Trong căn phòng không khí tự nhiên ngượng ngùng đi, Izana vẫn nhìn cô.
"Izana, em có chuyện gì cần nói?"
"Em thích chị." Izana không ngần ngại mà nhìn thẳng vào mắt cô nói ra những điều trong lòng mình
Cô không lên tiếng. Cho dù cô có ngốc không nhận ra tình cảm của đối phương nhưng cũng không ngốc tới mức ẩn ý của câu nói Izana
"Izana, em đùa gì vậy? Nay đâu phải cá tháng tư?"
"Chị không tin sao?" Izana hơi buồn lên tiếng
"Chị hiểu nhưng em vẫn còn nhỏ để hiểu được tình cảm đó." Cô nghiêm túc lên tiếng
Izana hiểu rõ rằng sẽ bị từ chối nhưng cậu không muốn che giấu nữa. Bí mật lớn nhất của cậu đã bị Aniko biết rồi. Cậu cũng hiểu rõ Aniko yêu ai nhưng cậu vẫn muốn nói
"Coi như em chưa từng nói gì." Izana rời khỏi căn phòng
Cô cảm thấy bản thân tội lỗi vì đã từ chối như vậy. Nhưng cũng tốt thôi, sau này không phải đau thêm nữa. Cô cũng chẳng còn sống được lâu nên dứt khoát một chút
Ở bên ngoài Izana ngồi xuống ghế, tay cậu che đi nửa khuôn mặt và nước mắt đã rơi. Biết trước là sẽ bị từ chối nhưng vẫn đâm đầu vào. Cậu chính là thằng ngốc nhất trên đời.
Sáng ngày hôm sau, Aniko vẫn ở trong bệnh viện. Cô đã muốn xuất viện từ lâu rồi nhưng vẫn không thế vì mấy đứa em không cho
"Cậu vẫn không biết bảo vệ bản thân mình?" Wakasa ngồi bên gọt táo
"Né được chiếc xe tải đó đã là tự vệ rồi." Cô cầm miếng táo được Wakasa gọt cẩn thận lên ăn
Wakasa không nói gì thêm. Anh cũng chẳng biết nên nói gì. Cô vẫn ngồi ăn thản nhiên
"Nếu Shin mà biết cậu bị thương thì không biết thằng đó sẽ lo tới mức nào."
Cô khựng người lại khi nghe tới Shin. Nhưng vẫn cắn tiếp miếng táo
"Không sao cả." Cô mỉm cười
Wakasa ngồi thêm chút nữa cũng rời đi. Cô bắt đầu rơi vào trầm tư, trong lòng lại muốn gặp Shinichiro rồi
[Nè, Shinichiro đang ở đâu?]
Cô lên tiếng, cô biết rõ thứ đó vẫn ở trong người mình. Nên cô muốn gặp nó. Việc cô muốn hoàn thành sắp xong rồi nên cô phải tìm được Shinichiro
[Muốn gặp người yêu tới vậy sao?]
[Mày câm miệng lại đi! Tao muốn hỏi Shinichiro ở đâu?]
[ Tạm thời chưa thể nói. Khi nào thích hợp tự khắc ta sẽ nói.]
Cô bực tức nhưng chẳng thể làm gì hơn. Thứ cô muốn không phải cái này nhưng cô có thể làm gì. Không có gì uy hiếp nó, bị nó dụ dỗ kí hợp đồng. Cô chẳng khác gì con rối trong tay nó
[Aniko, hãy cẩn thận đi. Bởi vì trong tương lai còn nhiều thứ thú vị lắm.]
Nói xong, nó liền biến mất. Cô không lên tiếng cũng không nghĩ gì thêm. Những tình tiết mà cô từng biết đã thay đổi dần dần. Phải làm sao đây?
Cánh cửa phòng bệnh cô mở ra, Ranny bước vào
"Aniko?"
"Ranny! Sao cậu lại ở đây?"
Cô bất ngờ ngồi dậy, không biết từ nãy tới giờ Ranny có nghe thấy gì không.
"Tớ đến để nói với cậu vài chuyện." Ranny ngồi xuống. "Trong thời gian tới, tớ sẽ không ở quán được."
"Cậu gặp vấn đề gì?"
Aniko nhíu mày, không lẽ là chuyện nhà Shiba nên Ranny mới rời đi. Nhưng từ ban đầu nhà Shiba đâu có chuyện đánh nhau ngược lại còn quan tâm lẫn nhau nhờ cô chỉ dạy mà
"Mọi chuyện cũng khó nói. Tớ bận vài chuyện nên rời đi vài ngày."
Thấy Ranny có ý che giấu, cô cũng biết rằng không nên đào sâu thêm. Nhưng lần này cô chắc chắn không có chuyện nhà Shiba chém giết lẫn nhau.
"Sức khỏe của cậu thế nào?" Ranny đổi chủ đề nói chuyện
"Vẫn ổn. Bác Yamoto về nước rồi nhưng mà vẫn chưa có tin tức gì từ lần đó." Aniko đột nhiên nhớ tới bác ấy
Ranny im lặng không nói tiếng nào. Nếu biết Yamoto là người làm trong giới tội phạm thì Aniko sẽ thế nào đây. Dù sao bác ấy cũng nói với cô là giấu Aniko.
"Chắc bác ấy bận công việc gì đó. Dù sao thì mọi chuyện vẫn ổn là tốt rồi." Ranny nói vài lời động viên
Aniko cũng gật đầu. Sau khi Ranny rời đi, ở trên chiếc xe ô tô màu đen trước cổng bệnh viện
"Ranny, con bé thế nào?"
"Cậu ấy vẫn ổn. Aniko có nhắc tới bác đó."
Yamoto ngồi trong xe không lên tiếng. Ranny cũng không nói thêm gì, trực tiếp bàn công việc
"Nếu đám Hắc Vũ đó dở trò thì sao?" Ranny lo lắng lên tiếng
Bác Yamoto vỗ nhẹ vào vai Ranny: "Ranny còn đừng lo lắng như vậy. Hắc Vũ và Thiên Xà đã tranh giành địa bàn cũng từ lâu. Chuyện mâu thuẫn này không phải có một lần. Chỉ mong lần này bọn chúng không làm hại người của ta."
Ranny hiểu rõ Hắc Vũ muốn gì bọn chúng tính cách tàn bạo lại muốn hợp nhất Thiên Xà. Bác Yamoto không thích cách cai quản tàn độc của bọn chúng nên đã dùng mọi cách từ chối. Nhưng ai ngờ chúng lại quấy rối đến mức này
"Bác cẩn thận đấy. Con cảm thấy lần này không đơn giản như mọi lần."
"Ranny, nếu ta xảy ra chuyện gì. Con phải là người bảo vệ Aniko thay bác. Thiên Xà sẽ giao lại cho con."
Ranny cảm thấy có chút kì lạ nhưng vẫn gật đầu. Đây đâu phải lần đầu tiên bác Yamoto nhờ cô những chuyện như này. Cô chỉ tạm chấp nhận để bác ấy yên lòng. Dù sao cũng sắp tới Noel, nên để cho Aniko trải qua Noel hạnh phúc với bác ấy
————————————————
❌Thông Báo
Đã có acc mới. Truyện Y Tá mình sẽ đã sửa chữa và đăng bên acc mới. Mong mọi người ủng hộ acc mới của mình🥰🥰