Tử Vũ cảm thấy mọi chuyện trong bí cảnh đã trải qua đủ rồi, liền kích hoạt ấn ký đặc thù của bí cảnh trao cho, trở về với hiện thế.
Nhưng vừa mới đặt chân về thế giới thực.
Tưởng chừng mọi chuyện sẽ diễn ra êm đẹp, ổn thỏa.
Thì thật không ngờ.
Tu vi của Tử Vũ, lại trở nên sao động, bất ổn, mất cân bằng, khiến cho cơ thể hắn như biến thành một con dã thú cực kỳ đói khát, bất chấp tất cả mà thôn phệ, hấp thu lấy linh khí xung quanh.
Chuyện này, ngay từ những phút ban đầu, cả Y Nha và Kha lão đều đã cảnh báo hắn từ trước.
Tất cả âu cũng là do Tử Vũ đã ngoan cố, vượt qua các giới hạn của bản thân, mà tu luyện và khai thông ra nhiều loại nghề nghiệp, con đường tu luyện.
Mọi thứ trông có vẻ bình thường, không có việc gì cả, nhưng đến khi hắn đột phá cảnh giới của ngự linh sư.
Với việc trông phút chốc, linh lực trong cơ thể bị rút cạn đi, nhằm ngưng tụ ra bản mệnh linh ấn.
Thì các lực lượng khác trong người hắn, vốn đang cân bằng bấy lâu, sẽ đột ngột bị khiếm khuyết, từ đó gây ra sự rối loạn, sáo trộn như bây giờ.
Tiềm thức, sức mạnh đang trong bí cảnh.
Theo quy tắc của nơi đó, có thể khiến Tử Vũ, tạm thời không có vấn đề gì xảy ra.
Nhưng một khi quay trở lại hiện thế.
Nếu không bổ túc linh lực kịp thời.
Thì hậu quả sau đó, sẽ cực kỳ cực kỳ là thảm khốc.
Thật may, là mấy chuyện này, mọi người đều đã lường trước, tính toán kỹ lưỡng, chủng bị xong xuôi hết cả rồi.
Nên ngay khi Tử Vũ vừa về.
Vận dụng chiến thuyền làm vật dẫn, lấy linh thạch Hương Tương Mộng Lâu tích góp được làm nhiên liệu.
Kết hợp với Tụ Linh Trận do đích thân Kha lão thiết lập xây dựng.
Cùng với việc để cho Y Nha ra tay, tạm thời duy trì lấy sự cân bằng trong cơ thể.
Tử Vũ hắn đã rất dễ dàng, mà vượt qua mối nguy này.
Dù rằng quá trình đó, cũng rất là đau đớn, bởi linh lực ồ ạt tràn vào người quá nhanh.
Nhưng nói chung, là đã thành công.
Ở đây cũng giải thích thêm.
Bí cảnh này là do thiên địa quy tắc, ngưng tụ mà ra.
Còn người chỉ là tìm ra chìa khóa để đi vào nơi này.
Chìa khóa khác nhau, sẽ mở ra bất đồng loại hình, cấp bậc bí cảnh. Nhưng tất cả những kẻ đi vào, đều sẽ phải tuân theo lấy quy tắc của thế giới này.
Và một trong số đó, chính là con người sẽ không thể chết ở đây.
_Ồ, tràn diện đón tiếp thật long trọng ah.
Tử Vũ hiện ra từ trong đống cát bụi mịt mù, thấy đám thiếu niên, đang lăm lăm căm thù nhìn xem mình, hắn vui vẻ bỡn cợt nói.
“Tử Vũ, không cần nhiều lời, hôm nay chúng ta quyết thu thập ngươi.”
Thấy đám thiếu nam thiếu nữ tận mắt chứng kiến, phong cách xuất hiện của Tử Vũ ban nãy, khiến thái độ bọn họ trở nên e ngại, khiếp sợ, có đôi chút né tránh như chuột gặp mèo.
Vị Quân thiếu gia bèn tiến lên một bước, thái độ hùng hổ, lớn tiếng nói, như đang cổ vũ, động viên thêm cho đám người.
“Chúng ta? Vậy, là quần ẩu sao?” Tử Vũ vẫn bình tĩnh cười nói.
Đám người này trong mắt hắn, từ lúc trước đến tận bây giờ, đều vẫn không khác gì một đám ô hợp.
Thích ỷ mạnh, ỷ đông, mà lấy thế đè người, ngông cuồng tự đại, kiêu căng hống hách, vô tổ chức, vô giáo dạy.
Quân thiếu gia thấy thái độ, cách hành sử của Tử Vũ ngư thế này, trong lòng cực kỳ ứa gan, tức giận.
Hắn không chút do dự, điều khiển ba con linh thú của mình tiến lên tân công, khơi màu lấy chiến cuộc.
_ Được thôi, ta coi như chịu thiệt, nhường các ngươi một chút cũng không vấn đề gì.
Ở trên trời, Nhiên Linh Hỏa Hưng bay vút lên cao, rồi từ trên trời lao mạnh xuống, đồng thời xung quanh nó, còn bao bọc một tầng hỏa diễm nóng rực.
Về phía mặt đất.
Từ hai bên cánh, hai con phân biệt là Liệt Hỏa Lang Vương, cùng Địa Nham Hùng, cũng lao mạnh hướng tới Tử Vũ.
Ba mặt giáp công, rất chuẩn chỉnh phong cách chiến trận.
Người bình thường tất nhiên là sẽ có khuynh hướng lùi về sau né tránh.
Nhưng mặt sau của Tử Vũ.
Không biết từ khi nào xuất hiện thêm một con Hoa Ban Báo, và một con Tật Hành Lang, bít kín lấy đường lui.
Tử Vũ trong hoàn cảnh này, vẫn tự tin, điềm tĩnh nhìn tất cả mọi thứ.
Sau đó.
Hắn không lùi không tránh.
Mà lại sử xuất Kinh Hồng Du Long Bước, tấn mãnh, nhanh chóng tiến về phía Địa Nham Hùng.
Ầm~~~~~~~~~~
Tử Vũ vận dụng lên Kỳ Lân Thủ, một quyền trực diện vào con gấu, khiến nó mọc cánh, bay trở về với chủ nhân.
Rồi hắn tiếp tục khỏi động bước pháp, trong phút chốc kề cận bên Liệt Hỏa Lang Vương, chuẩn xác một cước đá nó bay lên trời.
Như vô tình hay cố ý, lại đụng trúng ngay Nhiên Linh Hỏa Ưng, khiến cả hai đập mạnh vào nhau.
Mà vốn Nhiên Linh Hỏa Ưng đang sử dụng lấy kỹ năng Hỏa Diễm Lao Xuống.
Nên khi Liệt Hỏa Lang đụng vào, một vụ nổ lớn đã xảy ra, hoành tráng tiễn hai con linh sủng rơi rụng đi xuống.
Còn về phần Hoa Ban Báo và Tật Hành Lang.
Khi nhìn thấy tình cảnh này, cùng ánh mắt của Tử Vũ hướng về chúng.
Cả hai đều chùn bước, đề phòng lui xa.
“Này này, dù gì cũng là ngự linh sư đánh nhau, ít nhiều cũng cho đối thụ triệu hoán linh sủng ra chiến đấu ah.”
Tử Vũ nhìn vị Quân thiếu gia, miệng đang còn cơ cứng lấy nụ cười tự tin chiến thắng, lắc đầu nói.
_Mọi người còn đang đứng đó làm gì, hắn chưa kịp triệu hoán linh sủng đâu rồi, tiến lên ah.
Quân thiếu gia vốn tưởng rằng đã nắm chắc thành công, hạ được Tử Vũ trong đòn phối hợp đó.
Nhưng thật không ngờ, Tử Vũ lại có thể nhẹ nhàng, dùng phương thức khó tin nhất, mà phản sát trở lại, còn hung hăng khiêu khích lấy hắn.
Nên vị Quân thiếu gia, tiếp tục lớn tiếng nói, cổ vũ mọi người, hợp sức tiến lên.
Đón lấy lời kêu gọi trước tiên.
Chính là chủ nhân của Man Tượng Vương.
Nàng ta ra lệnh cho linh sủng của mình đi lên tấn công.
Man Tượng Vương nhận lệnh bước tới.
Loài linh sủng này ưu thế chủ yếu là nhờ vào hình thể, cùng lớp da dày thịt béo của mình để tấn công và phòng thủ.
Nói ngắn gọn hơn, thì ngoài dùng chân giẫm đạp, cường công xông tới.
Thì chỉ có chiếc vòi, là có thể dùng làm vũ khí tấn công.
Và trong hoàn cảnh, địa hình chiến đấu như thế này, Man Tượng Vương chỉ có thể dùng vòi của nó.
Thấy cái vòi dài quơ về phía mình.
Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ được Tử Vũ sử dụng, nhanh chóng né đi đòn tấn công.
Nhưng Man Tượng Vương không tha người, Tử Vũ vừa tránh sang hướng này, nó liến lập tức lắc cái đầu, lấy lực quơ vòi đi đến.
Hắn lại sử xuất bộ pháp tránh đi.
Người đánh ta tránh.
Thế là hắn tránh sang chổ nào, Man Tượng Vương lại quơ vòi tiến đến nơi đó.
Tới tới lui lui, người chạy ta đuổi.
Các thiếu nam thiếu nữ ngự linh sư, thấy Tử Vũ như khốn đốn, chật vật như thế, cũng lấy lên dũng khí, tham gia vào cuộc chiến.
_Tử Vũ, ngươi chỉ biết tránh tránh né né, như con rùa rút đầu vậy thôi sao?
Quân thiếu gia từ xa quan sát chiến cuộc.
Nhìn xem Tử Vũ, liên tục không ngừng, lúc nhanh như điện chớp, lúc uyển chuyển như rắn xà, dùng các tư thế khó tin nhất để tránh né các đòn tấn công.
Hắn không nhìn được, buông lời khiêu khích, châm chọc.
“Đúng vậy ah, đường đường là Kim hộ pháp, Quan Vương Linh Đồ Chi Cảnh đâu rồi, có càn chúng ta…”
Ầm~~~~~~~~~~
Một tên thiếu niên khác, cũng học theo Quân thiếu gia khiêu khích lấy Tử Vũ.
Nhưng hắn chưa kịp nói xong.
Thì không biết tự lúc nào.
Tử Vũ lại xuất hiện giữa đám linh sủng đang tiến công lấy hắn.
Mọi chuyện không có là gì, có khi là càng rất là tốt, vì Tử Vũ lúc này, đang đứng ngay vòng vây trung tâm của kẻ thù, chỉ cần đám linh sủng động một chút, là có thể dễ dàng chạm đánh được tới hắn.