Chị Em Thiên Tài

Chương 2: Thầy quản sinh biết yêu




Nó lặng nề kéo mí mắt , hôm qua cày game hơi muộn nên hôm nay người có chút uể oải , giơ tay cầm lấy chiếc đồng hồ ở đầu giường , đưa ra trước mặt , chiếc kim đồng hồ thản nhiên chỉ 7h02 người nó bật dậy như cái lò xo , nghiến răng , trong lòng không khỏi tức giận , chắc chắn ai đó trong nhà này đã giở trò với cái đồng hồ rồi và đối tượng hiện ra đầu tiên trong đầu nó là thằng em chết tiệt của mình , chứ không có lí nào cái đồng lại không đổ chuông . Nó tung chăn ra khỏi giường và bật dậy lao vào phòng vệ sinh và bắn xuống dưới tầng sau 15 phút , đồng phục chỉnh tề , đầu tóc thì bù xù , giây giầy buộc lộn xộn , vừa giơ tay buộc tóc vừa đi đến bàn ăn cầm lên lát bánh mì trước ánh mắt đầy khinh bỉ của thằng em trai và ánh mắt tràn đầy vẻ u oán của ba má nó , nó thản nhiên nhồi lát bánh mì vào mồm một cách nhanh nhất .

-“ Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn chết đấy con ” _ mẹ nó đầy “ quan tâm ” mà nhắc nhở nó .

Nó méo mặt trước kiểu nói của mẹ nó , trong lòng khẽ than lên “ ôi ! mẹ tôi thật là biết cách hỏi thăm đến tôi , trong khi đó thì ở trước mặt bệnh nhân thì thanh cao hết cỡ cơ , nhìn mà tôi thấy giả tạo kinh” .

- “ Thằng danh con , chị đây mà biết là mày có liên quan đến đến cái đồng hồ thì mày chết với tao nha con ”

Nó quăng lại một câu cảnh cáo với thằng em trai rồi sau đó chạy thẳng đến chỗ chiếc xe đạp địa hình của nó và hét to lại một câu :

_ " Con đi học đây ạ "

Rồi sau đó lao nhanh ra ngoài đường , đường phố buổi sáng lúc nào cũng tắc nghẽn người thì đi làm kẻ thì đưa con đến nhà trẻ nên làm cho con đường rộng thênh thang hàng ngày biến thành không còn đủ chỗ cho xe chen vào chứ đừng nói là phóng nhanh , nhưng với nó thì lại là một chuyện rất là đơn giản với chiếc xe địa hình gọn nhẹ và kinh nghiệm lạng lách xe gần chục năm của nó , nó nhanh chóng bỏ lại sau lưng hàng xe cộ tấp nập và không ít tiếng chửi bới đằng sau . Mục tiêu của nó duy nhất lúc này là cổng trường Thánh Huy , xe nó vừa rẽ vào ngã rẽ của cổng trường thì cái cổng sắt đúng giờ đóng lại . Thật là con mẹ nó chứ ! nó khẽ chửi một câu thô tục ở trong lòng sau đó quăng xe vào cái quán quen gần đó . Rồi nhanh chóng tiếp cận bờ tường , tất nhiên cái bờ tường cao 2m50 này không thể nào làm khó được nó rồi . " Bịnh " một tiếng tiếp đất đầy nhẹ nhàng , nó đang chuẩn bị co giò chạy về lớp thì thật số chó a ! nó khẽ than thầm trong lòng khi thấy phía xa xa thầy quản sinh đang thong dong đi về phía nó miệng thì cười ngoác ra không ngậm lại được , nó dám cá là việc phạt nó là một trong những việc mà thầy quản sinh khoái nhất . Thầy quản sinh tên Hùng , năm nay cũng đã hơn 40 tuổi mà cũng chưa có được " gả đi " có lẽ vì vậy mà ông ta lo đến nỗi làm cho trên đầu càng ngày càng thưa tóc , càng dần lộ ra cái đầu bóng loáng , thân hình cũng có chút mập mạp , mặt thì theo cách đánh giá của nó là nhìn vô cùng khó ưa , nhìn một lần liền muốn đánh . Tính cách thì hết sức hẹp hòi , nó có bằng chứng hẳn hoi khi nói như vậy , đúng là có vài lần nó " hiếu động " " lỡ tay " giật bộ tóc giả trên đầu thầy , nhưng ... nhưng không đến nỗi thầy phải ghi hận đến mức cứ thấy nó vi phạm nội quy là thầy lại " đánh hơi " thấy ngay như vậy chứ . Thầy nhanh chóng đến gần tôi với bộ mặt cười không ngậm miệng lại được sau đó " nhẹ " giọng nói với tôi :

_ “Băng , hôm nay em lại đi muộn sao , tôi không muốn nhưng cũng phải phạt em , phải làm theo quy định mà ” _ Thầy giám thị nhẹ nói với nó .

“ Giả tạo ” trong lòng tôi hô to một tiếng như vậy , trong lòng tôi thầm khinh bỉ một hồi trước sự giả tạo của thầy quản sinh rồi mới cười thân thiện mà hỏi :

_ “ Thầy phạt em làm gì ạ ? ”

_ “ Ừm , cũng đơn giản thôi ,sân vận động hơi nhiều rác em ra đó dọn xong là có thể về lớp rồi ” _ sau khi tuyên án tôi xong thầy bước đi với cái mồm không ngậm lại được vì cười

Nó trong lòng chửi thô tục một trận , lôi 18 đời tổ tông nhà ông thầy ra điểm danh mmotj lượt , thật muốn đánh người a , đơn giản hả ? cái con khỉ , rộng muốn chết đi được , ở đó xây vài căn biệt thự khéo còn được ấy . Có gắng kiềm chế cái ý nghĩ xông lên đạp lão giám thị một phát , sau đó quay người hướng sân vận động mà đi tơi . Khi nó đứng ở sân vận động thì quả thật ngay lúc này tôi chỉ muốn ném bom khủng bố nhà lão Hùng “hòi “ kia thôi . Sân vận động tuy mọi hôm cũng được gọi là sạch sẽ , vậy mà hôm nay , ôi thôi , nào là lá cây dải rác khắp nơi , giấy dác cái gì cũng có . Tôi hung hăng tung 1 nắm đấm vào không khí , sau đó túm lấy cái thùng rác bên cạnh đi nhặt rác vừa nhặt tôi vừa nguyền rủa lão Hùng “ hói ” đó cả đời không ai thèm lấy , mà cũng đúng vậy mà , đầu thì hói mặt thì ,than ôi ! thật là một thảm họa mà với tính cách này thì muôn đời không lấy được vợ nghe chưa . Nhặt được một phần 10 của cái sân thì nó hết chịu được rồi , lôi cái điện thoại yêu quý ra nhắn vài cái tin cho mấy đứa đàn em lớp 10 , 11 . Mười năm phút sau cũng chẳng biết tụi nó làm cách gì để xin ra khỏi lớp tầm 5, 6 đứa đều có mặt đầy đủ , nó nhìn tụi đàn em với ánh mắt đầy hài lòng , rồi quăng thùng rác cho tụi nó , tìm một chỗ ngồi rút điện thoại lên face . Tầm khoảng 20 phút sau , thằng Minh đến gần nhẹ nói với nó :

_ “ Chị băng , tụi em làm xong rồi ”

Lúc này nó mới rời mắt khỏi chiếc điện thoại nhìn xung quanh sân vận động . Oa , quả là sức mạnh đoàn kết của tập thể a , mới có chừng đó thời gian cái sân vận động chỉ còn lại một màu xanh của cỏ đã được cắt tỉa xong , nó gật đầu nhìn tụi đàn em đầy vẻ hài lòng và nói :

_ “ Ừm , phiền mấy nhóc rồi , về lớp đi ”

Mấy đứa vâng , dạ rồi quay về lớp , còn nó đứng dậy vươn vai , bây giờ chỉ cần đi tìm lão Hùng kia đến kiểm tra là có thể về lớp rồi . Lết cái thân đến phòng của thầy quản sinh , đang định đưa tay đẩy cửa vào thì trong phòng vọng ra cái giọng khủng bố của thầy quản sinh làm nó chết lâm sàng mất mấy giây , câu nói nguyên văn là thế này : “ Ừm , người ta cũng nhớ em lắm ý ” . Ngay lúc này thì tôi cảm thấy như gặp quỷ vậy à không gặp quỷ cũng không đáng sợ như vậy , cái tay nó hành động còn nhanh hơn cái đầu rút điện thoại ra tay hơi hé cửa và mở chế độ ghi âm , trong quá trình đó nó cảm thấy dạ dày nó vài lần kháng nghị muốn đẩy lát bánh mì và cốc nước cam sáng nay của nó ra ngoài cũng may nội công của nó thâm hậu mới áp chế được cái cảm giác đó xuống , khi cuộc nói chuyện điện thoại kết thúc nó nhanh chóng thu tay về ,sau đó làm cái chuyện mà nó chưa từng làm với cánh cửa của thầy giám thị . “ Cộc cộc cộc ” ba tiếng gõ cử đúng chuẩn vang lên , sau khi nhận được câu mời vào từ người bên trong nó mới đẩy cửa thong dong bước vào đúng chuẩn với hình tượng một học sinh gương mẫu và lễ phép , khi nhìn thấy nó bước ra từ sau cánh cửa đầu tiên là thầy quản sinh trao cho nó ánh mắt đầy ngạc nhiên ( vì nó vào phòng giám thị có bao giờ gõ cửa cơ chứ không dùng chân đạp cửa là may rồi ) sau đó là ánh mắt đầy ngờ vực kèm theo câu hỏi :

_ “ Em đến lâu chưa ? có nghe thấy gì không ? ”

Nó cũng rất thức thời trưng ra cái bộ mặt của kẻ chẳng biết gì sau đó thản nhiên sử dụng tính cách của một học sinh bị liệt vào sổ đen của thầy quản sinh đó là : nói xạo không chớp mắt .

_ “ Em vừa mới đến , sao hả thầy có cái gì em cần nghe thấy à ? ”

Mặt thầy quản sinh nhẹ nhõm hẳn , thở phào một cái , rồi lấy lại bộ mặt nghiêm nghị khó ưa thường ngày , quắc mắt nhìn nó và nói :

_ “ Không có , mà em làm xong chưa mà đến đây hả ? ”

_ “ Dạ , em làm xong rồi mà , em đến gọi thầy đến để kiểm tra mà ”

Thầy giám thị nhìn nó với vẻ mặt đầy nghi ngờ sau đó mới chịu đi theo nó , khi mà thầy Hùng “ hói” đứng trước sân vận động xanh mướt của màu cỏ ,không thấy bóng dáng của 1 cái lá cũng như một mảnh rác , khuân mặt ông ta liền nhăn nhúm lại như bị táo bón vậy .

_ “ Vậy , thầy cho em về lớp nha ” _ Nó cố gắng nhịn cười trước biểu hiện của ông thầy quản sinh mà hỏi

Sau khi nhận được cái gật đầu đặc xá từ lão quản sinh , tôi liền chuồn luôn trước khi lão ta “ bới lông tìm vết ” thấy cái gì thì mệt lắm