Hôm nay đã qua gần hai tháng kể từ ngày Hàn Lạc Thần ban xuống thánh chỉ đặc xá. Vậy mà người đến cầu kiến hoàng hậu vẫn không dứt!
Dương Chi giống như cô dâu tổ chức lễ cưới. Cười cười đến đau cả hàm, lại phải diễn vai mẫu nghi thiên hạ đến mệt mỏi, Phí Oanh bên ngoài mang vào một tập sách quen thuộc ghi ghi chép chép
"Hoàng hậu nương nương, đến sáng nay Ngô phu nhân dắt theo tiểu công tử năm tuổi cầu kiến, nói là người nên nhìn nhiều một chút nam hài. Triệu quận chúa vương hầu mang theo trái đào từ Tây vực về nói là rất tốt cho nữ nhân mang thai. Sau đó, chiều sẽ..."
"Ngưng!" - nàng bất lực la lớn, làm sao có thể chịu nổi đây? Mấy người phu nhân này nọ cực kì rảnh rỗi, mỗi ngày đều đem đến đủ thứ nói là bồi bổ cho nàng, nhưng còn nói chuyện cực kì nhiều đến nỗi nàng đuổi rất nhiều lần cũng không hết. Hàn Lạc Thần đáng chết
"Gọi Hàn Lạc Thần đến đây cho ta!"
"Dạ" - Phí Oanh và Tiểu Hạ đối với sự tức giận của hoàng hậu cực kì thấu hiểu
Vài phút sau Hàn Lạc Thần đã có mặt, vẻ mặt thê nô nhìn nàng âu yếm
"Nương tử, xem ta mang gì đến cho nàng đây"
Hàn Lạc Thần dắt theo một người ngoại quốc mái tóc trắng xoá, nhưng đặc biệt lại là một nam nhân ở tuổi tứ tuần, vẻ mặt nghiêm túc nhìn xung quanh.
Dương Chi vốn định gọi Hàn Lạc Thần đến để than thở trách móc hắn, nhưng nhìn đến nam nhân ngoại quốc cực kì tò mò, ngoan ngoãn để Thần Thần ôm vào lòng vuốt vuốt xoa xoa
"Mặc Dương Chi, nàng có yêu ta không?"
Nàng ngây ngốc nhìn Thần Thần, ôn nhu ôm hắn
"Ta yêu chàng"
"Tiểu Chi, chân mệnh bảo bối, ta yêu nàng. Hôm nay ta muốn cùng nàng ghi lại thời khắc tốt đẹp nhất của chúng ta cùng với tiểu hài tử. Sau này lịch sử khi nhắc đến đại hoàng đế Linh Bắc đời thứ tám, cũng sẽ nhắc đến một đại hoàng hậu mà hắn yêu thương nhất"
—————————
Tại viện bảo tàng quốc gia Linh Bắc 1000 năm sau.
"Các em thân mến, ở gian phòng này chính là ba bảo vật quốc gia của Linh Bắc chúng ta. Có một bảo vật thầy muốn giới thiệu tới các em ngày hôm nay"
Giáo sư râu tóc đã bạc, đem hơn năm mươi sinh viên hướng về phía một bức tranh sơn dầu khắc hoạ hai nhân vật một nam một nữ, nhan sắc hai người cực kì tuyệt đỉnh, mặc dù đã cách hàng trăm năm, nhưng nhan sắc nữ nhân kia hình như vẫn rất phù hợp với với thị hiếu của các sinh viên trẻ tuổi. Các bạn sinh viên cực kì cao hứng nhìn bảo vật quốc gia trước mắt mà bàn tán, đây là bức tranh nổi tiếng thế giới a!
Giáo sư già mỉm cười, ánh mắt giống như thật có tình cảm với bức tranh
"Các em thân mến, chắc hẳn các em đều biết đến bức tranh đặc biệt này. Đây là tranh sơn dầu của một hoạ sỹ huyền thoại thế giới phương Tây cách đây khoảng một ngàn năm. Trong một cuốn sách ghi lại, ông ấy ngày đó cực kì vinh hạnh khi được phác hoạ lại hình ảnh đại Linh Bắc hoàng đế đời thứ tám cùng Chiêu Minh Hiền hoàng hậu - tước vị được chính hoàng đế phong cho hoàng hậu năm đó"
Sinh viên ai nấy đều tập trung nhìn chằm chằm bức tranh này, hoàng hậu cười hạnh phúc tựa đầu vào ngực hoàng đế, hoàng đế vòng tay ôm qua eo, nâng niu hoàng hậu. Khiến các sinh viên trầm trồ ghen tị. Vị giáo sư nói tiếp
"Lịch sử ghi lại, bức tranh này được vẽ vào thời điểm Chiêu Minh Hiền hoàng hậu mang thai được bốn tháng, đại Linh Bắc đế mỗi ngày đều cuốn quýt bên nàng, có một số hạ nhân ngày đó cao hứng đến nỗi đem câu chuyện trong hoàng cung truyền ra bên ngoài viết thành một cuốn sách, kể về sự sủng ái của đại Linh Bắc đế dành cho hoàng hậu. Long thai trong bức tranh này mà Chiêu Minh Hiền hoàng hậu đang mang, chính là đại Linh Bắc hoàng đế đời thứ chín - Hàn Khắc Hiên. Lại nói, sau khi hoàng hậu hạ sinh được thái tử Hàn Khắc Thiên, đại Linh Bắc đế đời thứ tám chính thức giải tán hậu cung. Dành duy nhất sủng ái cho Chiêu Minh Hiền hoàng hậu"
Các sinh viên bên dưới ồ lên một tiếng nhìn giáo sư đầu ngành môn lịch sử, giống như trông chờ ông tiếp tục nói
"Trong lịch sử thời kì phong kiến, chỉ có duy nhất hai trường hợp phế bỏ hậu cung độc sủng hoàng hậu. Chính là đời thứ bảy và thứ tám Linh Bắc quốc. Nhưng hoàng đế đời thứ tám sủng ái hoàng hậu đến cả dân chúng đều biết, làm nên bao nhiêu chuyện ngoại lệ đối với vị hoàng hậu này. Thế nhân truyền miệng nhau, ngày đó thái hậu, tức là hoàng hậu Linh Bắc đời thứ bảy đã không nhịn được mà cảm thán trong buổi đại thọ một câu"
"Câu gì vậy thưa thầy?" - giáo sư ngập ngừng làm cho sinh viên càng thêm tò mò
Giáo sư cười ái ngại
"Thái hậu nói rằng, hoàng đế chính là thê nô trong truyền thuyết!"
"Ha ha ha...!?!"
Sinh viên không nhịn được cười lớn, nữ sinh ai nấy đều mong muốn mình được trở thành vị hoàng hậu kia, dành hết muôn phần sủng ái của thiên hạ!
Giáo sư vuốt chòm râu đã có phần trắng của mình, ánh mắt tắt đi ý cười rồi đăm chiêu
"Chỉ có điều..."
Sinh viên bắt đầu im lặng nghe giáo sư nói tiếp
"Chiêu Minh Hiền hoàng hậu có tự mình viết lại một cuốn tự truyện của cuộc đời mình, chỉ là đã gây tranh cãi rất nhiều trong giới sử học gia trên thế giới... Cuốn sách này không có tên, nhưng lại được xác minh là chính Chiêu Minh Hiền hoàng hậu viết vào những ngày cuối đời. Có điều, tự truyện này được hoàng hậu mở đầu vào đoạn thời gian từ khi hoàng hậu đã nhập cung được bốn tháng trở thành một Hiền phi, các sử học gia không ai có thể lí giải được tại sao hoàng hậu lại chọn bắt đầu câu chuyện của cuộc đời mình vào thời điểm đó. Hơn nữa, vào trang cuối cùng của của tự truyện, hoàng hậu có ghi lại một câu gây tranh cãi rất nhiều và không một sử học gia nào lí nào được"
"Một câu được ghi bằng tiếng phổ thông của chúng ta thời điểm hiện tại, mà không phải là ngôn ngữ Linh Bắc ngàn năm trước. Chính là câu 'Thần Thần, em yêu anh'"
Giáo sư đột nhiên tĩnh lặng, kéo theo sinh viên mỗi người theo đuổi một dòng suy nghĩ của mình..Đây là trường hợp gì đây. Làm sao có thể?
———————
Hoàn chính văn <3