Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 52: Chương 52






Đám người của Phi Ưng cũng không dừng lại quá lâu liền nhanh chóng chuẩn bị lên đường.

Bỏ xác mấy con tang thi nằm ngổn ngang.
" Các người đợi chút.." Tên Thanh niên kia thấy nhóm Từ Anh muốn đi nên chạy theo kêu lại.
" Còn có việc gì nữa..?" Bạch Minh không vui
" Hay là chúng ta đi chung đi.." Tên Thanh niên nói ra mục đích
" Không có hứng thú.." Thiên Tuấn nhạt nhẽo
" Chúng tôi đông người có thể hỗ trợ các ngươi.." Tên Thanh niên tự tin
" Hiện tại cậu không thích hợp đi theo chúng tôi.." Thiên Tuấn dứt khoát
" Tại sao bây giờ lại không thể.." Tên Thanh niên khó hiểu
" Chúng tôi có kế hoạch của mình.

Cậu nhìn lại người của mình đi, có quá nhiều người lớn tuổi và trẻ con, không thích hợp đi làm nhiệm vụ.

Sẽ rất nguy hiểm cho họ cậu không biết à.." Từ Anh chỉ về đoàn xe.
" Các người không tiếp nhận họ..?" Tên Thanh niên có vẻ không vui.
" Chúng tôi đang đi làm nhiệm vụ, sẽ không mang theo người không có khả năng tác Chiến.

Nhưng căn cứ của chúng tôi thì không như thế.

Ở đó cũng có rất nhiều người già và trẻ con.

Họ là đối tượng cần được bảo vệ, cậu cũng nên suy nghĩ về vấn đề đó, đừng nên mang họ đi theo bên người.

Có những lúc cậu sẽ trở tay không kịp, thì người thân sẽ gặp nguy hiểm.

Nên tốt nhất hãy tìm một chỗ có thể bảo vệ cho họ.

Nếu cậu đã muốn gϊếŧ Chu Tường Minh như thế chúng ta có thể hợp tác.

Nhưng là sau khi chúng tôi về đến căn cứ.." Từ Anh lắc đầu nói
" Căn cứ của các người thật sự thu nhận người già và trẻ con..?" Tên thanh niên thắc mắc
" Đúng vậy.....!Cứ từ từ suy nghĩ, căn cứ Tưởng Hạo lập ra là để để giúp người dân chứ không phải chống đối chính phủ.." Từ Anh gật đầu khẳng định
" Để tôi đính chính một chút cho cậu rõ là Bạch Gia chúng Tôi đối đầu với Chu Tường Minh.." Giọng Thiên Tuấn lạnh buốt
" Được....!Tôi là Chu Hạo tôi sẽ chờ các người ở căn cứ.." Tên Thanh niên gật đầu hứa hẹn.

" Được....."
" Chúng ta xuất phát đi thành phố A.." Tên thanh niên về lại đoàn xe hô to rồi nhanh chóng xuất phát
Nhóm người của Từ Anh vẫn không có ý định lên đường.

" Sao thế..?" Hạ Xuân Hi thấy mọi người vẫn đứng yên.
" Vật tư của cô là xe..?" Thiên Tuấn hỏi Xuân Hi
" Đúng vậy ! Xe, phụ tùng, nhiên liệu.." Hạ Xuân Hi gật đầu nói thêm
" Ở đâu? Chúng ta đến đó.." Bạch Long nóng nảy sợ có người cướp trước.
Hạ Xuân Hi nhìn xung quanh không thấy có thêm người hay xe nào khác nghi hoặc nói....
" Bao nhiêu người đây không thể di chuyển hết.."
" Cô cứ cho biết vị trí chúng tôi tự có sắp xếp.." Bạch Long lần nữa lên tiếng.
" Xe tải thì ở thành phố X, còn nhiên liệu và phụ tùng cùng với số lượng lớn xe bọc thép còn đang ở bến cảng.

Có thêm một con tàu..." Hạ Xuân Hi nói cụ thể.

" Sao các người lại chuẩn bị nhiều như thế.." Thiên Tuấn nghi hoặc
" Không biết.

Là có người đưa tiền yêu cầu cha tôi chuẩn bị.

Ông ấy có thể vẫn chưa kịp nói nói với họ là đã chuẩn bị xong.." Hạ Xuân Hi lắc đầu
" Tại sao cô muốn đưa cho chúng tôi.." Đây là điều Từ Anh luôn thắc mắc nãy giờ
" Tôi không biết.

Trước đó chưa nghe ông ấy nói tới Bạch Gia bao giờ.

Cha tôi trước giờ không hay ở Nhà, nhưng lần này ông từ bên ngoài về lại ở gần hai tháng.

Sau đó không lâu người nhà tôi đều biến thành tang thi, chỉ có tôi và cha tôi là có được dị năng.

Thành phố chúng tôi ở cũng thành lập căn cứ, ông ấy đến đó một ngày rồi về kêu tôi chuẩn bị để nhanh chóng lên đường.

Đoàn xe lúc nãy đều là của Ông trả phí cho người kia để bảo vệ chúng tôi.

Nhưng mấy hôm trước vì cản tang thi cho tôi mà ông đã mất.


Trước khi mất ông có nói cho tôi vị trí cụ thể của kho hàng.

Sau đó căn dặn phải tìm được Bạch Gia.

Ông dặn tôi chỉ được tin tưởng Bạch Gia chủ hoặc Bạch chủ tịch.

Tôi chỉ biết Ngài qua phương tiện truyền thông nên không dám chắc, lúc nãy nghe người kia nói tôi mới dám khẳng định.

Tôi luôn tin tưởng vào quyết định của cha nên mới nói cho các người......" Hạ Xuân Hi giải thích
" Cô khẳng định..?" Từ Anh nhìn sang
" Khẳng định.." Hạ Xuân Hi gật đầu
" Xem ra người đó có thể là Chu Tường Minh.." Thiên Tuấn nói nhỏ với Từ Anh
" Mặc kệ là ai.

Chúng ta làm việc trước đi.." Bạch Minh vừa nói vừa cầm dao tiến lên bổ đầu tang khi thu gom Tinh Thạch.

Từ nãy giờ hắn đã rất nôn nóng nhưng thấy lão đại đang nói chuyện hắn không dám hành động
" Nhanh chóng thu gom rồi chúng ta xuất phát.." Từ Anh gật đầu rồi cũng tiến lên
" Các người đây là đang làm gì vậy.?" Hạ Xuân Hi giật mình khi thấy mọi người cùng nhau bổ đầu tang thi
" Cho cô xem cái này hay lắm.." Bạch Mai kéo cô lại rồi dứt khoát lấy tinh thạch trong đầu tang thi cho cô xem
" Cái này.....!Cái này là gì vậy..?" Hạ Xuân Hi cầm lên nhìn nhìn
" Thứ tốt đó cô cũng thử đi.." Sau đó Bạch Mai đưa cho Hạ Xuân Hi một cây dao găm.
" Được...." Hạ Xuân Hi cũng không thua kém mọi người nhanh chóng tiến lên thu thập lúc đầu còn hơi ghê sợ nhưng dần dần cũng quen.
Sau gần một giờ thu thập thì được một rổ tinh thạch, mọi người gom xác tang thi lại chất thành một đống, Thiên Tuấn phóng ra một ngọn lửa thiêu rụi tất cả.

" Bạch Long rửa đi, bẩn quá...." Bạch Minh ghét bỏ đưa rổ tinh thạch qua.
" Làm màu...." Bạch Long miệng nói thế thế nhưng vẫn phóng ra nước để rửa tinh thạch.

" Chúng ta tìm chỗ ăn cơm đi, ở đây nuốt không trôi..." Từ Anh nhìn lại lắc đầu.
" Cô đi cùng với tôi đi.." Hạ Xuân Hi lôi kéo Bạch Mai
" Bạch Long và Bạch Minh sang đi cùng họ.." Thiên Tuấn ra lệnh
" Rõ lão đại......" Hai người đồng thanh
Xe đi gần hai giờ tới được một cây xăng thì ghé lại.


Giờ có người lạ cả nhóm đành phải ăn mì gói.

" Nếu đã là người của đội, vậy cô nói một chút về mình đi.." Bạch Mai lên tiếng.
" Tôi là Hạ Xuân Hi, dị năng thổ đi vì tôi có thể điều khiển được đất, 22 tuổi, chưa kết hôn chưa yêu đương....!Hết rồi.." Cô nói nhanh gọn
" Tôi là Bạch Mai, lão đại cô đã biết, đây là Từ Anh, người này là Bạch Ngôn, người cứu cô là Bạch Long, đi cùng chúng ta là Bạch Minh.

Dị năng thì cô quan sát đi.." Bạch Mai cũng ngắn gọn không kém.
" Cô muốn vào Bạch Gia chị để tìm nơi nương tựa, hay muốn cùng chúng tôi ra ngoài làm nhiệm vụ, thu gom vật tư..?" Từ Anh thăm dò.
Hạ Xuân Hi không trả lời mà nhìn Thiên Tuấn.
" Ở đây ngoài tôi ra thì cậu ấy sẽ là người quyết định tất cả.." Thiên Tuấn nói cho Hạ Xuân Hi cũng như nói cho cậu biết.
"Được....!Tôi là muốn theo mọi người làm nhiệm vụ.." Hạ Xuân Hi gật đầu kiên quyết
" Tôi không cần cô phải hi sinh nhưng tuyệt đối không được phản bội Bạch Gia.

Bạch Mai nên nói rõ một số số việc cho cô ấy.

Hiểu chứ..?" Từ Anh âm thanh lạnh lẽo cất lời.

" Được....." Bạch Mai gật đầu
" Chuyện đó mọi người yên tâm.." Hạ Xuân Hi gật đầu khẳng khái
" Nếu cô có có ý nghĩ không an phận ăn thì đây là hậu quả.."
Rầm......!Từ Anh nói xong liền phóng một loạt băng vào thân cây đã chết phía bên ngoài làm cho nó ngã xuống.
Mọi người giật mình không ngờ dị năng của cậu lại mạnh đến như thế.

Ai cũng lạnh sống lưng, lão đại với người này đều một chín một mười với nhau.

Không ai thua kém ai.

" Các người có bản đồ không..? Tôi sẽ chỉ vị trí kho hàng cho các người.." Xuân Hi đã xác định nên không do dự
" Đây là bản đồ..." Bạch Ngôn đưa sang
" Đây là vị trí trong thành phố X, còn ở dưới bến cảng thì tôi không gõ vị trí chính xác nhưng tôi biết ký hiệu trên thùng hàng và tàu của mình.."
" Được......!Lúc đó chúng ta sẽ chia nhau ra tìm.." Từ Anh xem xong vị trí gật đầu nói
" Ăn uống xong chúng ta lên đường.

Phải nhanh chóng tiến vào chợ cây cảnh.." Thiên Tuấn đứng lên.
Hơn một giờ mọi người đến được chợ cây cảnh, không có ai ở đây cả.

Bây giờ ai cũng lo thu gom vật tư trước mắt, với lại đa số cây trồng đều đã chết nên không ai nghĩ đến việc trồng trọt cho sau này, điều này làm làm cả nhóm thuận lợi thu gom.

Từ Anh dùng tinh thần lực kiểm tra xung quanh chỉ thấy có vài con tang thi, không có người sống liền cùng Thiên Tuấn và Bạch Minh tiến vào trong.

Cậu thu thập, hai người kia đi đánh tang thi.


Bạch Long và Bạch Ngôn vẫn ngồi ở ghế lái sẵn sàng, hai cô gái ngồi trên xe quan sát xung quanh.

Hơn hai giờ sau ba người nhanh chóng đi ra trực tiếp lên xe lái đi.
" Không thu thập được gì à..?" Xuân Hi thấy mọi người tay không đi ra nên tò mò
" Đã vào đội sau này cô nên nhớ kỹ, chỉ cần nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của lão đại và Từ Anh.

Họ đã có tính toán, chúng ta biết như vậy là được.

Có nhìn thấy cái gì kỳ lạ cũng đừng tò mò, khi cần thiết họ sẽ nói với chúng ta.

Tính tình của lão đại chắc cô cũng biết đại khái, còn Từ Anh.....khi ở nhà thì có thêm Bạch lão gia và tiểu thư Thiên Ân, còn khi ra ngoài thì chỉ có một mình lão đại, ngoài ba người đó ra cậu ấy điều lạnh nhạt với tất cả mọi người.

Nhưng cô yên tâm cậu ấy rất tốt.

Là một lãnh đạo cũng như một đồng đội vô cùng xuất sắc......" Bạch Mai nghỉ một lúc rồi nói cho cô biết.
" Được...!Tôi đã hiểu....!Nhưng mà tôi thấy hai người kia..." Xuân Hi thấy không thích hợp lắm nên ngập ngừng
" Cô cũng nhìn ra..?" Bạch Mai ngạc nhiên
" Vậy là tôi đoán đúng..?" Xuân Hi giật mình
" Cô tuyệt đối đừng bao giờ nói chuyện này trước mặt hai người bọn họ.

Cứ yên lặng hiểu trong lòng là được.." Bạch Mai nhấn mạnh
Xuân Hi gật gật đầu.
" Thu được nhiều không..?" Mặc dù biết Từ Anh có không gian, nhưng vẫn chưa tận mắt thấy lần nào nên Bạch Ngôn vẫn có chút không tin..
" Rau dưa, cây ăn trái, cây cảnh.....!tôi thu toàn bộ những thứ có ở đây như thế đủ không.?" Từ Anh không nóng không lạnh trả lời
" Quá tốt rồi...!haha ...haha....sau này nếu có cơ hội sẽ thu thêm..." Bạch Ngôn vui vẻ.

" Giờ chúng ta đi thẳng xuống bến cảng.." Thiên Tuấn nãy giờ mới lên tiếng
" Tại sao vậy lão đại? Từ đây qua ra kho hàng cũng gần mà.." Bạch Ngôn thắc mắc
" Vị trí đó cần người dẫn đường mới biết được, cho dù có bị chiếm đi cũng không sao, đồ ở dưới bến cảng quan trọng hơn nhiều.." Từ Anh giải thích
Bạch Ngôn suy nghĩ một lúc liền thấy có lý, xe tải tuy quan trọng nhưng không bằng phụ tùng và nhiên liệu, quan trọng hơn là ở đó còn có xe bọc thép và các vật tư khác nên nhanh chóng lái xe xuống bến cảng.

Đi về hướng bến cảng thì lượng xe ngày càng đông.

" Xem ra có nhiều người cũng nhìn trúng bến cảng này.." Nhìn đoàn xe bên ngoài Thiên Tuấn kết luận
" Chúng ta là đánh lén hay trực tiếp..?" Từ Anh hỏi ý kiến Anh
" Là sao..?" Bạch Ngôn không hiểu Từ Anh đang nói gì.
" Chúng ta cần bàn kế hoạch cụ thể, xem tình hình này thì khó tiếp cận mục tiêu.." Thiên Tuấn nhìn dòng người bên ngoài, lại nhớ đến lần trước cậu liều mạng nên anh không thể để cậu liều mạng lần nữa
" Được lão đại...." Sau đó Bạch Ngôn nhanh chóng tìm chỗ để đậu xe, xe phía sau cũng nhanh chóng đậu lại.

.