Chém Không Đứt Đích Hàm Trư Trảo

Chương 19




Ta hem bít tại sao nhưng hình như từ lúc Thần Thần xuất hiện thì tác giả gần như ko dùng từ Tiểu An An nữa mà chuyển thành Diêu Bình An trừ phi là mọi người gọi thì mới để như cũ, vì vậy nên ta cứ edit theo QT ha, chắc là ý của chị tác giả muốn cho em nó là công chăng nên để vậy cho giống người lớn hơn=))

———————————————–

Gian phòng khách này của Kì gia hai mặt tường đều là cửa sổ thủy tinh lớn sát đất, ánh mặt trời ấm áp, bên ngoài là cây cỏ hoa lá xanh tươi, bên trong là gia cụ tinh mỹ, dùng màu trắng ngà làm tông màu chính, đặt mình trong đó, làm người ta có cảm giác phi thường ấm áp cùng thả lỏng. Đây là Kì mẫu lúc sinh thời bố trí , cũng là nơi mà người trong nhà thích nhất.

Kì An Tu thoải mái giới thiệu, “Ba! Đây là Diêu Nhật Hiên, là nhân viên mới của công ty chúng ta, cũng là đối tượng con đang kết giao, bé con này là con của em ấy tên là Diêu Bình An! Tiểu Hiên Hiên, An An, đây là ba anh, chào ông đi!”

“Bác…… bác Kì hảo!” Mặt Diêu Nhật Hiên đỏ bừng, ánh mắt gắt gao nhìn xuống chân, hận không thể đào một cái lỗ mà chui xuống đó quách cho rồi.

Diêu Bình An lại rất trấn định kêu một tiếng, “Cháu chào ông!”

Kì Dân Hạo mỉm cười gật gật đầu, “Tốt! Anna, con bảo người làm mang chút trà bánh lên tiếp khách. An Tu, con theo ba vào thư phòng một chút.”

“Không cần! Ba! Có gì muốn nói thì ba cứ việc nói thẳng đi! Đồng ý hay không đồng ý, ba cứ nói luôn một câu đi!”

“Đúng đó đúng đó!” Kì An Na một mặt tiếp tục chụp ảnh từ nhiều góc độ, một mặt nói hùa theo, “Rất nhiều hiểu lầm với mâu thuẫn chính là từ đoán mò mà ra, lão ba, ba cứ nói thẳng thừng luôn! Dù sao con cũng đã đóng cửa, chúng ta đều là người một nhà, mọi người đều có quyền được nghe!”

Kì Dân Hạo đối với đứa con gái bảo bối này thật sự chỉ còn cách vò đầu, bất quá ông dù sao thích sóng to gió lớn hơn, sảng khoái nói, “Vậy cũng tốt!”

Ông hỏi lại, “An Tu, lần này là con thật lòng sao?”

“Vâng!” Kì An Tu vỗ vỗ vai Diêu Nhật Hiên, “Con rất thích em ấy! Con đã quyết định rồi.”

Diêu Nhật Hiên chỉ cảm thấy trong đầu kêu ông ông, tim đập mạnh đến nỗi sắp vọt ra ngoài!

Hắn quyết định rồi? Là ý gì, không phải hắn chỉ muốn chơi đùa cho vui thôi sao? Hắn là…… là thật lòng?!

Trong lòng tràn ngập khiếp sợ, nhưng một niềm vui nho nhỏ như ngọn núi đầy hoa vào mùa xuân, các loài hoa đủ mọi màu sắc từng đóa từng đóa nở rộ trong đầu, cậu như đang ở giữa một thoáng hoa hoa lệ lệ sáng lạn!

Nhưng  boss lại lên tiếng ,“Ba cũng không phải là loại người đầu óc cổ hủ gì, luyến ái là chuyện của người trẻ tuổi mấy đứa, ba sẽ không can thiệp quá nhiều. Chỉ có một yêu cầu, con cho ba một đứa cháu trai. Kì gia không thể vô hậu vào đời của ba, nếu không ba dù có chết, cũng không còn mặt mũi đi xuống nhìn mặt mẹ của các con hay liệt tổ liệt tông Kì gia.”

Như có một ngọn bắc phong thổi qua, hoa nhỏ trong lòng Diêu Nhật Hiên một thoáng tất cả đều ủ rũ héo úa.

Kì An Tu xoa xoa cái đầu nhỏ của Diêu Bình An, “Ở đây không phải có sẵn một đứa rồi sao? Tiểu Hiên Hiên ở bên con, đứa nhỏ này đương nhiên chính là con của con rồi”

Kì An Na không mất thời cơ chêm vào một câu,“Điểm ấy con có thể cam đoan, trên pháp luật có thể thành lập!”

Kì Dân Hạo trợn mắt liếc hai đứa con, “Hai đứa rõ ràng là biết ý của ba, nếu con có thể chứng minh đứa nhỏ này trên người mang dòng máu của con, ba đương nhiên không lời nào để nói!”

Này, khó khăn hơi lớn ha. Kì An Tu liếc nhìn đứa em gái,“Vậy không phải còn có An Na sao?”

“Anh đừng có lôi em vô à nha!”.

“Không phải em thường nói, thời đại đã khác, nam nữ đều bình đẳng à? Nếu anh không có biện pháp vì Kì gia lưu hậu, đương nhiên em phải gánh vác rồi!”

Kì Dân Hạo cuối cùng quyết định một câu,“Ba lập lại một lần, hạn cho con trước năm 35 tuổi, An Na 30 tuổi, đều phải cho kết hôn sinh con cho ba ! Nếu không, hai đứa đừng hòng bước vào cái nhà này nửa bước!”

Hai anh em Kì gia mặt mũi xám xịt bị lão ba đuổi ra khỏi nhà.

Mở cửa, lên xe về nhà. Kì An Tu ném một chuỗi chìa khóa cho em gái, lại ở bên tai cô nói thầm vài câu, Kì An Na khanh khách cười không ngừng, nhìn hai cha con Diêu gia vài lần, mở máy chiếc xe mini màu hông phấn, chạy.

Diêu Nhật hiên ngồi trong chiếc xe đen của Kì An Tu, xoắn ngón tay, nửa ngày mới bất an hỏi, “Ách…… chúng ta cứ như vậy đi về không tốt lắm đi? Hay là anh quay lại giải thích với ba anh đi!”

Kì An Tu kỳ quái liếc mắt nhìn cậu một cái, đột nhiên cười to, “Em tin là ba anh tức giận thật hả? Yên tâm! Ổng là người rất độ lượng, anh với An Na thường xuyên bị ổng đuổi ra khỏi nhà, quen luôn rồi.”

A? Diêu Nhật Hiên có chút không hiểu cái nhà kỳ quái này.

Kì An Tu bảo, “Lão ba lão mẹ nhà anh rất tiến bộ, mẹ của anh năm ấy ba mươi sáu tuổi thì phát hiện bị ung thư, lúc ấy bác sĩ bảo bà chỉ sống không quá nửa năm, anh với An Na còn nhỏ, đều rất sợ hãi. Nhưng hai người bọn họ đều phi thường lạc quan kiên cường, ba anh một bên công tác, một bên chăm sóc mẹ. Còn mẹ, lúc ban đầu trị bệnh bằng hoá chất chấm dứt, đã tạm khống chế bệnh tình, cũng một lần nữa trở về công tác. Bà vẫn kinh doanh cửa hàng thời trang của mình rất tốt, hiện tại đều giao cho An Na. Cả nhà anh vẫn chăm sóc mẹ kiên trì rèn luyện, trị liệu, nhìn bà sống một cuộc sống khỏe mạnh khoái hoạt, em căn bản là nhìn không ra bà là bệnh nhân, lần tới đến anh sẽ lấy ảnh chụp cho em xem. Nga, hội từ thiện này chính là lão mẹ anh và mấy người bạn cùng nhau khởi xướng đó!”

“Vậy…… bác gái đâu?”

“Mẹ anh bốn năm trước bệnh phát đã qua đời, bất quá cả nhà anh đều có thể chịu đựng được. Bà sống lâu hơn hai mươi năm, đã có thể xem như là kỳ tích rồi!”

Diêu Nhật Hiên gật gật đầu, “Ba mẹ anh thật kiên cường!”

“Đúng vậy! Bất quá mẹ anh năm đó vào lúc ra đi, không thể nhìn thấy anh và An Na thành gia, trước lúc lâm chung liền giao cho ba anh, nhất định phải nhìn thấy chúng ta lập gia đình, sinh con đẻ cái, mang đến trước mộ phần của mẹ. Cho nên cái này thành ra một khối tâm bệnh của ba, ổng cả ngày lải nhải lẩm bẩm, anh với An Na đều không chịu nổi nữa, đành phải dọn ra ngoài ở, bình thường cuối tuần mới về nhà bồi lão ba. Em đừng tưởng con nhóc An Na kia bị thần kinh, nó là luật sư cực kì nổi tiếng đó! Lại nói tiếp, lần tới em phải cùng nó hảo hảo thỉnh giáo! Ách…… Quên đi, vẫn là từ bỏ!”

“Vì cái gì?”.

“Con nhóc đó tính tình rất kỳ quái, chuyên xử mấy vụ ly dị không à, đã vậy văn phòng luật của nó lại còn đặt tên là Thiên Quang!” (chém é, nguyên gốc là « trời nắng » mà em từ điển chết mất rùi nên ko tra được)

Diêu Nhật Hiên đột nhiên há hốc miệng, vẻ mặt không thể tin nổi, “Anh…… anh nói cô ấy là chủ của văn phòng luật Thiên Quang?”

“Đúng vậy? Xảy ra chuyện gì?”

“Văn phòng luật sư đó siêu nổi danh nga! Phân chia tài sản sau ly hôn, xử lý các vụ tkieejn tụng dân sự kinh tế phi thường lợi hại, hơn nữa làm việc rất có công đạo, tôi đã từng được học và phân tích rất nhiều vụ án của văn phòng này. Sau khi tốt nghiệp có rất nhiều người đã nộp đơn xin vào làm, đáng tiếc quá khó khăn!” Diêu Nhật Hiên tỏ vẻ sùng bái, “Nguyên lai là em gái của anh a!”

Kì An Tu đương nhiên cảm thấy rất tự hào vì đứa em gái này, bỗng nhiên nói, “Em không phát hiện anh cũng rất lợi hại sao?”

Diêu Nhật Hiên vẫn còn đang chìm trong vô hạn mơ màng,“Không nghĩ tới cư nhiên là một cô gái trẻ xinh đẹp như thế này!”

Kì An Tu mất hứng, nhéo cậu một cái cho tỉnh hồn.

Diêu Nhật Hiên căm giận tặng cho hắn ánh mắt sắc như dao, móng heo của ngươi lợi hại lắm!

“Chúng ta đang đi đâu vậy?” Diêu Bình An ngồi sau thở dài lên tiếng, ba ba ngốc hồ hồ này, đúng là rất dễ bị người lạ bắt cóc, làm con như bé đành phải quan tâm.

Nhóc con này thực thông minh a! Xem ra thu phục được nhóc thì sẽ thu phục được Tiểu Hiên Hiên. Kì An Tu nhìn gương chiếu hậu nịnh nọt cười, “Bây giờ đương nhiên là phải đi ăn bữa tối nha! Tiểu An An muốn ăn cái gì nè?”

“Con muốn ăn gà nướng! Thịt bò! Tôm hùm! Còn có kem ly!” Dù sao người này muốn theo đuổi ba ba, Quân tỷ tỷ nói, dưới loại tình huống này bé có thể yêu cầu rất nhiều, vậy đầu tiên, khảo nghiệm tình trạng kinh tế của ông chú này đã!

***.