Editor: 21302766
Cuối cùng, giá bán đấu giá '' Grosse Fuge'' đạt đến 20 triệu nhân dân tệ.
Khi giá đấu đạt đến 15 triệu, Tần Mi Vũ đã dừng báo giá, cho dù đồ vật mà mình nhìn trúng, Tần Mi Vũ luôn có một loại cảm giác nhất định phải có được, nhưng khi hoài nghi việc đấu giá ''Grosse Fuge'' phía sau ẩn giấu một chút động cơ nhằm vào nàng, Tần Mi Vũ không muốn đi phối hợp.
Dù vậy, Tần Mi Vũ như cũ thuộc về Top 3 người xếp hạng đấu giá, có thể cùng người ủy thác gặp mặt, có cơ hội dùng 15 triệu mua được bản thảo ''Grosse Fuge'', nguyển bản có thể đấu giá 20 triệu.
Khi một người phụ nữ tráng kiện thông tri Tần Mi Vũ, có thể đến phòng nghỉ hậu trường gặp mặt người ủy thác, Tần Mi Vũ cười nhạn một tiếng,'' Ta có thể để cho phụ tá thay thế ta sao?''
Người nữ tráng kiện có chút ngoài ý muốn, theo bộ đàm báo cáo sau đó, vẻ mặt lập tức ngạo mạn vô cùng:'' Xin lỗi, ngươi đã không có thành ý, vậy thì khong cần thiết.''
Nói xong, người nữ tráng kiện quay người rời đi, cùng hai vị đấu giá khác hướng đến phòng nghỉ hậu trường.
Tần Mi Vũ không còn hứng thú chú ý vật phẩm đấu giá còn lại, đi ra phòng đấu giá.
''Ngươi làm sao đến 15 triệu thì không đấu rồi?'' Tần Tĩnh có chút kỳ quái hỏi thăm, hắn biết em gái mình rất có hứng thú đối với vật này, giá cả 20 triệu cũng không tính quá bất hợp lý, coi như quá giá một phần, cũng không quan trọng, đối với vật mà mình thích, không thể một mực tính toán so sánh giá cả.
Tần Mi Vũ nói ra:'' Nếu như đối phương nhằm vào ta, như vậy coi như ta chỉ đấu tới giá là 15 triệu, ta vẫn có thể được phần bản thảo này, ta làm gì phải đấu giá tiếp?''
Tần Tĩnh càng thêm kì quái, '' Vậy tại sao sau đó ngươi không đi gặp mặt người ủy thác?''
''Cũng tương tự như việc thăm dò thôi, xem ra ý tứ đối phương cũng không cần phải bán cho ta, có thể là ta đa nghi.''Tần Mi Vũ thờ ơ nói.
''Ngươi thật là...'' Tần Tĩnh lắc đầu thở dài, '' Bây giờ ngươi suy nghĩ nhiều như vậy?''
Nghĩ nhiều? Nghĩ ít, chỉ sợ chết thế nào cũng không biết... Tần Mi Vũ biết hiện tại mình không có thể gặp phải dạng tao ngộ kia giống chồng, nhưng từ một ngày kia trở đi, Tần Mi Vũ liền biết phải bảo vệ tốt bản thân cùng Phi Tử, nàng liền muốn có thất khiếu linh lung tâm.
Tần Mi Vũ cùng Tần Tĩnh đi vào thiên sảnh, nhất thời thưởng thức một đoạn điệu nhảy clacket sau đó, đạt được tin tức Hoa Tranh Y, Tần Tĩnh nhìn trúng đàn Violon nên đấu xuống, còn có một khung dương cầm Beisen Dove chính đang đấu giá, dương cầm khảm nạm một viên kim cương lớn, cùng hơn 9000 viên pha lê Swarovski.
''Ca, ta cảm thấy ngươi nên đối tốt với Hoa Tranh Y một chút, chí ít ở vật chất nên thỏa mãn nàng.'' Tần Mi Vũ vừa cười vừa nói.
''Ngươi đối với nàng có hứng thú như thế?'' Tần Tĩnh ngược lại có chút hứng thú, Tần Mi Vũ luôn lãnh đạm, đối với chính mình cùng Nghiêm Vũ Nhàn cũng sẽ không quá nhiều quan tâm, hôm nay, đây là lần thứ hai nàng nói tới chủ đề về Hoa Tranh Y.
''Thợ thủ công phương Tây càng ngày càng ưa thích đem kim cương cùng pha lê khảm nạn lên bất kỳ vật gì, ta thật khôn rõ, bọn hắn làm ra những thứ này, rốt cuộc là bán dương cầm hay là bán kim cương... Nói thật ra, dương cầm kiểu này, ta chướng mắt, kim cương cùng pha lê như vậy, ta cũng chướng mắt.'' Tần Mi Vũ dừng một chút, '' Thế nhưng, Hoa Tranh Y rõ ràng cảm thấy cái này là đồ tốt, nghĩa là trên phẩm vị của nàng, còn thói quen cho rằng kim cương cùng pha lê là biểu tượng mộng ảo của phụ nữ, nếu có một ngày, ngươi tặng một cái bồn tắm lớn nạm đầy kim cương cùng pha lê, ta cảm thấy nàng liền sẽ không lại cho rằng ta cũng sẽ thấy hứng thú đối với vật như vậy.''
''A, nguyên lai ngươi cảm thấy nàng xem thường phẩm vị của ngươi.'' Tần Tĩnh chắp hai tay sau lưng, hơi chút suy nghĩ, ''Nói lên Hoa Tranh Y, ta ngược lại thật ra nhớ tới Chu Lý.''
"Chu Lý?" Tần Mi Vũ nhíu nhíu mày, chợt hờ hững tiếp tục đi về phía trước,'' Thế nào?''
''Bởi vì Chu Lý đã từng mỉa mai Hoa Tranh Y, sau này Hoa Tranh Y tiến vào văn phòng tổng giám đốc, nàng tựa hồ dự định báo mối thù một tiễn này, thế nhưng nàng giống như đã nhìn lầm người, Chu Lý cũng không thèm để nàng vào mắt.'' Tần Tĩnh cười nhạt một tiếng,'' Phụ nữ a, đều để ý nhỏ nhặt như vậy.''
"Ngay cả người và ta, Chu Lý còn không để vào mắt, nàng làm sao lại để ý tới Hoa Tranh Y là người tâm phúc của chủ tịch văn phòng gì đó?'' Tần Mi Vũ thở dài một hơi, còn tốt không phải Chu Lý vừa làm ra sự tình khiến người ta phiền lòng... Lần trước Tần Tĩnh đi tìm Chu Lý, Tần Mi Vũ cũng không gọi điện thông tri Chu Lý, bởi nàng biết, coi như Tần Tĩnh xác nhạn Chu Lý nhằm vào Nghiêm Vũ Nhàn, chỉ sợ Tần Tĩnh cũng sẽ không đổi sắc mặt.
Tần Mi Vũ không cho rằng tại trong mắt anh trai, Nghiêm Vũ Nhàn so với em rể của hắn càng có phân lượng, có bản chất gì khác nhau.
Hai người tán gẫu, cuối cùng Hoa Tranh Y còn là chụp xuống bộ dương cầm kia, khi nhìn thấy Hoa Tranh Y, trên mặt nàng rõ ràng còn ửng đỏ, còn sót lại sự hứng phấn quá độ.
"Tần tổng, chụp xuống rồi, đấu giá rất kịch liệt, giá tiền sau cùng là 13 triệu.'' Hoa Tranh Y đè xuống lồng ngực nói ra, mặc dù Tần Tĩnh chẳng qua để nàng làm chủ, đấu giá món đồ kế tiếp dùng để tặng cho Phi Tử, nhưng cái này dù sao cũng là bản thân Hoa Tranh Y một lần quyết định con số lớn như thế.
13 triệu a... Cứ như vậy theo bảng hiệu nhỏ trong tay mình lần lượt giơ lên, cuối cùng tốn ra, bao nhiêu người cả một đời, mấy đời đều khó có khả năng tiêu hết nhiều tiền như vậy? Mà nàng chỉ dùng vài phút ngắn ngủi mà thôi, loại khẩn trương kia, cảm giác hạnh phúc đến đầu váng mắt hoa, cảm giác đem tiền tại thật sự xem như co số, để Hoa Tranh Y cảm thấy máu trào dâng khắp người, nhất là những người hâm mộ xung quanh, sợ hãi, thán phục, ánh mắt có lẽ mặc cảm, càng làm cho gương mặt Hoa Tranh Y đều có chút vui đến đỏ choét.
Ngẫm lại, khi Tần Mi Vũ đấu giá nhẹ như mây gió, Hoa Tranh Y tận lực để cho mình thận trọng, nàng biết loại nước chảy mây trôi kia của Tần Mi Vũ đến từ lực lượng hào môn tài phiệt, đó mới là cái mà Hoa Tranh Y hướng tới, cũng rất nguyện ý bắt chước, nàng còn thật không có cách nào để trái tim mình theo con số lớn như vậy mà nhảy đập không ngừng.
"Ngươi muốn chuẩn bị cho nàng một cái bồn tắm lớn nạm đầy pha lê kim cương.'' Tần Mi Vũ mi mắt cong cong, vòng eo lay động, quay người rời đi.
"Nàng nói cái gì?" Hoa Tranh Y có chút chẳng biết thế nào, nàng cũng không phải là đồ đần, mặc dù nhược điểm giữ lại trong tay Tần Mi Vũ, nhưng Tần Mi Vũ nếu muốn vạch trần nàng, vậy thì căn bản không cần nói cho nàng, thế nhưng nàng không dò rõ ý đồ chân chính của Tần Mi Vũ, cái này khiến Hoa Tranh Y không thể không phí hết tâm tư đi phỏng đoán bất kỳ câu nói nào của Tần Mi Vũ.
"Không có gì... Ta đang nghĩ, buổi tối hôm nay, chúng ta có thể cùng nhau tắm uyên ương.'' Tần Tĩnh ôm eo Hoa Tranh Y, nói ra.
Trên mặt Hoa Tranh Y toát ra vẻ đỏ ửng ngây ngô, nhíu chặt lông mày,rất không chịu nổi Tần Tĩnh đùa giỡn,'' A... Không được... Ta không quen...''
"Nào có người giống như ngươi, ban đêm không cho phép bật đèn, ngay cả cùng nhau tắm rửa cũng không được..." Tần Tĩnh ngược lại rất ưa thích loại ngượng ngùng cùng thận trọng này, cho dù trên thực tế là nàng ôm ấp yêu thương tới, nhưng hiện tại ngượng ngùng cùng thận trọng, vô luận thật giả, đều là một loại tình thú làm cho đàn ông yêu thích, không phải sao?
Hoa Tranh Y lườm hắn một cái, giữ im lặng, chỉ là siết thật chặt lòng bàn tay của mình.
"Thế nào?" Tần Tĩnh quan tâm nhìn xem con mắt ướt át của Hoa Tranh Y.
"Ta... Ta biết ta lúc đầu là chủ động... Có loại ý nghĩ kia... Nhưng, nhưng ta thật..." Nước mắt Hoa Tranh Y chảy xuống, "Ta chỉ là không muốn để cho ngươi xem nhẹ ta... Nếu như ngươi chán ghét ta như vậy, ngươi để ta thế nào đều được..."
"Ta làm sao lại xem nhẹ ngươi, không thể nào, ta biết ngươi là cô gái biết phấn đấu. '' Tần Tĩnh hôn mắt Hoa Tranh Y một cái, ''Ngoan, đừng khóc. Ta đùa với ngươi thôi, buổi tối hôm nay ta còn có chút việc, chính ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi."
''Ừm.'' Hoa Tranh Y kéo chặt cánh tay Tần Tĩnh, lẳng lặng dựa vào hắn, buổi tối hôm nay, nên đi gặp người bạn trai cũ kia, đến bây giờ có lẽ còn đang đau buồn mối tình đầu của mình, không thể nào hiểu được hiện thực, đàn ông ngây thơ có chút ngu xuẩn, nhưng bọn hắn cũng rất là nguy hiểm, loại đàn ông này,vì cái mà bọn hắn xem trọng gọi là tình yêu, rất dễ làm ra chút chuyện phiền toái.
Tần Mi Vũ rời đi trung tâm nghệ thuật, trung tâm nghệ thuật kiến trúc chủ thể cùng quảng trường đều xuất phát từ tay nhà thiết kế kiến trúc nổi danh: Trần Thi, làm môn đồ Antoni Gaudi, Trần Thi đem tính thần bí, tính truyền kỳ, cùng phong cách trang kí hoa văn tượng trưng phát dương quang đại, Tần Mi Vũ một bên suy nghĩ, nhà mới của mình ở Châu Âu có phải hay không cũng muốn dung nhập loại phong cách có cảm giác mãnh liệt đánh vào thị giác này, một bên chờ Hoa Tranh Y cùng Tần Tĩnh đi tới.
Đầu lông mà có chút nhếch lên, khéo mắt quét nhìn, tựa hồ cảm giác được cái gì, Tần Mi Vũ quay đầu.
Luna cũng xoay đầu lại, ánh mắt hai người phụ nữ đụng nhau.
Luna híp mắt lại, trong tròng mắt màu xanh thẳm không có chút cảm xúc nào, khéo môi Tần Mi Vũ hơi nhếch lên, lễ phép gật đầu, cũng không tránh đi ánh mắt đối phương.
Bầu trời Trung Hải sáng sủa hiếm thấy, gió nhàn nhạt thổi qua, bàn cờ lớn trắng đen xen kẽ trên quảng trường, rất dễ để cho người ta sinh ra một loại cảm giác khoảng cách không gian xa xôi, Tần Mi Vũ đứng ở trước suối phun Lục mang tinh, hiếu kỳ thân phận của đối phương, còn có sự sắc xảo loáng thoáng lộ ra ngoài, đối phương tựa hồ là một người phụ nữ có góc cạnh rõ ràng, nhưng cá tính cũng phức tạp.
Tần Mi Vũ chú ý tới, máy bay trực thăng đáp xuống bên cạnh người nữ này, là máy bay trực thăng chuyên dụng, thuộc về phòng phân phối đỉnh cấp của khách sạn Bạch Nguyệt, của trung tâm tài chính đế quốc An Tú.
Đối phương chậm rãi đi tới, Tần Mi Vũ duy trì nụ cười nhàn nhạt, nàng có thể cảm giác được, người nữ này tựa hồ đè nép một loại cảm xúc nào đó, cái này khiến cho Tần Mi Vũ càng thêm tò mò.
"Ngươi tốt..."
"Ba!"
Một tiếng bạt tai thanh thúy quanh quẩn tại trên không quảng trường của trung tâm nghệ thuật Trung Hải.