Sáng hôm sau cô thức dậy sớm, vào phòng tắm vệ sinh cá nhân thay một bộ đồ khác, khoác thêm chiếc áo rồi đi xuống lầu.
Lúc vừa bước xuống cầu thang Lương Y Thần thấy người làm đã đứng đông đủ trong phòng bếp, nhưng chỉ nghe thấy tiếng của quản gia Châu.
Cô cũng có chút tò mò nên đi đến , thì mới nghe được là mọi người đang được phân công việc cần làm.
Lương Y Thần đưa mắt nhìn ra ngoài, trời vẫn chưa sáng.
Rồi lại nhìn đồng hồ trên tay.?
" Năm giờ sáng !"
Quản gia Châu nghe tiếng nói thì nhìn ra sau, những người làm cũng nhìn theo.
" Thiếu phu nhân, sao lại dậy sớm như vậy ."
" Chỉ là quen giấc nên dậy sớm thôi, tôi không làm phiền mọi người chứ."
" Dạ không, lão phu nhân đã dặn dò từ nay đã có thiếu phu nhân nên mọi sinh hoạt phải thay đổi.
Nên chỉ là phân công việc thôi ạ." Quản gia Châu nói.
Cô cũng không nói gì nên cũng rời đi, Lương Y Thần đi thẳng ra ngoài vườn tản bộ.
Khu vườn rất rộng được trồng rất nhiều hoa, vào buổi sáng sớm nên tiết trời hơi se lạnh, những cơn gió thổi qua mang theo mùi hương của hoa và mùi sương bay đến.
Đi thêm một đoạn thì cô thấy có cả một vườn trái cây đủ loại, còn cả rau xanh.
Những ánh đèn vàng chiếu sáng trên con đường nhỏ được lót bằng đá cuội, cô vừa đi vừa ngắm nhìn thì từ đằng xa có một căn nhà nhỏ.
Lương Y Thần đi tiếp cho đến khi cô thấy bóng dáng của anh ở trong đó, không nghĩ nhiều cô liền núp vào một góc cây gần đó đợi anh đi khỏi cô bước ra,đang định đến xem trong đó là gì thì sau lưng vang lên tiếng nói.
" Cô làm gì mà mới sáng sớm đã lén lén lút lút vậy hả ." giọng anh không lạnh không nhạt nói? " nơi này không phải cô muốn đến là có thể đến, cô nên biết thân phận của mình ở đâu."
Cô cố gắng trấn an bản thân rồi quay lại " Tôi chỉ là đi tản bộ thôi, cũng coi như là tập thể dục.
Anh nói vậy hơi quá rồi."
" Với người như cô những lời nói như vậy cũng không ảnh hưởng gì đâu, muốn sống yên ổn thì nên an phận một chút đi." Nói rồi anh đi lướt qua cô.
Lương Y Thần nhìn theo bóng dáng anh, dù biết cô đáng bị như vậy .Nhưng khi những lời nói đó phát ra từ anh, cô lại thấy khó chịu rồi tự nghĩ lại bốn năm trước cô đã nặng lời với anh như thế nào.
Chỉ thế này thì nhằm nhò gì chứ.
Bệnh viện An Thành là bệnh viện lớn nhất ở Nam Dương bệnh nhân ra vào rất đông.
Lương Y Thần vừa tới thì thấy người ra vào tấp nập cô đi thẳng đến phòng của viện trưởng Lý.
" Mời vào " Thấy cô viện trưởng Lý liền đứng dậy đi đến ." Y Thần, à không bây giờ phải gọi là thiếu phu nhân rồi."
" Cứ gọi tôi là bác sĩ Lương được rồi, cách xưng hô như vậy sẽ dễ gọi hơn." Cô nhìn viện trưởng Lý một lúc rồi nói." Hôm nay bệnh viện rất nhiều bệnh nhân ra vào, đa số đều là những người trẻ."
" Là ngộ độc khí ga, ở tòa chung cư Cao Lâm họ vừa mới nhập viện hôm qua.
May là phát hiện kịp để cấp cứu nên không có ai bị nhiễm khí độc."
Có những bệnh nhân khoản chừng năm mươi vẫn đang trong phòng theo dõi, vì sức khỏe không được tốt họ bị nặng hơn những người trẻ."
Sau khi từ phòng viện trưởng trở về, cô liền đi đến phòng theo dõi.
Lương Y Thần mặc một bộ đồ bảo hộ đi vào các bác sĩ khác quay lại nhìn, có cả Trần Hưng.
" Tình hình bệnh nhân thế nào, đã ổn định chưa." cô hỏi?
" Tình trạng có diễn biến rất tốt, có lẽ ngày mai là có thể chuyển về phòng bệnh thường được rồi." Trần Hưng nhìn cô nói.
" Có điều cần phải theo dõi và cần loại bỏ hết khí độc trong người ra mới an toàn được.,,?
Lương Y Thần đưa cho Trần Hưng một lon nước cam.
" Cảm ơn " Anh ta nhìn cô một lúc lại nói.
" Người ta sau đám cưới sẽ đi hưởng tuần trăng mật cô thì lại đi làm.
Là ép buộc sao, hôn nhân thương mại lúc nào cũng vậy, chỉ vì lợi ích của công ty mà phải từ bỏ hạnh phúc và quyền được yêu của mình.."
Lương Y Thần nhìn anh ta rồi nói " Cũng có thể coi như là cuộc hôn nhân sắp đặt đi.
Còn anh,theo tôi được biết thì anh cũng đã có hôn ước rồi thì phải.
Con gái của La Tống Văn La Tuệ."
" Cô biết cũng nhiều thật, họ là bạn với ba mẹ tôi.
Hôn ước này họ đã tự định từ trước rồi nên tôi không thể không làm theo được.
Với lại chuyện yêu đương đối với tôi không quan trọng.
Nếu họ muốn thì chiều thôi, yêu vào chỉ hại thân thôi.?"