Chị Gái Bất Tử Của Tokyo Revenger

Chương 120: Tỉnh Giấc




Mikey đi ra sau khi trò chuyện xong với Izana trong hòa bình, nhưng ngay quầy bán nước chỉ có mỗi Takemichi đang đứng. Izana đi ra nhìn sơ rồi cũng rời đi. Ban đầu kế hoạch của Kisaki là sử dụng Ema nhưng đột nhiên lại thay đổi ý định làm cậu thắc mắc

Trong tâm cậu cũng có chút thương xót khi lợi dụng Ema, dù gì cũng là người em gái của cậu. Và nếu cậu làm điều này thì sẽ làm cho Aniko không vui. Tuy cũng tò mò lí do Kisaki làm vậy nhưng cũng may rằng Kisaki thay đổi kế hoạch.

Ema không còn trong tầm ngắm của Thiên Trúc.

Mikey khi ra không thấy Ema cũng lo lắng hỏi Takemichi

"Ema đâu?"

"Lúc nãy có người đưa Ema đi rồi, là người quen."

Takemichi trả lời, Mikey cũng chẳng yên tâm. Người quen nào cơ chứ? Bây giờ là thời điểm Thiên Trúc và Touman đánh nhau, nếu Ema xảy ra chuyện gì Mikey làm sao có thể sống yên ổn. Aniko bị bắt thì không nói bởi vì cậu biết cô sẽ được an toàn. Thiên Trúc toàn là người quen của cô, nhưng cậu cũng muốn cứu cô ra vì cậu không thể cô ở bên cạnh đám người không an toàn đó.

"Em ấy sẽ an toàn chứ?" Mikey mang nỗi lo lắng hỏi han Takemichi

"Ừm, chắc chắn em ấy sẽ an toàn. Mikey, nếu có cách ngăn cản chuyện này liệu mày có đồng ý không?"

Mikey nhìn Takemichi kiên định nói, Mikey cũng đã coi Takemichi là người bạn, thêm nữa Takemichi giống với Shinichiro. Mikey đoán điều này làm cho Aniko thân thiết với Takemichi.

"Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ tiến đánh Thiên Trúc vào 7h tối nay."

Ở Thiên Trúc, Izana đi vào đã thấy thành viên tập trung đông đủ.

"Izana, sao rồi?" Kakucho đi lại hỏi

"Vẫn ổn, mọi chuyện thế nào?"

"Đã xong rồi, nhưng không cần người cầm chân Draken và Mikey sao?"

Kisaki đi lại, điềm tĩnh lên tiếng: "Cần gì nữa, có Aniko đã đủ để kìm chân bọn chúng rồi." Kisaki đảo mắt ra Izana: "Không lẽ mày sợ thua?"

Nghe tới đây Izana liền nhíu mày: "Tao chưa từng sợ thua."

Nói xong liền rời đi, Kisaki nhếch mép rồi cũng rời đi. Mọi thứ đã sắp xếp xong, nếu trong trận chiến Aniko hi sinh như cách nó muốn vậy thì nó sẽ dễ dàng chiếm đoạt thân xác của Aniko, tới lúc đó nó cũng có thứ nó muốn. Nhưng cũng cho bé gái tên Ema đó, nếu không phải vướng thêm bản hợp đồng thì nó đã giết con bé đó rồi.

Bản hợp đồng này cái hại cũng có, lợi cũng có.

Izana sau khi rời đi thì đứng trước cổng phòng của cô. Cậu không có can đảm bước vào, cũng chẳng biết lấy gì để nhìn mặt cô. Izana trước giờ chưa từng sợ hãi, cũng chưa từng ngán bất kì ai. Nhưng mãi mãi cậu chẳng thể thắng được cô.

Ở chỗ Ema, cô đã tới nơi như lời Wakasa nhưng chẳng hiểu vì sao lại đến đây. Wakasa cũng thắc mắc nhưng cũng đi theo Ema vào bệnh viện, vừa vào viện thì đã có người đi ra

"Hai người chắc là Ema và Wakasa?"

Cả hai gật đầu rồi đi theo người y tá mới tới đấy, người đó dẫn cả hai tới trước cửa một căn phòng. Ema cảm thấy có chút hồi hộp lẫn lo lắng. Nhưng tay vặn cánh cửa ra, bước vào một cách chậm rãi.

Túi xách mà cô đeo rơi xuống đất, những điều cô thấy làm cho cô ngỡ ngàng, không tin đây là sự thật. Shinichiro-anh trai của cô đang nằm trên giường, người anh cô yêu thương vẫn còn sống. Còn đang ở trước mặt của cô sao?

Wakasa bất ngờ không kém, người y tá đó đưa cho Wakasa một bức thư, nhìn bề ngoài khá đơn giản nhưng lại là di thư của cô. Wakasa gạt bỏ sự bất ngờ để đọc bức thư. Ema đã chạy đến bên người anh mình yêu thương từ khi nào. Nước mắt trào ra, thật sự Shinichiro vẫn còn sống. Thứ Ema lo lắng hiện giờ chính là tình hình của Shinichiro

Đọc xong bức thư, tâm trạng của Wakasa càng nặng nề. Từng việc mà Aniko nói trong bức thư hoàn toàn là chắc chắn. Aniko đã tốn bao nhiêu công sức để dựng lên một kế hoạch hoàn hảo như vậy. Nhưng bây giờ Shinichiro vẫn còn đang hôn mê làm sao có thể làm điều mà cô nói trong bức thư?

Ở cảng Yokohama, hai bên đều đã xuất hiện chỉ riêng cô không xuất hiện

"Chị Aniko đâu?" Baji khó chịu lên tiếng

Phía bên kia vẫn bình thản, tuy không giữ Mikey và Draken khỏi trận chiến nhưng mọi thứ vẫn theo kế hoạch, Mitsuya và Smiley bị đánh chấn thương và ở trong viện. Touman thiếu đi hai tổng trưởng làm cho Touman mất đi một phần sức mạnh

Takemichi không quan tâm xung quanh, cậu làm theo kế hoạch của Aniko. Ánh mắt cậu dính chặt lên người Kisaki, cậu biết bây giờ đó không phải là Kisaki nhưng cậu vẫn muốn đấm cho tên đó một trận vì dám làm những chuyện như lúc trước.

"Một nơi nguy hiểm như này đưa chị ấy đến làm gì? Trong bản thân còn đang mang bệnh?" Ran lên tiếng

"Nếu biết nguy hiểm thì đứng lấy chị ấy ra như một thứ đồ vật!" Draken bất xúc lên tiếng

Izana im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng

"Đánh nhau thì cứ đánh đi, ồn ào như vậy làm gì?"

Tuy là nói chung nhưng ánh mắt của hai vị tổng trưởng vẫn dính vào nhau, hai bên đều không nhường ai, đều nghiêm trọng như nhau. Mikey và Draken đều không thể hành động khinh suất, lỡ như Aniko gặp chuyện thì cả hai cho dù có đền bù thế nào cũng không đủ

"Bọn họ sẽ không dám làm Aniko bị thương." Takemichi nhìn thẳng vào Kisaki lên tiếng

Kisaki nhíu mày, người thứ hai là 'nó' chán ghét chính là Takemichi này, một kẻ đáng lẽ không nên có trong cuộc đời này. Người thứ hai ngăn cản kế hoạch chiếm lấy Aniko Kami của 'nó'

Thiên Trúc nghe vậy cũng chẳng nói gì, bây giờ quả thật Aniko đang ở nơi an toàn. Giữ Aniko bên mình chỉ là sự bảo vệ. Takemichi nhất định sẽ đánh cho Kisaki hiểu ra rằng mọi chuyện tên đó làm là sai. Và cũng phải đánh cho Kisaki tỉnh lại, không chịu sự kiếm soát đó