Thời gian như ngưng đọng lại anh đứng ngoài ban công trên tay cầm ly rượu bầu trời đêm tĩnh mịch những cơn gió cứ thổi đến làm những sợi tóc bay nhẹ trên gương mặt nam tính của anh.
Đường Quân Viễn chăm chiêu nhìn thành phố xa hoa lộng lẫy sáng rực bởi ánh đèn nhưng một nơi nào đó trong anh là một mảng tối tăm anh nghĩ lại những lời mà Đường Quân Vũ đã nói ánh mắt muộn phiền anh châm một điếu thuốc lên rồi hút một rồi nhã ra một làn khói mờ ảo.
Mọi việc vẫn diễn ra như bình thường nhưng chỉ có những người trong cuộc mới biết nó hỗn loạn tới mức nào tại một phòng trong nhà hàng Hoa Viên.
"Tại sao lại đưa cho anh cái này không phải em nói sẽ đem ra đấu giá sao " Đường Quân Vũ nhìn giấy tờ mà cô đưa rồi lật ra xem.
" Còn đứng tên cả anh thật sự em muốn làm gì không phải như đã bàn sao "
" Em thấy cách đó không hiệu quả Quân Viễn sẽ không tham gia vào buổi đấu giá vô bổ đó đâu với lại như vậy sẽ không lôi kéo được Đường Chí.
Ông ta dù sao cũng là một con cáo như vậy không những không làm ông ta tin tưởng mà bị phản đòn nữa cho nên em chuyển sang tên anh chờ đợi lúc thích hợp hãy giao cái này cho Quân Viễn "
" Rốt cuộc là em có tính toán gì " Đường Quân Vũ không yên tâm hỏi.
" Được rồi cứ như vậy đi em còn vài ca phẫu thuật ở bệnh viện " nói rồi cô đi thẳng ra ngoài.
" Chủ tịch sự hợp tác lần này với Tần thị đúng là giúp ta thu về một lợi ích không nhỏ đâu " Trương Hạo tỏ ra vui vẻ mà nói.
" Lợi ích là gì nó có làm cho người ta sống tốt hơn hay hạnh phúc không thật đúng là lòng người "
Trương Hạo thấy anh hôm nay có chút lạ nhưng cũng không giám nói nếu mà không đúng có khi bị đày đi đến bắc cực thì toi.
" Vậy chủ tịch tôi xin phép ra ngoài " nhưng lúc này có tiếng gõ cửa hình như rất gấp gáp một cô nhân viên chạy vào.
" Xin lỗi chủ tịch vì đã xông vào nhưng xin hãy xem cái này đi ạ " nói rồi cô nhân viên kia đưa một bản tin cho anh xem.
Khuôn mặt anh tỏ ra sự bất ngờ nhưng anh mắt lại lạnh đi Trương Hạo cũng vội mở tin tức lên xem cậu ta cũng bất ngờ với cái mà mình nhìn thấy.
" Chuyện lúc nào " anh lên tiếng hỏi vẻ mặt vẫn điềm tĩnh.
Cô nhân viên run rẩy báo cáo " Dạ chỉ mới nữa tiếng thôi ạ "
Trương Hạo cũng lên tiếng " Chủ tịch chúng ta phải làm sao "
Anh chỉ nhếch môi một lúc rồi nói " Không ngờ lại có người ngang nhiên cướp mối làm ăn của Đường Thị không những một mà tận hai đúng là gan to thật "
" Trương Hạo cậu kêu Nhất Thiên đi điều tra về công ty Bách Nhật xem người đứng sau là ai bảo cậu ta xong việc nhớ điện cho tôi "
" Vâng " nói rồi Trương Hạo cũng rời khỏi.
" Cô đi làm việc của mình đi "
" Dạ "
Lúc này điện thoại anh cũng đỗ chuông " Con nghe thưa ba "
" Rốt cuộc công ty Bách Nhật là của ai con có biết không sao lại đối đầu với chúng ta chứ " giọng ông gấp gáp nói vào điện thoại.
" Ba cứ yên tâm con đang cho người điều tra sẽ có kết quả sớm thôi "
" Được nhưng dù làm gì cũng phải cẩn trọng có biết không " ông cũng dặn dò anh.
" Vâng " anh cúp máy ngã người ra ghế nhắm mắt định thần.
Phía bên này Đường Quân Vũ cũng biết tin tức của Đường Thị lúc đầu anh chỉ nghĩ là đối thủ của công ty nhưng nhớ lại những lời Lương Y Thần nói anh mới biết được là cô đã làm chỉ không ngờ cô lại dùng phương thức này để dẫn dụ con mồi.
Bên ngoài phòng anh lúc này có tiếng gõ cửa sau đó một đoàn người đi vào với một trạng thái căng thẳng.
Anh đưa mắt nhìn một lượt rồi lên tiếng.
" Ai cho phép các người tự tiện vào phòng tôi mà chưa có sự cho phép của tôi hả "
" Chúng tôi cũng chỉ vì cấp bách mới mạo phạm mong chủ tịch bỏ qua " một người đàn ông lên tiếng.
" Chủ tịch chuyện công ty bị một công ty khác dành lấy những dự án quan trọng như vậy rốt cuộc là sao chứ " một người khác hỏi anh.
Anh không trả lời chỉ đưa ánh mắt cảnh cáo nhìn một đám người vô dụng lại dám đặt câu hỏi cho anh.
" Đúng đó chủ tịch công ty cũng vì vậy mà tổn thất thật ra công ty đó là từ đâu mà chui ra chứ trước giờ không hề xuất hiện giờ lại công khai khai chiến với chúng ta chứ "
" Trong làm ăn cũng không tránh khỏi việc cạnh tranh đấu đá thương trường chính là như vậy " Đường Chí im lặng nãy giờ lên tiếng.
" Nhưng giám đốc ông không thấy người này lại cả gan ngang nhiên đối chọi với Đường Thị sao trước giờ cũng có nhiều công ty cũng đối đầu nhưng lại không thể lấy được lợi ích gì chỉ khiến công ty của họ sụp đổ thôi "
" Chỉ là một hợp đồng các người nghĩ Đường Thị chỉ vì mất đi hai cái dự án đó liền rớt đài sao một khi Đường Quân Viễn tôi còn ngồi trên cái ghế chủ tịch thì Đường Thị vẫn đứng vững được cũng đừng ai có âm mưu hay ý đồ gì tôi sẽ tự tay xử lý.
Nên nhớ các người chỉ có bổn phận làm tốt việc mà mình được giao chứ không phải đến đây để đặt câu hỏi cho tôi hình như các người ngày càng lộng hành rồi thì phải ".
Lời nói từ tốn nhưng lại mang cho người nghe cảm giác phải dè chừng.
" Đi làm việc của các người đi đừng để tôi biết các người tự tiện bước vào phòng của thêm một lần nào nữa dù đó là ai.
Tôi sẽ không nhân từ giờ vậy nữa đâu ".