với cường độ bình thường thấp ba phần, ta liền có thể phán đoán ra ngươi có hay không tìm được vị trí huyệt đạo chuẩn xác."" Đạm Đài Tĩnh thoát áo ngoài ra, theo ở cúc trước ngực, bộ ngực đầy đặn giống như là bé thỏ trắng vì mùa đông rút đi, rốt cuộc không cần lo lắng dấu chân lưu lại trên tuyết, để lộ ra vị trí sào huyệt, tung tăng gấp rút nhảy ra ngoài.
Chính như chỗ mà Vương Tiểu Mạt hình dung, bộ ngực không có bị đàn ông ngày qua ngày thưởng thức và theo tuổi tác lớn lên mà trở nên lỏng lẻo, giống như hai cái mật - đào mọng nước tản mát ra mùi thơm, cũng cô gái bình thường chưa trải qua việc đời có chút khác biệt là, điểm nhỏ hồng hồng trước ngực Đạm Đài Tĩnh hơi lớn một chút, tựa hồ lại càng dễ để cho người ta có kích động đi mút.
Vương An không tự chủ được nín thở, hắn đã sớm phát hiện thân thể Đạm Đài Tĩnh nhỏ nhắn mềm mại mà lộ ra xinh đẹp, nhưng lại có kích thước đầy đủ làm cho phụ nữ đều mặc cảm, dáng người như vậy là chỗ mà đàn ông thưởng thức nhất, bởi vì khi các nàng ở trong ngực đàn ông, sẽ không để hắn cảm giác mất sức và miễn cưỡng, nhưng lại không mất đi vẻ đầy đặn.
Vương An cũng không phải là một gã đàn ông thanh tâm quả dục, đàn ông tràn ngập dã tâm thường thường có dục vọng đối với phụ nữ càng thêm mãnh liệt một chút, chỉ là Vương An cảm thấy sự tình giữa nam với nữ, nếu như chỉ là thỏa mãn thân thể lẫn nhau, vậy khó tránh khỏi có chút quá thấp kém và đơn thuần, cho nên khi Vương An nhận được rất nhiều quyến rũ, thái độ đều vô cùng trực tiếp cự tuyệt, xưa nay không duy trì mập mờ hoặc là ban phát hi vọng cho những phụ nữ lòng mang ham muốn kia.
Tần Mi Vũ luôn luôn hoài nghi thời điểm mà Vương An không trở về nhà hoặc là không có ở văn phòng, tất nhiên có một ả đàn bà khác ở trên đầu giường hắn, trên thực tế loại thân phận giống như Vương An đây, sự quyến rũ mà hắn chịu đến cũng xác thực muốn xa xa nhiều hơn Tần Mi Vũ.
Vợ chồng thiếu khuyết sự tin tưởng, nhưng duy trì kiên trinh trên thân thể, loại chuyện này khó tránh khỏi có chút kỳ lạ, Vương An nhìn xem thân thể mỹ lệ của Đạm Đài Tĩnh, nhưng lại nhớ tới cô vợ đã từng là của mình.
Xem ra Tần Mi Vũ không thay đổi cái nhìn của nàng đối với chuyện phòng the, cũng không có một gã đàn ông nào đi vào trái tim nàng, để nàng nguyện ý một lần nữa nếm thử những chuyện vui vẻ giữa nam nữ kia.
"Ngươi đang suy nghĩ gì?" Đạm Đài Tĩnh duỗi ra hai ngón tay vây vẩy trước người Vương An, vừa rồi trong nháy mắt đó, ánh mắt của Vương An để nàng có một loại cảm giác ngượng ngùng mà khó xử.
Buổi sáng Đạm Đài Tĩnh sẽ ở trong cư xá tĩnh tọa một hồi, sau đó kéo dãn thân thể, đường cong mỹ lệ luôn luôn dẫn đến ánh mắt của đàn ông bên cạnh, ánh mắt ấy cùng loại với Vương An, thậm chí có người đánh lấy ngụy trang cùng nàng giao lưu học tập kiện thân, để nàng thu hắn làm đồ đệ.
Sự tình nhà Vương Trung Thái có một cô bảo mẫu xinh đẹp, vốn chính là đề tài không lớn trong khu cư xá, nhìn xem nhà Vương Trung Thái nhưng năm tháng này càng ngày càng hưng thịnh, liền xem như rất nhiều gã tiểu nhân, đàn bà nguyên bản coi như giao tình không tệ, cũng sẽ sinh ra chút đố kỵ, không thiếu được cùng Lý Vân tán gẫu sẽ nói là cẩn thận bảo mẫu trong nhà bên giường ve vãn Vương Trung Thái, sau khi Lý Vân nói Đạm Đài Tĩnh đã kết hôn, loại chuyện phiếm này ngay trước mặt Lý Vân thì ít, sau lưng đàn ông đối với Đạm Đài Tĩnh động tâm tư ngược lại là nhiều.
Tiểu bảo mẫu ra ngoài làm công, còn xinh đẹp như thế, không chắc trong nhà cỡ nào nghèo, còn đã kết hôn, nói không chừng bỏ được chút tiền nhỏ, liền dễ dàng nhấc vào, mà lại không có hậu hoạn gì, dù sao cũng đã kết hôn rồi, đều không còn xử nữ, còn muốn đàn ông phụ trách? Đến lúc đó thật có phiền toái, vung lên đến cũng rất có lý lẽ hùng hồn.
Đạm Đài Tĩnh đối với loại đàn ông có tâm tư này tự nhiên là hờ hững, ánh mắt của nàng vẫn thanh tịnh và yên tĩnh, rất dễ dàng thấy được rõ ràng sự bẩn thỉu trong đáy lòng người khác, ngược lại Đạm Đai Tĩnh lại nguyện ý chỉ điểm một chút lão thái lão đầu tập dưỡng sinh.
Đạm Đài Tĩnh cũng không ghét ánh mắt Vương An, loại ánh mắt giống như người trưởng thành đối với thân thể của nàng sinh ra mấy phần kiều diễm, bởi vì hắn còn là đứa nhóc con, có bề ngoài đáng yêu vô cùng, dưới tình huống này, phụ nữ bình thường đối với đứa bé trai đùa nghịch lưu manh, đại đa số đều không biết khóc hay cười, còn có chút hưng phần và vui vẻ, cái cảm giác này cùng bé gái đối với đàn ông nói ""Chú ơi, chú có thể đem kẹo que của chú cho cháu ăn không"" là giống nhau.
Trọng yếu nhất chính là, ngoại trừ loại tha thứ đối với đứa bé trai, ngoài ra Vương An lại có thể cùng nàng tiến hành chín chắn đối thoại, cùng khi đàn ông trưởng thành thường ngày cùng nàng nói chuyện, tâm tư cần tốn và tâm thái bảo trì không khác nhau chút nào.
Hai loại tình huống để cảm giác của nàng đối với Vương An sinh ra ảnh hưởng, đan xen lẫn nhau, để khi Đạm Đài Tĩnh và hắn cũng một chỗ, luôn luôn cảm thấy rất kỳ diệu.
""Ta nhớ là ngươi bây giờ hẳn là cởi quần."" Vương An thuận miệng nói.
Gương mặt Đạm Đài Tĩnh đỏ ửng, mặc dù đây là sự tình khẳng định sẽ làm, chỉ là bị hắn dùng giọng điệu đàn ông thành thục đùa giỡn phụ nữ chính mình nói như vậy ra, để Đạm Đài Tĩnh sinh ra mấy phần ý giận, trừng mắt liếc hắn một cái, nhưng hai tay khoác lên trên quần lót.