Chị Gái Bất Tử Của Tokyo Revenger

Chương 118: Trong Tầm Tay




Wakasa ngồi dựa xuống trước ngôi mộ của Shinichiro. Anh đã từng đến nhiều lần, tâm sự cũng nhiều. Nhưng bây giờ lòng của anh lại nặng trĩu hơn lúc trước. Anh lo sợ điều sẽ xảy ra trong tương lai. Anh biết rõ rằng Aniko yêu Shinichiro, cũng hiểu rõ rằng Aniko này sẽ làm mọi điều vì Shinichiro. Nhưng anh thật sự không hiểu, cuộc đời của Aniko còn rất dài hà tất gì phải nghĩ nhiều cho người khác như vậy?

Liệu đó là lòng tốt thật sự hay là Aniko cảm thấy mắc nợ Shinichiro nên giúp đỡ bọn nhóc đó?

Anh mỉm cười, uống lon bia trong tay. Aniko thật sự là người quan trọng trong cuộc đời của anh, cũng nhờ Aniko vực dậy tinh thần cho anh mà bây giờ anh mới có thể như ngày hôm nay. Shinichiro ra đi, Hắc Long cũng chẳng còn. Anh sống trên đời không còn lí do gì cả. Thật nực cười!

Nghĩ càng nhiều thì anh cũng chỉ có suy nghĩ dành cho Aniko, một người con gái chỉ cần một cú sốc cũng đủ đổ vỡ vậy mà lại đi giúp đỡ nhiều người như vậy. Aniko là thiên thần được phái xuống cứu rỗi cả thế giới này sao?

"Shinichiro, nếu mày còn sống thì sẽ vui lắm khi biết được tình cảm thật sự của Aniko." Wakasa uống một ngụm bia, vị đắng của bia hòa vào vị giác của anh. Nó đắng ở vị giác lẫn trong lòng.

Anh không biết bây giờ tình cảm của anh dành cho Aniko Kami là tình cảm nam nữ hay chỉ là một sự quan tâm giữa một người anh dành cho em gái. Nhưng anh thật sự mong muốn Aniko sẽ hạnh phúc, sống vui vẻ trong cuộc đời bất hạnh này.

"Shinichiro, từ bây giờ tao sẽ hành động có vẻ ngu ngốc nhưng tao muốn Aniko hạnh phúc."

Anh đặt lon bia trước ngôi mộ của Shinichiro, đứng dậy rời đi. Anh chỉ giúp Aniko lần cuối, sau đó mọi chuyện sẽ do anh xử lí

"Aniko thật sự làm vậy sao?" Toshiro đứng trước cửa xe ô tô chờ đợi người trong nghĩa trang bước ra.

Aniko có tính như thần cũng chẳng thể tính ra được Wakasa và Toshiro có quen biết. Wakasa ghét cay ghét đắng cái thứ gọi là gia đình của Toshiro

"Sao vậy, 'anh trai'?"

Wakasa nghe xong câu này, gân máu đã nổi lên nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh. Chỉ vì Aniko nên anh mới hợp tác với tên này. Anh chẳng thân thích gì với Toshiro, và cả gia đình đó.

"Chẳng phải mày cũng yêu Aniko sao? Nếu vậy thì giúp đỡ chuyện này."

Toshiro lặng người, đúng là anh thích cô vì dù gì hai người cũng là thanh mai trúc mã. Nhưng từ đâu lại xuất hiện thêm một đứa anh chẳng bao giờ nghĩ rằng sẽ là vật cản đường của mình. Một kẻ bất lương chẳng chút gì hơn anh vậy mà có thể chiếm lấy trái tim của cô trước anh.

"Dù gì cũng là người chết, chẳng thể sống lại để tranh giành với tôi, anh trai nên xưng hô sao cho đúng lễ đi." Toshiro không thích con người này mấy, vì đây là đứa con ngoài giá thú của gia đình anh cơ mà.

"Đừng nói nhiều, mục đích là giúp đỡ Aniko thì làm cho đúng đi."

Wakasa rời đi để Toshiro ở đó. Nhìn bóng lưng của Wakasa, Toshiro mỉm cười khổ tâm. Thật sự không thể hiểu nổi Aniko ở tại thời điểm này rồi. Anh nên làm gì bây giờ?

Về phần của Aniko, sau khi tỉnh dậy cũng hiểu rằng mình đã bị bắt bởi Thiên Trúc. Nhưng cô không sợ, hầu như thành viên cốt cán trong Thiên Trúc đều là người đã bị cầm chổi xách dí trong nhà mấy lần. Loại trừ Kisaki, thằng bé đó quá ngoan ngoãn và hiểu chuyện nên cô không thể nào đánh nó được. Nhưng bây giờ nếu cậu xuất hiện cô sẽ đánh cậu tới mức ba mẹ nhận không ra

"Chị Aniko?"

Haitani mở cửa bước vào, cô quay mặt ra nhìn. Haitani cũng không biết đối diện với cô như thế nào. Nhưng với mục đích này thì cứ mỉm cười thân thiện thôi

"Chị thấy bang phục của Thiên Trúc là màu đỏ, sao hai đứa màu đen?"

Haitani nhìn nhau rồi mỉm cười. Hồi nhỏ toàn mặc mấy bộ đồ màu nổi như hồng, rồi xanh chuối nên giờ nhìn đồ nổi có chút xấu hổ vì thời trẻ trâu. Nhưng hai người nào dám nói cho cô biết lí do là vậy chứ. Lỡ như cô cười thì càng xấu hổ

"Aniko chị không giận sao?" Rindou lo lắng lên tiếng

"Không hẳn là giận, có bắt cóc nào như chị mà sung sướng như vậy chưa?" Cô nhún vai ngồi ăn nho để trên bàn.

Haitani cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm nhưng ánh mắt vẫn có sự lo lắng đến với Aniko.

"Vậy chị sẽ làm gì?" Ran hỏi

Cô im lặng vẫn tiếp tục ăn nho. Chuyện Ran nói cô hiểu rõ, nhưng việc đánh nhau cô vẫn sẽ để nó diễn ra. Phải để Izana ăn đòn thì mới hiểu được những bài học mà cô dạy. Tuy không biết Mikey có thể thắng được Izana hay không, nhưng ít ra Mikey vẫn có chút lí trí hơn thằng nhóc Izana đó

"Chị không xen vào đâu. Mấy đứa đánh nhau xong chị sẽ vào viện thăm từng đứa."

Nghe cô nói tới đây, sóng lưng Haitani hơi lạnh. Biết thừa là cô sẽ giận nhưng nói chuyện kiểu này làm tụi này sợ đấy.

"Mấy đứa chú ý Kisaki." Cô đưa ra lời căn dặn, tới bây giờ người mà cô lo nhất là Kisaki. Thằng bé bị thứ đó điều khiển, nếu có mệnh hệ gì cả đời này cô sẽ sống trong tội lỗi nữa.

Haitani nghe xong gật đầu rồi rời đi. Bên ngoài có Izana đứng chờ, Haitani bất ngờ nhưng Izana liền rời đi chẳng nói tiếng nào cũng chẳng có biểu cảm gì. Izana đứng chờ lâu rồi, nhưng cậu không đủ dũng cảm để bước vào. Thay vì gặp nhau khó xử, cậu sẽ ở đằng xa quan sát.

Aniko ở bên trong mỉm cười vì mọi chuyện như cô tính toán. Cô đã gửi gắm hết niềm hi vọng vào Takemichi và Wakasa. Hiểu rõ tính cách của thứ đó nên cô sẽ không bao giờ để nó thành công với kế hoạch ngu dốt đó. Cô sẽ đi trước một bước.

Mọi thứ đều trong tầm tay của cô.

——————————————-
Nay mới thi giữa kì Văn, trúng tủ nha mọi người ❤️❤️