Chị Gái Bất Tử Của Tokyo Revenger

Chương 52: Ranny




Sáng sớm hôm sau, tôi bình tĩnh ngồi ăn sáng trên bàn. Mọi người ai cũng nhìn vào đám Izana. Mắt ai cũng tim tím, hình như có đánh nhau

"Nè, tụi bay đêm qua đánh nhau à?" Mocchi thắc mắc 

"Không." Kakucho trả lời

Cả mấy thằng hôm qua nhìn nhau bằng ánh mắt chán ghét vào nhau. Ai bảo tối qua chúng bán đứng nhau. Giờ giận dỗi cho ai xem

Ngày Halloween đã trôi qua được 2 tuần rồi. Hiện tại tôi vẫn sống khá tốt, chỉ có điều là tôi phải thắt chặt quán hơn. Không để chúng làm hư vỡ gì, không ăn cắp hay đánh khách khi giao hàng. Nếu chúng dám tái phạm, nhịn ăn cả ngày nha.

Nhắc mới nhớ hình như sắp tới là sinh nhật Ema. Không hiểu sao nhắc tới sinh nhật lại làm tôi lo lắng. Sinh nhật của tôi chưa có cái nào là yên ổn thực sự cả. Lo thật mà. Nhưng sinh nhật Ema thì khác. Con bé là em gái cưng của tôi mà. Tặng gì đây nhỉ?

Tôi đang suy nghĩ thì giọng nói cắt đứt mạch suy nghĩ

"Em đã chuyển tiền cho anh rồi mà. Anh cần thêm?"

Ở đằng sau phòng dành cho nhân viên tôi nghe giọng Ranny. Có chuyện gì à? Tôi không thích nghe lén đâu nhưng trong lòng tôi nó bắt tôi phải nghe.

"Được rồi, em sẽ chuyển thêm cho anh. Anh phải chăm sóc tốt cho mọi người đấy."

 Anh? Ai vậy? Ranny đang làm chuyện gì sau lưng tôi vậy? Ranny đi ra tôi ngay lập tức chạy đi lau bàn. Ranny gặp vấn đề gì à? Sao trông lo lắng thế kìa?

Tối đến, tại phòng của tôi

"Chuyện gì cơ?" Ran ăn bánh trả lời

"Mấy đứa có nghi Ranny có bạn trai?"

Cả đám há hốc miệng. Ranny là người thế nào chúng còn chưa rõ sao. Một người hiền lành, nhút nhát. Hơn nữa ngoài trò chuyện với tôi và mấy đứa nhóc vài câu thì cậu ấy không nói chuyện với ai khác cả. Có bạn trai là tin sốc đấy!

"Chị điên rồi." Rin quay sang nói với tôi

Tôi có điên không nhỉ. Nhưng cuộc trò chuyện lúc trước đã chứng minh tất cả rồi. Có nên tìm hiểu không nhỉ. Tôi đứng dậy đi vào bếp

"Ranny, cậu có bạn trai sao?"

Ranny khựng người lại. Tôi chú ý nhưng Ranny đeo mặt nạ rất tốt. Cậu ấy quay sang mỉm cười với tôi

"Không có, tớ làm gì có."

Cách nói chuyện cũng không hề run gì cả. Thật là! Ranny là con người khó hiểu nhất trên đời. Tôi không thể mò thêm tin tức gì nữa. Khá là bí mật. Tối đến, tôi đi qua phòng Ranny thấy còn phát sáng. Tôi tò mò nhìn vào bên trong thấy Ranny đang ngồi nhìn vào đống giấy gì đó

Sáng hôm sau, tôi đang trông quán thì thấy Ranny đi ra ngoài. Ăn mặc khá giản dị, nhưng lại mang theo túi đồ. Tôi cũng tò mò nhưng bây giờ quán chỉ còn mỗi tôi nên không thể rời đi theo. Mấy ngày sau, tôi vẫn thấy Ranny rời đi. Hành động mờ ám, lại còn mang túi ra ngoài. Đống giấy khi bữa nữa. Chuyện gì đây?

Tối đó tôi lại nghe thấy tiếng nói chuyện từ phòng Ranny

"Taiju, sao em thấy Hakkai và Yuzuha bị thương?"

"Anh đừng có nói dối! Rõ ràng anh lại đánh mấy đứa nhỏ!"

Ranny nói chuyện khá lớn tiếng. Nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi thấy Ranny nói chuyện lớn tiếng như này. Rốt cuộc là vì sao? Thân phận của Ranny? Phải hỏi bác Yamoto

Sáng hôm sau, tôi nói chuyện qua điện thoại 

"Bác Yamoto, Ranny bác nhặt ở đâu vậy?"

"Bác nhặt ở ngoài đường."

"Ngoài tên Ranny bác có biết thêm gì không?"

"Con bé chỉ nói mình tên Ranny và hiện tại đang cần tiền. Bác không biết gì thêm."

Tôi bất lực. Thế mà bác ấy dám nhặt người ta về. Vậy thì cái tên Ranny chưa chắc là tên thật nữa. Nhưng Taiju, Hakkai, Yuzuha là ai? Tên gì lạ vậy? Người thân của Ranny sao? Ranny cần tiền sao. Vậy nên mới đi làm chỗ cô đó hả? Nhìn Ranny còn trẻ chắc chỉ tầm bằng Ran, Rin. Gọi bằng cậu tớ cho thân thiết thôi. 

Kiếm tiền ở độ tuổi này làm gì cơ chứ. Hay là Taiju gì đó là bạn trai của Ranny, bắt ép cậu ấy đưa tiền cho tên đó. Nếu là vậy tôi quyết không tha! Sao có thể bắt bạn gái đi làm kiếm tiền dùm mình chứ!!

Thằng Taiju đừng để tôi gặp được nếu không tôi băm nó ra!!