Chị Đại Trường Devil

Chương 3




Nói thật là dù bên đây hay Việt thì nhà nó vẫn uy nga tráng lệ lồng lộn như thường,trước mắt nó bây giờ là 1 biệt thự theo lối hiện đại nhưng ko kém phần sang trọng.

-----------------(ta là tuyến phân cách của thời gian)

4 năm sau tại Anh

Nó và bây giờ đã bước vào cái tuổi 18,nó phải nói là rất đẹp,nét đẹp của nó riêng biệt chứ ko phải như dạng da trắng môi hồng thôi.Dáng nó rất chuẩn với chiều cao 1m70,làn da hồng,đôi mắt long lanh,đôi môi hồng tự nhiên và nhất là tóc màu khói móc light màu xanh biển.Nó có sở thích là chơi skateboard và đi moto.Anh nó đã về Việt Nam được gần 6 tháng rồi vì công ty ba nó đang rất cần nhân sự.

Với cái quần Jean được mài rách và chiếc áo croptop và chiếc áo caro buộc ngang hông và chơi skateboard trong nó rất ư là chất.Đang đi skateboard rất đẹp mắt thì tiếng chuông điện thoại đã phá vỡ tất cả.

-Rin...mai em mua vé máy bay về đây đi,anh phải giúp ba về chuyện công ty nên mấy cái Bar anh quản lí ko xuể...

-Ok honey em sẽ về sớm nhất có thể...(nó quen gọi anh bằng honey rồi).

-Ừm càng sớm càng tốt,còn về việc học thì qua bên đây tiếp tục chương trình học cũng được.

-Dạ vậy thôi nha!!Em về nhà chuẩn bị.

-Ừm

Tút tút tút...

-Đặt vé máy bay về Việt gấp cho tôi (nói chuyện bằng English đàng hoàng nhen)

Nói xong nó cất skateboard rồi leo lên chiếc BMW Concept 6 về biệt thự chuẩn bị.

10h sau......ở Việt (12h ở Việt )Nó bước ra sân bay với bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ,nó mặc chiếc áo khoét nách và chiếc quần ngắn,tóc xỏa cộng với chiếc nón hiphop,nó mang đôi boot cao gót cổ cao làm nó càng thêm cá tính,nó thường chỉ sử dụng son thôi chứ ko make-up nhiều nên da nó nhìn rất tự nhiên.

Nó bước lên xe nhưng vẫn có biết bao nhiêu là ánh nhìn hướng về nó,dù đã 4 năm nó chưa về nhà nhưng nó vẫn như thế vẫn rất sang chảnh như ngày

Nó bấm chuông cửa được 1 phút thì 1 người đàn bà ra mở cửa...

-Cô tìm ai??

-Dì Hiền...-nó ôm chầm lấy bà.

-Cô là...???

-Con là Vy đây...

-Nhị tiểu thư...cô khác quá,mới có 4 năm thôi mà nhìn cô chững chạc và xinh đẹp lên rất nhiều...Cô vào nhà đi.

-Dạ...

Vì bây giờ là vào buổi sáng nên anh nó thì đi học còn ba nó thì đang ở công ty nên ngoài dì Hiền và mấy người giúp việc trong nhà thì ko có ai ở nhà cả,nó bước lên phòng thăm mẹ nó nhưng trong lòng thấy thương ba mình,một tay nuôi 2 đứa con đã vậy còn phải gánh vác cái công ty kia nữa(công ty ba nó là đứng đầu Châu Á và nhì Châu Âu luôn chứ chẳng chơi đâu nhen).

-Mẹ...Vy của mẹ về

-....

-Con sẽ ở lại đây ko đi đâu nữa cả,con sẽ ở lại với ba mẹ và anh,con sẽ giúp anh và ba quản lí và điều hành công ty và bar,con sẽ cố gắng ko để ba và anh phải thâu đêm vì công việc nữa...

-...

-Mẹ ủng hộ con đúng ko??Thấy ba phải cố gắng quản lí công ty con thấy xót lắm - nói tới đây khóe mắt nó cay cay nó vội bước ra khỏi phòng vì nó ko muốn mẹ thấy nó khóc.

Nó trở về phòng tắm,thay đồ xong rồi thì nằm ì ra ngủ đến chiều,khi thức giấc thì đã nghe tiếng gõ cửa.

-Nhị tiểu thư...Ông chủ bảo cô xuống dùng cơm chiều...

-Con xuống liền dì xuống trước đi...À mà sau này dì cứ gọi con là Vy là được rồi.

-Dạ...

-Con đáng tuổi con cháu của dì nên dì cứ gọi như bình thường ko sao cả...

-... -dì Hiền gật đầu rồi bước xuống lầu.

Dì Hiền đi xuống chưa được 5 phút thì nó đã xuống rồi...

-Ba...con nhớ ba lắm ba biết ko??

-Ba cũng vậy...Con ngồi xuống đi.

-Dạ...Ko ngờ con đi đã lâu như vậy rồi mà cách sắp xếp với đồ đạc vẫn ko khác gì mấy.

-Mỗi ngày ba đều cho người quét dọn mà...Con ăn đi toàn món con thích đó.

-Dạ...honey anh nói có việc cho em làm đúng ko??

-Ùm đầu tiên là em phải nhập học lại rồi công việc thì anh sẽ giao lại cho em sau...

-Vậy mai em sẽ đi nộp đơn nhập học.

-Ko cần anh đã chuẩn bị rồi,từ đồng phục,tập sách đến đơn nhập học đều ok hết rồi.

-Nhanh nhễ,nhưng anh có thể nói sơ lược về trường đó ko??

-Đó là 1 trường quốc tế dành cho dân chơi và con của các đại gia hay thương gia có tiếng trong nước mình,toàn là con cháu tập đoàn có tiếng...

-À...Mai em đi học luôn được ko???

-Con nên nghĩ ở nhà vài hôm cho khỏe.

-Ko sao đâu ba,con khỏe mà.

-Ùm nếu con muốn...

THE END CHƯƠNG III….