Tại thế giới này còn có một đặc điểm nữa, chính là về việc tiêu diệt linh sủng.
Không phải cứ tiêu diệt, giết chết linh thú, người người sẽ ầm ầm tiến lên cắt da, xẻ thịt, lục tìm bảo bối có sinh ra trong người linh sủng hay không.
Mà là thân thể của linh thú sau khi chết, sẽ từ từ tan biến và phân giải, hòa quyện và quy vị về với đất trời, với tự nhiên.
Từ đó ôn dưỡng và nuôi nấng đời sau, cùng những loài đã và đang sống trên phiến đại lục to lớn này.
Như có sinh ra bất kỳ vật phẩm, bảo bối gì, thì sau khi thân thể tan biến, phân giải đi, sẽ trực tiếp xuất hiện ngay tại vị trí nó đã ngã xuống.
Thứ ngươi có thể lấy được trước đó, chỉ là tinh thạch mà thôi.
Còn nếu dám tự tiện tiến lên khai quật, phanh thi.
Không phải là thân thể linh thú tự động nổ tung, thì cũng là không có thứ gì còn có thể tồn tại lại để cho ngươi nhặt.
Đây là sự đúc kết, từ biết bao nhiêu cuộc thí nghiệm, từ bao nhiêu đau thương của bậc đạo mạo đi trước.
Đây là quy tắc của thiên địa đại đạo, sinh linh phải tuân thủ, tôn trọng và biết kính nhường.
Tư chất linh thú càng cao, người ra tay càng gọn gàng, nhanh chóng.
Thì linh thú sau khi chết, sẽ càng có xác xuất sinh ra báu vật, vật phẩm đặc biệt.
Nếu như ngươi đủ may mắn, sinh ra một hai mai trứng linh thú cũng không có gì là lạ.
Nhưng tỷ lệ này thấp đến đủ tức chết người, nên cũng vì thế mà các ngự linh sư không tiêu tốn quá nhiều thời gian, công sức để điên cuồng truy cầu lấy việc này.
Với những người tu luyện thợ săn, đạo tặc hệ chức nghiệp, hay các tu tiên nhân, đều sẽ có lấy những bí pháp, các loại thủ đoạn để có thể khiến linh thú sau khi chết sinh ra nhiều vật phẩm hơn.
Còn về với Tử Vũ, không đâu khác chính là đôi mắt của hắn.
Bằng việc tìm ra điểm yếu, vị trí của tinh thạch. Đồng thời phán đoán ra nên công kích nơi nào, ra sao để có thể sinh ra vật phẩm mình muốn.
Tử Vũ có thể nói là tên gian lận đáng sợ nhất thế gian này, là khắc tinh của mấy cái ngành nghề, chức nghiệp thu thập kia.
Nhưng có Chí Tôn Nhãn không đồng nghĩa là hắn có lấy tất cả.
Từ khi đi vào trong rừng, đã qua cả một buổi trưa, ngoài mấy viên tinh thạch cỏn con, cùng vài ba thứ linh tinh, Tử Vũ hầu như vẫn hoàn toàn không thu được vật gì tốt.
Cái gì gổ mục, ma rễ, ấu trùng, đất dưỡng thực vật,…
Một phần là vì tư chất đám quái này quá thấp, không sinh ra nổi vật phẩm đặc biệt.
Một phần vì chủng loài mà Tử Vũ nhắm tới, thật sự là quá quá mức tầm thường luôn rồi.
[Khô Mộc Tinh
Chủng loại: thực vật loại.
Giới tính: Vô.
Cấp độ: Linh Đồ cấp linh sủng.
Tư chất: …
Thuộc tính: Mộc hệ.
Giới thiệu:…
Tầm thường cây khô, đặt ở trong rừng, chỉ có tên ngốc như ngươi mới thèm để ý tới.]
Nhìn lấy dòng tin tức này, thật sự có thể thấy được, loài linh sủng này đích thực là bình thường đến không thể bình thường, thảm hại đến không thể thảm hại được hơn.
Toàn bộ Tam Sinh Lâm, hay thậm chí là cả cái đại lục này, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy được thân ảnh của chúng.
Sự xuất hiện của Khô Mộc Tinh, một phần nào đó là do tự sinh sản, tự thiên nhiên tái tạo mà ra. Một phần chính yếu khác là do sự chết đi của các loại linh sủng thuộc thực vật loại mà đản sinh thành.
Khô Mộc Tinh ngoài việc sinh sôi mạnh mẽ, sức sống khá cường, có khả năng di chuyển, biến đổi lấy thân mình, kết hợp với hoàn cảnh địa hình dễ khiến người ta bị lạc đường ra.
Thì con linh sủng này chẳng có lấy một chút ưu điểm nào khác, mà nhược điểm thế mà lại một đống lớn.
Đầu tiên là Khô Mộc Tinh không có được bất kỳ thủ đoạn công kích nào cả.
Tốc độ di chuyển thì cực chậm, lại cực độ sợ lửa, sợ nước, thậm chí là bị tất cả các hệ, thuộc tính khác khắc chế.
Vật phẩm sinh ra từ nó lại đa phần thuộc vào hàng cho cũng không cần, quăng cũng không ai thèm lấy.
Đã từng có các ngự linh sư, trẻ người non dạ, chấp nhận ký kết khế ước với chúng.
Nhưng do đa phần họ là người bình dân, không có chuyên môn nuôi dưỡng.
Nên khi Khô Mộc Tinh thăng cấp và tiến hóa lên, cũng vẫn lại là một món hàng dùng để chưng, không có tác dụng lớn lao nào.
Cuối cùng rồi cũng khiến cho Khô Mộc Tinh loài linh sủng này, được vinh dự liệt vào danh sách các linh sủng phế vật nhất đại lục.
Việc Tử Vũ nhắm vào chúng, là có nguyên do.
[Tính danh: Khô Mộc Tinh
…
…
Vật phẩm có thể rơi ra:
+ Một kích tất sát cực mạnh từ trên xuống, có xác xuất nhỏ rơi ra kỳ vật Hư Vô Mộc.
+ Dùng lôi hệ, hỏa hệ tấn công phần rễ có xác xuất thấp rơi ra Tinh Nguyên Chi Mộc.
+Đòn tấn công xuất phát từ rễ lên đỉnh, rồi từ đỉnh đâm thẳng xuống tinh thạch có xác xuất cao khiến Khô Mộc Tinh rơi ra Mộc Hoa.]
[Hư Vô Mộc: Cành cây của một loài cây bí ẩn, sống và cắm rễ trong hư vô chi địa.
Công dụng: Nghiền thành bột và rắc lên người có thể khiến cơ thể ẩn hình, dù là đế cấp sinh vật cũng tuyệt đối không phát hiện ra nổi ngươi.
Thiếu niên a, trộm cướp một đường này, đây chính là thần cấp nhu yếu phẩm đâu rồi.]
[Tinh Nguyên Chi Mộc: Là tinh hoa của mộc chi nguyên tố, chỉ có thể được các loài khô mộc tích lũy và tạo ra được.
Công dụng: Linh sủng bất kỳ hệ nào phục dụng thứ này, đều có thể tăng cường thêm sức sống, gia tăng lấy chút ít tư chất, tăng thêm một phần tốc độ tiến hóa, trưởng thành.
Linh sủng hệ mộc phục dụng, công dụng gia tăng gấp đôi, có xác xuất rất cao khiến huyết mạch thức tỉnh, dị biến tiến hóa.
Thanh xuân nha, mãi mãi là tươi đẹp như vậy.]
[Mộc Hoa: Vật phẩm hợp thành.
5 mảnh mộc hoa có thể đổi ra 1 tinh thạch cấp Linh Đồ bất kỳ.
10 mảnh đổi được tinh hạch cửu phẩm cấp Linh Đồ.
20 mảnh sinh ra 2 viên nhất phẩm cấp Linh…
30 mảnh – 1 viên cửu phẩm cấp Linh …
50 viên – 9 viên cửu phẩm cấp Linh …
100 viên – 3 viên tinh nguyên chi mộc
500 viên – 10 viên tinh nguyên chi mộc cùng 1 kiện vũ khí bất kỳ.
1000 viên – 50 viên tinh nguyên cực mộc cùng 1 kiện kỳ bảo trong kho trân tàng của Mộc Chủ
…
1 triệu viên có thể triệu mở ra một bí cảnh hệ mộc bất kỳ.
1 tỷ viên có thể đi đến Mộc Chủ Linh Vực
100 tỷ viên có thể triệu gọi và gặp mặt Mộc Chủ.
Đi ra đi Pì Pì Mộc!!!!]
Không để ý đến mấy tin tức vô dụng, ngu ngốc phía sau lời giới thiệu.
Tử Vũ tự bản thân đã bắt đầu chìm đắm vào thế giớ riêng của mình.
Hư Vô Mộc ah. Giết người, cướp của, chạy chốn, ẩn thân đại kỳ vật. Nếu có phối phương thích hợp thì dịch dung, ẩn tàng khí tức các loại vật phẩm, hắn không phải là không thể chế tạo ra.
Tinh Nguyên Chi Mộc thì lại diệu dụng không kém. Đem đi luyện thành đan dược không trị được bách bệnh, cũng là tăng kháng độc, gia tăng đôi chút tốc độ tu luyện cho bản thân.
Đó còn chưa nói đến việc tăng cường sức mạch, tư chất cho linh sủng đâu rồi.
Còn cả xác xuất biến dị, khiến huyết mạch thức tỉnh với hệ mộc loại linh thú, nếu vào tay người như Tử Vũ thì đừng nói xác xuất, 100% biến dị, thức tỉnh, đều làm được cho ngươi coi.
Nhưng dù hai thứ kia có tác dụng, trọng yếu đến bao nhiêu. Thì thứ mà Tử Vũ để ý, quan tâm nhất chính là Mộc Hoa.
Thế giới này rộng lớn, bao la. Điều kỳ diệu gì cũng có thể xảy ra.
Khi các linh sủng đạt đến một trình độ nhất định, nghe nói rằng sẽ có thể sáng tạo ra một trường lĩnh vực, một phương thế giới cho riêng mình.
Rồi lúc linh sủng đó chết đi, nếu như lúc còn sống nó đủ mạnh, đủ cường, thì trường lĩnh vực này sẽ tiếp tục hoạt động trong một thời gian, như thể là thay cho mộ phần chôn cất của chúng.
Nếu như linh thú đó đủ cường hoành, nó có thể lợi dụng lấy trận pháp, cùng linh khí đất trời, và thiên địa chi thế, để khiến lĩnh vực kia tiếp tục hoạt động trong thời gian dài hơn, hay thậm chí là vĩnh viễn muôn đời không nói chừng.
Và cái mộ phần, trường lĩnh vực đó, sau này được nhiều người biết đến như là bí cảnh, phó bản các loại.
Các bí cảnh, lĩnh vực trên không khác là bao so với các thiên địa, bí cảnh do Đế Ngự Tinh Thần Long tạo ra.
Điểm khác biệt chỉ là khoảng thời gian duy trì, cùng uy năng mà chúng có được mà thôi.
Mộc Chủ là ai Tử Vũ thật sự không biết. Nhưng hắn không biết, không có nghĩa là Y Nha không biết a.
Mà thứ để Y Nha biết, thì tồn tại của nó, có thể nói lad không kém cạnh gì so với nàng.
Và thật sự, Mộc Chủ chính là một vị Tiên Vương.
Sinh lão bệnh tử- 4 luân.
Địa thủy hỏa phong- 4 trụ
Đây chính là hai bộ tứ nổi bật nhất trong Tiên Vương vị.
Tại sao lại nổi bật.
Không nói tới địa thủy hỏa phong, vì chúng còn xa xôi quá, không cần nhắc tới cho dài dòng.
Điểm đặc biệt của 4 luân, chính là mỗi luân đều đại diện cho một vòng lập luân hồi, vô biên mà huyền ảo, kỳ bí mà cũng đầy phức tạp.
Mọi thứ vốn chỉ đặc biệt, đơn giản như vậy.
Nhưng đến hiện nay, sinh lão bệnh tử 4 luân này, đã đều chỉ về duy nhất một vị Tiên Vương.
Chuyện bắt đầu từ khi tam luân, bao gồm chết đi.
Chết ở đây không có nghĩa là bọn họ hoàn toàn tiêu tan, biến mất trong thiên địa, hay là chết thật.
Mà chết ở đây, là ám chỉ việc ba vị Tiên Vương này trong một cuộc chiến Tiên Vương Vị, đã bị các Tiên Vương khác đánh bại.
Và rồi thì rằng không biết là ai, người nào, hay vị Tiên Vương nào, đã dùng lấy thủ đoạn thông thiên, cường đại nào đó. Mà ngạnh sinh sinh, cưỡng chế phân giải, tách diệt bọn họ ra thành nhiều mảnh.
Các mảnh vở này có tụ hợp, có tiếp tục phân giải.
Từ đó tạo lập, hình thành các loại, các chủng tộc, các giống loài linh sủng khác.
Và cho đến tận ngày nay, dù cho các vị Tiên Vương, các vị hiền giả nhân tộc không ngừng ra sức, tìm cách, giúp đỡ, hỗ trợ. Nhưng ba vị Tiên Vương này vẫn thế, chưa thể hợp nhất được trở lại chân thân của mình.
Ngay cả Thiên Đạo quyền uy, cũng không thể bồi dưỡng nổi lên người kế vị thích hợp.
Rồi từ đó, Tứ luân chỉ còn lại có một mình Sinh luân là có chủ vị.
Sinh luân đứng đầu tứ luân, nó vừa là đại diện cho sinh cơ vạn vật, nhưng cũng vừa là đại diện cho sự chung kết của vạn vật.
Đã sinh lão bệnh tử là một vòng lặp luân hồi kép kín bất tận, tại sao không chiếm hết tiên cơ.
Thừ dịp mọi chuyện rối rắm bất định, Mộc Chủ đã thừa lấy cơ hội, một mình nắm giữ, chưởng khống lấy cả vòng luân hồi.
Sinh Luân- Mộc Chủ.
Tên gọi chính xác không ai biết.
Phương thức công kích không có quá nhiều, mà cũng chẳng quá mạnh mẽ.
Nhưng vì thành công chiếm được và hoàn toàn dung hòa lấy tứ luân chi vị vào một thân, nó từ sau đó đã vững vàng ngự lấy vị trí thứ 4 trong Tiên Vương Bảng.
Bởi từ xưa tới nay, ngoài 3 vị trí đầu ra, thì bất kỳ ai, thậm chí là các Tiên Vương, khi đối mặt với nó, sẽ chỉ có hai kết quả có thể xảy ra.
Hoặc là chấp nhận bị nó đánh chết.
Hoặc là hao lực, tốn sức mà chết.
Không thể chạy thoát, không thể trốn tránh.
“Tiên Vương ahhh.” Tử Vũ hồi lại tâm thần, không biết vì sao lại thở dài một cái.
Nhìn lấy rậm rạp chằng chịt Khô Mộc Tinh không biết từ lúc nào đã ẩn ẩn vây quanh bản thân. Tử Vũ nở một nụ cười, nhìn Y Nha đang buồn chán nằm dưới chân hắn.
“Làm việc thôi, Y Nha. Tối nay có món cá nướng mà ngươi thích nhất đâu rồi.”
Y Nha nghe Tử Vũ nói, mắt sáng long lanh, miệng nhỏ nước miếng, nhanh chóng vươn mình đứng dậy.
“Nhân gia phải đánh với đám tạp ngư này, bao nhiêu lần nữa đây. Thật chán nhaaaa~~~~~~~.”
“Phiền phức ngươi rồi, Y Nha.”
“Không có gì ah~~~~. Chỉ cần Tử Vũ mỗi ngày làm đồ ăn ngon cho nhân gia là tốt rồi.” Y Nha lắc lắc cái đuôi nhỏ, mặt đầy trông mông mà nhìn Tử Vũ nói.
Đối với Y Nha, đám tạp ngư, gỗ mục này, không đáng lo, bằng một phần ăn của Tử Vũ giành cho nàng đâu.
Đột nhiên.
Như chợt nhận ra điều gì, Y Nha quay đầu, lấy vuốt chỉ về một hướng.
“Tử Vũ xem.”
Tử Vũ nhìn theo hướng Y Nha chỉ.
Ở đó.
Rậm rạp chằng chịt, lít nha lít nhít, hằng hà vô số, đếm không hết các Khô Thụ Tinh đang từ từ tiến về phía hai người.
Bên trong đoàn đại quân kia, còn xen kẻ lấy không thiếu các chi nhánh, bàn chi của Khô Thụ Tinh, như Khô Thụ Ma, Khô Thụ Dằng, Huyết Sắc Khô Thụ,…
Rồi có cả các thể tiến hóa, chủng tộc cao cấp hơn của giống loài này như Khô Thụ Yêu, Khô Tụ Linh, Khô Đằng Thụ,… lặng lẽ ẩn núp, lăm le chờ thời.
“Thế mà lại quên, tháng này không phải chính là lúc thú triều của Tam Sinh Lâm bắt đầu phát tát a.
Đi thôi Y Nha, cơ hội hai ba năm mới có một lần, không thể buôn bỏ a.
Có lẽ, công việc mấy ngày này có thể sẽ phải vất vả và lâu hơn nhiều so với tưởng tượng. Nên phiền phức ngươi cố gắng nha.”
“Nếu chủ nhân cho nhân gia sử dụng cái kia, thì sẽ nhanh hơn nhiều rồi nha~~~~~~” Y Nha một mặt phiền chán nói
Tử Vũ lắc đầu, bất lực hướng về phía trước đi tới.
Nếu dùng cái kia, chắc ngay cả tồn tại mạnh mẽ nhất khu rừng này cũng vì đó mà hôi yên phi diệt mất.