Chém Không Đứt Đích Hàm Trư Trảo

Chương 39




Nghe Diêu Bình An nói tấm ảnh đầy tháng của mình với Kì An Tu giống nhau như đúc, Kì An Na chợt cười xấu xa hỏi, “Anh trai yêu quý, đừng nói An An là con ruột của anh nhé?”

“Sao có khả năng!” Cha con Kì gia trăm miệng một lời phủ nhận.

Nếu nói Diêu Nhật Hiên là phụ nữ, vậy còn có khả năng. Nhưng cậu ta rõ ràng là đàn ông không phải sao? Còn kết hôn với một người phụ nữ mới có An An, mà dung mạo An An lại giống cậu ta như vậy, sao có thể là Kì An Tu ? Nếu nói An An là con của Kì An Tu vậy thì bé con là do ai sinh ra?

Kì Dân Hạo tất nhiên là không tin, cười ha ha, “Trẻ con vừa sinh ra thì đứa nào chả giống nhau, chỉ cần lớn thêm một chút thì ngũ quan mới thay đổi.”

Kì An Na làm vẻ mặt khát khao,“Nếu An An là con của anh hai với Tiểu Hiên thì tốt quá!”

Kì An Tu với Diêu Bình An mắt to trừng mắt nhỏ, nghiêm túc đánh giá đối phương.

“Ba còn muốn hơn!” Kì Dân Hạo tức giận lên tiếng,“Nếu như vậy, mày có lấy chồng hay không chẳng sao cả ! Ba có một mình An An là cháu cũng đủ rồi.”

Kì An Tu bỗng nhiên nhớ tới giấc mộng tối hôm qua, đùa vui một câu,“Lão ba, nói không chừng cũng có khả năng nha! Con nằm mơ thấy có con với Tiểu Hiên, có cả trai lẫn gái luôn. Chính là không biết tự nhiên không biết từ đâu vọt ra một con mèo nhỏ, nhảy vào trong lòng con, nếu không như vậy, nói không chừng chúng con thực sự có thể sinh vài đứa nữa a!”.

“Con mơ thấy mèo sao? A! Vậy cần phải chúc mừng con.” Kì Dân Hạo cũng thuận theo thằng con, châm chọc lại hắn, “Mơ thấy mèo là điềm báo sinh con đó, lão ba năm đó khi có hai đứa bây cũng từng nằm mơ thấy mèo. Con mau đi thương lượng với Tiểu Hiên, cố gắng sinh cho ba vài đứa cháu đi!”

Ông còn chưa nói xong, hai anh em Kì gia đã ngã trái ngã phải ôm bụng cười.

Kì Dân Hạo liếc hai đứa con một cái, ẵm Tiểu Bình An lên, “Đến! An An, đi nấu cơm với ông đi, đừng để ý đến hai đứa đó! Hai cái đứa không đứng đắn, con đừng học hư theo tụi nó, cả ngày chỉ biết nói hươu nói vượn nha?”

Nhưng mà chuyện này thực sự có khả năng nga! Diêu Bình An nhăn nhó nghĩ thầm, có nên đem chuyện ba ba có thể sinh em bé nói với ông hay không?

Quên đi, mà mình cũng đâu có biết con nít được sinh ra kiểu gì đâu, bọn họ là người lớn, chắc là tự mình biết rồi đi? Đến lúc đó có em bé, ông nhất định sẽ rất rất cao hứng! Mình lén nói với ba ba, bảo ba ba nhanh đẻ em bé cho chú là tốt rồi.

Kì Dân Hạo anh minh nhất thế, không thể ngờ lúc này lại phạm phải sai lầm do lối suy nghĩ cố hữu. Kì An Tu lại còn ngốc hơn, thể chất của Diêu Nhật Hiên như thế nào hắn lại không biết sao? Sao không nghĩ đến chuyện đi hỏi một câu chứ?

Mãi cho đến giờ cơm chiều, Diêu Nhật Hiên mới miễn cưỡng tỉnh dậy đi xuống lầu.

Trong lòng cậu đã tin tưởng đến bảy tám phần, ngủ nhiều như thế, so với khi mang thai Tiểu An An hoàn toàn giống nhau, chỉ sợ thật sự đã có. Sáng mai vô luận như thế nào cũng phải làm kiểm tra.

Bữa tối thực phong phú, con cái đều ở nhà, Kì Dân Hạo thi triển các kiểu kỹ năng, làm một bàn đồ ăn thịnh soạn.

Nhất là món canh cá nheo kia, thịt cá trắng như sữa, hơn nữa hoàn toàn không tanh chút nào. Cho dù là tình trạng của Diêu Nhật Hiên hiện tại rất kén ăn, cũng không nhịn được mà uống một chén lớn, tán thưởng không ngớt, “Bác Kì nấu ngon thật!”

“Nếu mỗi ngày có thể ăn cơm ông nấu thì thích quá!” Diêu Bình An gắp một con tôm bự vào chén, cực lực phụ họa.

Kì Dân Hạo vừa lúc cũng có ý tưởng này, liền nói ra, “Mấy đứa dọn đến đây ở luôn đi! Hai đứa đều phải đi làm, không có bao nhiêu thời gian chăm sóc An An. Nếu công ty có chuyện đột xuất gì đó thì ngay cả chuyện đưa đón nó cũng không tiện. An An nói, bữa trưa của cả ba đứa đềi là đồ chuẩn bị từ tối hôm trước. Ba biết mấy đứa rất bận, không có khả năng buổi sáng dậy sớm nấu cơm. Nhưng đồ ăn để cách đêm thứ nhất là không thể có rau xanh, thứ hai là đồ ăn để qua đêm chẳng còn ngon gì nữa. Đừng nói đến chuyện một đứa bé không thể ăn kiểu đó mỗi ngày, chính là hai đứa cũng không nên ăn uống như vậy. Không bằng mấy đứa dọn đến đây, trong nhà lúc nào cũng có cơm nóng canh sốt. Hơn nữa cho dù là công ty có chuyện gì cũng không cần phải lo lắng đến An An nữa.”

“Được ạ!” Diêu Bình An vỗ tay hoan hô,“Con muốn ở với ông! Đường Mộ Thần cũng là ở chung với ông nó, ngày nào cũng chạy đến khoe hết!”

Con nít chính là con nít, ngay cả chút chuyện này cũng tị nạnh nhau.

Kì An Tu cũng thập phần đồng ý, này không chỉ có giải quyết mấy vấn đề khó khăn của họ, mấu chốt là chứng minh lão ba đã thật sự bắt đầu chấp nhận hai cha con Diêu gia, cũng có thể khiến cho bọn họ thêm hiểu nhau hơn. Hắn đương nhiên là tán thành cả hai tay, “Được! Chúng ta trở về thu dọn, tranh thủ khi nào rảnh thì dọn đến đây đi!”

“Vậy con cũng có thể trở về được không?” Kì An Na rất ghen tị, giơ cái thìa lên cao mãnh liệt yêu cầu, “Con cũng muốn về ở, mỗi ngày đều có đồ ăn tình yêu bổ dưỡng của lão ba!”

“Mày về ăn cơm thì được, không được dọn về ở!” Kì Dân Hạo trừng mắt nhìn đứa con gái, “Nhanh đi ra bên ngoài túm lấy một thằng mà yêu đương đi, đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn làm ổ ở nhà hả?”.

“Oa! Lão ba nói thật hay ha, còn biết nói từ làm ổ nữa cơ đó!” Kì An Na nhanh chóng nói sang chuyện khác, vuốt mông ngựa lão ba.

Trong lòng Diêu Nhật Hiên lại rất bồn chồn, nếu dọn đến đây thì chẳng bao lâu nữa khi bụng đã lòi ra sớm hay muộn cũng giấu không được. Vốn đang không biết nói sao với Kì An Tu, bây giờ lại có thêm lão ba Kì gia, có thể khiến lão nhân gia sợ hãi không?

Cậu đang còn âu sầu, Kì Dân Hạo không để ý tới cái mông ngựa của cô con gái, đã bắt đầu bố trí nhiệm vụ cho cậu,“Tiểu Hiên a, An Tu nói chuyện mảnh đất kia coi như đã thành công. Chờ chính thức ký hợp đồng, khẳng định là sẽ mở tiệc. Đến lúc đó đổng sự trong công ty, còn có mấy lão bằng hữu đều sẽ đến đây, con đi theo bác, bác giới thiệu con với bọn họ làm quen một chút. Nhớ rõ thái độ cần phải khiêm tốn, để cho người ta lưu lại ấn tượng tốt, biết chưa?”

“Dạ!” Diêu Nhật Hiên ngốc hồ hồ đáp, trong lòng có chút kỳ quái, vì cái gì lại bảo cậu đi, mà không phải là Kì An Tu đi tạo ấn tượng tốt với người ta chứ?

Hai an hem Kì gia tất nhiên là biết rõ tâm tư lão ba, hai người nhìn nhau lén lén cười, đều rất cao hứng.

Cơm nước xong, Kì Dân Hạo bắt đầu chỉ dẫn cho Diêu Nhật Hiên, trước chỉ cho cậu vài tình huống cơ bản trong giao tiếp, Diêu Nhật Hiên có lẽ không quá thông minh, nhưng người học luật ra, trí nhớ đương nhiên đặc biệt tốt, Kì Dân Hạo nói một lần, trên cơ bản cậu đều ghi nhớ hết.

Có thể làm đến như vậy, Kì Dân Hạo đã rất vừa lòng,“Không sai, đến lúc đó cùng người gặp mặt, thì sẽ thấy rõ hơn. An Tu, con nhớ dẫn nó đi mua mấy bộ đồ mới, sau đó sẽ dạy nó một ít lễ nghi trong ăn uống.”.

Này tự nhiên là nhiệm vụ của Kì An Tu.

Chỉ bảo xong xuôi rồi, Kì An Tu lại mang cả gia đình về nhà.

Diêu Bình An tranh thủ không ai để ý, lén lút ghé vào bên tai Diêu Nhật Hiên, cười giảo hoạt bảo, “Ba ba mau sinh em bé cho chú đi, ông rất muốn ôm cháu đó, nếu ba ba có con của chú, nhất định là ông sẽ càng thích ba hơn!”

Con mình cư nhiên bảo mình đi sin hem bé cho người khác, lời này vô luận nghe kiểu gì cũng khiến cho người ta ngượng ngùng. Diêu Nhật Hiên nghĩ nghĩ, đem con ôm vào trong ngực, dẫn theo vài phần không yên hỏi, “Nếu ba ba với chú có cục cưng, Tiểu An An có buồn không?”

Diêu Bình An sửng sốt, mở to đôi mắt, “Tại sao con lại buồn chứ? Em bé ba ba sinh là em trai em gái con mà! Ba ba yên tâm đi, con sẽ không ăn dấm chua đâu! Con là lão đại, nhất định sẽ chăm sóc em trai em gái nha!”

Bé con còn rất khí thế vỗ bộ ngực nhỏ để Diêu Nhật Hiên yên tâm.

Diêu Nhật Hiên rất cảm động, xoa xoa cái đầu nhỏ của con,“An An ngoan quá! Con đúng là đứa con tốt nhất của ba!”

Diêu Bình An được khen có chút ngượng ngùng, ôm cổ ba ba bé, dụi dụi cái đầu nhỏ vào hõm vai ba, lặng lẽ nói,“Kỳ thật con cũng rất thích chú, ông với cả cô An Na nữa. Ba ba, nếu chúng ta ở chung với ông, có phải sẽ là một gia đình thật sự không?”

“Chắc là…… xem như vậy đi! Bất quá chúng ta cũng cần phải biểu hiện tốt, ông mới có thể giữ chúng ta lại.”.

“Chúng ta nhanh dọn qua đây nha! Con nhất định sẽ rất ngoan!” Diêu Bình An nôn nóng, “Con cũng muốn giống như Đường Mộ Thần vậy, trồng hoa trong vườn nè, có hồ nuôi cá nè, còn nuôi một con chó thiệt bự nữa! Ông đã hứa là sẽ cho con nuôi rồi.”

Diêu Nhật Hiên phì cười, nhưng trong lòng có một chút lo âu, lão Kì chú trọng con nối dòng như thế, nếu cục cưng trong bụng mình giống như Tiểu An An, đều là một bé trai khỏe mạnh thì thật tốt. Nhưng nếu là không phải…… trời ạ, mình phải làm sao đây?

Diêu Nhật Hiên âm thầm hạ quyết tâm, trước khi chưa có chẩn đoán chính xác, nhất định không thể nói chân tướng cho cả Kì gia, tránh làm phiền lòng bọn họ.

Cho nên ngay cả con heo ngốc kia, tin mình có heo cục cưng cũng đành phải tiếp tục giấu diếm thôi.