Chị Gái Bất Tử Của Tokyo Revenger

Chương 59: Giáng Sinh Buồn Bã




Ở nhà, tôi cùng mọi người vẫn đang đợi Ranny về nhưng chờ mãi không thấy ai. Trong lòng tôi cảm thấy có gì đó sai sai rồi. 

"Sao Ranny lâu về thế? Có chuyện gì sao?" Muccho lên tiếng, tôi đứng dậy

Đúng là có cái gì không đúng rồi

"Mấy đứa ở trong nhà đi, nếu đói thì cứ ăn trước. Chị đi kiếm Ranny."

"Vậy để tụi em cùng đi?" Izana đứng dậy

"Không cần đâu. Mấy đứa ở trong nhà đi."

Tôi chạy đi ngay. Đi mua thiệp mà lâu như vậy thì chỉ có vấn đề thôi. Không lẽ cậu ấy nói dối bản thân đi đến chỗ Takemichi xử lý chuyện Hakkai sao. Không thể nào. Rõ ràng bản thân cậu ấy không hề biết chuyện này cơ mà. Nhưng cứ đến nhà thờ điểm hẹn mà Takemichi nói với tôi là sẽ rõ thôi.

Ở nhà thờ, Takemichi đang vui mừng khi bản thân ngăn cản được chuyện Hakkai giết Taiju. Nhưng sao trong quãng thời gian ngắn như vậy, Yuzuha lại đâm Hizuha chứ. Sao Hizuha lại ở đây? Con dao đang đâm vào bụng Hizuha kìa. 

"Hizuha..." Takemichi ngây người

"Hizuha, em..." Taiju ngây người nhìn vào người con gái anh yêu đang đỡ dùm anh con dao từ Yuzuha

"Không thể nào, sao chị lại ở đây? Hizuha!!!" 

Hizuha ngã xuống, Yuzuha đỡ lấy và khóc

"Không đâu. Chị Hizuha, đừng mà...em..." Yuzuha đang ôm lấy cơ thể của Hizuha

"Hizuha em đang làm gì ở đây? Tại sao?" Taiju không tin vào những gì bản thân thấy trước mắt. Mọi chuyện như này là sao? 

"Chị Hizuha.." Hakkai cũng khụy xuống và nước mắt tuôn trào

Takemichi nhìn thấy cảnh này bản thân cũng không biết nên làm gì. Làm sao Hizuha người mà cậu muốn bảo vệ lại ở đây chứ. Làm sao? Chị Aniko đâu? Chị ấy không ở đây. Mọi thứ xung quanh chỉ còn tiếng khóc, ngay cả Taiju cũng khóc. 

"Làm sao lại như thế này?" Taiju từ từ đứng dậy. 

"Tại sao lại đối xử với con như này, Chúa? Sao Hizuha lại chết chứ?" 

Yuzuha vẫn cứ ôm lấy cơ thể đang dần yếu đi. Nhưng Taiju lại tức giận đá bay Yuzuha. 

"Yuzuha!!" Hakkai la lên

"Taiju mày đang làm cái quái gì thế??" Takemichi la lên. Em gái mà cũng dám ra tay sao?

"Im miệng ngay!! Hizuha là người ngoài nhưng lại xông ra bảo vệ tao, còn 2 đứa em của tao thì sao? Ha! Giết chết tao sao?"

Taiju đi lại gần Yuzuha, bây giờ anh không còn chút lý trí gì nữa rồi. Hoàn toàn mất lý trí, bây giờ thứ anh muốn là giết chết người đã làm Hizuha nằm đấy

"Dừng lại Taiju! Rõ ràng chuyện chỉ là vô tình! Không phải Yuzuha muốn như vậy!!!" Takemichi đứng ngăn cản, nhưng Taiju ngay lập tức đấm thằng Takemichi và ném cậu ra xa. Bản thân cậu cứ nghĩ là mình chết rồi

"Sao mày lại có thể đánh em gái mình cơ chứ? Lại còn muốn giết em gái mình cơ chứ?" Takemichi la lên

"Im miệng! Vậy sao mày không hỏi Yuzuha lại đâm Hizuha đi?"

Yuzuha nghe xong thì bàn tay liền run rẫy lên. Mọi tội lỗi đều là của cô, tại cô mà chị Hizuha chết. Bây giờ cô có chết cũng không nói thêm gì. Cô chỉ muốn giết Taiju để bảo vệ em mình thôi mà. Sao lại vậy cơ chứ. Cô sợ lắm, lạnh nữa. 

"Yuzuha mày dám đâm chết người chị mày sao?" Taiju 

"Dừng lại! Taiju mày chưa thấy mọi chuyện đủ tệ sao? Taiju thằng khốn như mày không có lỗi trong chuyện này sao?" Takemichi la lên

"Lỗi? Tao dạy bảo em mình, người ngoài như mày có quyền xen vào?" Taiju nhìn Ranny. "Nếu không có Hizuha thì chắc chắn tụi bay sẽ chết từ lâu rồi."

Taiju đi lại gần Yuzuha, nhưng Mitsuya lại chặn lại.

"Mitsuya? Sao Mitsuya lại ở đây?" Takemichi ngây người

"Là tao kêu Mitsuya tới đấy." Chifuyu đi vào, nói những gì Kisaki và Hanma làm với mình. 

"Là anh trai thì đừng có làm hại em gái mình." 

"Mày định làm gì?" Taiju tức giận lên tiếng, bây giờ Hizuha ra đi rồi, bản thân anh cũng không còn nghĩ gì nữa. 

"Tao sẽ là đối thủ của mày."

Thế là Taiju và Mitsuya đánh nhau. 

(*Tua nhanh qua đoạn thông não của Takemichi với Taiju và cả đoạn Draken xử xong đám bên ngoài.)

Tôi đã đến nơi rồi. Chiếc xe cấp cứu đưa Ranny cũng rời đi. Takemichi đâu? Tôi phải tìm Takemichi.

"Chị Aniko?"

"Takemichi! Ranny đâu? Ranny làm sao rồi?" Tôi hoảng loạn chạy lại chỗ Takemichi

"Chị ấy...chị..." Takemichi ngập ngừng. Cậu đã thành công trong việc thuyết phục Taiju và Hakkai không giết lẫn nhau. Nhưng cậu làm được điều này là nhờ Ranny. Vào phút cuối, Ranny đã động đậy và ngăn chặn Mikey đánh Taiju. 

Cậu vẫn nhớ rõ khuôn mặt hiện đó của Ranny, nó trắng bệch, cả người còn dính máu. Trông không ổn  chút nào. Nhưng chính điều đó làm cho Taiju hiểu ra. Ranny đã dành chút hơi thở cuối cùng để ngăn chặn Taiju sai càng thêm sai. 

"Takemichi, em hãy nói với Aniko đây là sự lựa chọn của chị. Hãy tôn trọng và đừng buồn. Từ lúc gặp Aniko chị hiểu rằng bản thân cậu ấy có rất nhiều tâm sự. Nhưng cậu ấy không dám nói. Hãy nói rằng những điều giấu trong lòng nếu được nói ra thì sẽ rất vui."

Chỉ dặn dò nhiêu đáy, là Ranny đã trút hơi thở cuối cùng.

"Hức!" Tôi khụy xuống, không thể nào! Không đâu! Lại nữa sao? 

"Chị Aniko." Manjiro đi lại

Tôi đứng dậy chạy đi. Tôi phải xem Ranny có thực sự chết không nữa cơ mà. Lý do vì sao lại rời bỏ tôi đi như vậy. Không thể rời đi đâu! Đừng giống như Shin ra đi nữa. Nhưng trên đường đến bệnh viện, một người nào đó lại đâm vào tôi.

------------------------------

Nay chăm chỉ ra chap cho mọi người đọc. Ủng hộ tui nha >.<